Gần cuối năm, trong cung bắt đầu bận rộn, thời gian ta đến Vân Hà Cung cũng ít đi, nhưng vẫn nhờ được người mang chút đồ tới.
Không biết Lý Quý phi nghe tin ta chăm sóc Vân Hà Cung từ đâu, còn đặc biệt gọi ta hỏi vài câu, cuối cùng khen ta là thiếu niên anh tài, nàng ta có một cháu gái đúng tuổi, nếu ta có ý nàng ta sẽ nói với hoàng thượng.
Ta tìm đại một lý do nói với Lý Quý phi rằng ta không xứng.
Ban đầu ta còn lo Lý Quý phi sẽ gây áp lực lên gia đình ta, vừa hay tiệc cuối năm trong cung có thích khách, khó khăn lắm Lý Quý phi mới giành được quyền tổ chức tiệc cuối năm từ tay Nguyên Thục phi, giờ lại thành công việc xui xẻo kéo dài sức lực của nàng ta, nhất thời không kịp lo tới cháu gái như hoa như ngọc của nàng ta.
Trong cung bận rộn lục soát cả đêm, lại phải kiểm tra đống thuốc lộn xộn trong bữa tiệc, đến hết Tết ta cũng không tìm được cơ hội đến Vân Hà Cung.
Bệ hạ đã gặp riêng ta, nói là định nhân dịp lễ hội đèn lồng trốn ra ngoài chơi một chuyến, chỉ mang theo một người, bảo ta không cần phải dọn sạch khu vực, chỉ cần mang theo thị vệ bảo vệ trong bóng tối là được. Không biết Nguyên Thục phi nghe từ đâu mà biết được Lý Quý phi có ý định kết thân với gia đình ta, vội vã tìm một cô nương từ gia đình nàng ta để đi cùng ta dạo hội đèn.
Hai bên gặp nhau, ta vừa phải tìm cớ để đưa cô nương từ nhà Nguyên Thục phi về, vừa phải sắp xếp thị vệ trà trộn vào đám đông để luôn theo dõi động tĩnh của bệ hạ, đang bận rộn đến mức đầu óc quay cuồng, thì ngẩng đầu lên lại thấy hoàng hậu giữa đám đông.
Thật là gặp ma rồi.
Nàng ra ngoài bằng cách nào?
Ta theo phản xạ muốn đi theo, nhưng cô nương nhà Nguyên Thục phi bên trái rụt rè kéo tay áo ta hỏi có muốn đi đoán đố đèn không, Lệ Viễn bên phải giữ chặt vai ta hỏi có phải thấy điều gì không ổn, trong lúc đám đông ồn ào náo nhiệt, chỉ với một câu nói, khi ta nhìn lại thì hoàng hậu đã biến mất.
Có lẽ là năm nay bệ hạ không thuận lợi, đi dạo hội đèn cũng gặp thích khách.
Người đông, muốn bắt thích khách không dễ, nhưng ta vẫn đ.â.m trúng hắn ta một kiếm, đóng cửa thành mà lục soát, hắn ta không thể bay lên trời được.
So với việc bắt thích khách, ta để ý việc đã thấy hoàng hậu ở hội đèn hơn.
Ta lấy cớ hộ tống bệ hạ hồi cung, để Lệ Viễn ở lại lục soát thành, còn ta thì lập tức đi đến Vân Hà Cung để xác nhận hoàng hậu có ở đó không.
Nhưng hoàng hậu vẫn an nhiên ở trong Vân Hà Cung, không có chút sơ hở nào.
Ta nhìn quanh cả căn phòng cũng không thấy điều gì bất thường.
Chẳng lẽ ta thật sự nhìn nhầm?
Ta đã đ.â.m thích khách một kiếm, ở đây hoàng hậu lại có vết máu.