Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 187 - Chương 187 - Đạo Quân Cuối Cùng

Chương 187 - Đạo quân cuối cùng
Chương 187 - Đạo quân cuối cùng

Thời gian trôi nhanh.

Sáng sớm.

Chu Dịch củng cố triệt để cảnh giới, bấm đốt ngón tay thời gian đúng là tết Trùng Dương, lấy ống thăm ra bói quẻ.

Tuổi thọ hao tổn nghiêm trọng, màu tóc muối tiêu khôi phục lại như bình thường chỉ trong chớp mắt.

“Truyền thừa của đại giáo phái thời thượng cổ quả nhiên huyền diệu, năm trăm năm tuổi thọ rót vào trong Tiểu Tiệt Thiên Thuật, mà vẫn không thấy cạn kiệt hay là mất sức.”

Linh thăm rơi xuống đất.

Thăm trung.

Bình thường không gì khác lạ, mọi việc an ổn.

Chu Dịch lập tức vừa lòng gật đầu, sống càng lâu càng biết được sự quý giá của bình an.

“Như thế rất tốt, nếu thật sự trong bảo khố có cất giấu báu vật nào đó, chọn trúng nó là gieo nhân quả, nếu không chọn trúng thì tiếc nuối vô ích!”

Chu Dịch gọi Quy thừa tướng đến, chuẩn bị kỹ càng cho yến tiệc Yêu Vương.

Dưới chân sinh mây, bay về hướng Bích Ba đàm, đứng trên đám mây, nhìn xuống Thập Vạn Đại Sơn phía dưới.

“Sau khi ngưng kết Kim Đan, cũng được coi như là một cao nhân có tên tuổi trong Tu Tiên giới, nếu không thì theo như tính cách vốn có của mình, chắc là đã thổ độn đi đường!”

Tới gần buổi trưa.

Từ xa xa đã nhìn thấy nơi ba con sông đổ về một nơi, đầm Bích Ba mênh mông.

Chu Dịch vừa tiến vào trong phạm vi mười dặm quanh đầm, trong hồ đã xuất hiện một tia sáng, hóa thành tướng quân áo giáp chỉnh tề.

Giữa trán là một chiếc sừng, mặt mày đen nhánh như mực, phía dưới chóp mũi là cặp râu cá dài ba thước đung đưa theo gió, khi nói chuyện thì cái mồm há ra to như một chậu máu, đúng là khiến cho người ta sợ hãi.

“Người là Kim đạo hữu phải không?”

“Đúng là bần đạo, tham kiến Ô tướng quân.”

Chu Dịch đã từng nghe con bò vàng kể lại, trong số chư vị chư vị đại tướng của Bích Ba đàm, thì Ô tướng quân trước mặt này, bản thể của nó là một con cá nheo tinh nửa rồng.

“Long Quân đã chuẩn bị tiệc rượu để tiếp đón, xin mời!”

Ô tướng quân dùng tay bắt pháp quyết, hồ Bích Ba từ từ tách ra, lộ ra một lối đi bằng ngọc thạch xuyên vào lòng hồ. Phía cuối của lòng hồ là một mặt nước lưu chuyển, trông giống như một cái chén khổng lồ úp ngược, mông lung không thể nhìn thấy rõ ràng chi tiết bên trong.

Chu Dịch đi theo sau lưng Ô tướng quân, xuyên qua màn nước thủy mạc, không gian trước mắt rộng mở thông suốt.

Cung điện lầu các trải dài liên miên, hùng vĩ tráng lệ, kim bích huy hoàng, nhìn khái quát thì nó cũng phải đến mấy trăm dặm, hiển nhiên là đã bố trí trận pháp cấm chế nạp lớn thành nhỏ.

Ô tướng quân kiêu ngạo nói: “Long Cung trong Bích Ba đàm này, tính từ đời Long Quân đầu tiên đến nay đã có lịch sử hơn ba vạn năm.”

Chu Dịch hơi gật đầu, không ngạc nhiên chút nào.

Thứ nhất là bởi vì tuổi thọ của Yêu tộc lâu dài, Long tộc lại là một trong những loài ưu việt nhất, ba vạn năm còn chẳng bằng sự thay đổi trong một vạn năm của Nhân tộc. Tiếp theo Yêu tộc đặt huyết mạch lên hàng đầu, Long Cung nhìn thì có vẻ không hề quản lý chúng yêu dưới trướng, thật ra thì phân chia giai cấp lại vô cùng chặt chẽ.

Một đường bay về phía trung tâm của Long Cung.

Nhìn thấy từng tốp binh tôm tướng cua đang đi tuần tra, dẫn đầu đội ngũ đều là đại yêu, nhìn khí tức và bộ vảy giáp dường như đều có huyết thống Long tộc.

Ô tướng quân rất có tiếng tăm ở dưới Long Cung, thủy yêu nhìn thấy nó sôi nổi hành lễ, xưng nó là: “Tuần Hà đại tướng”.

Một lát sau.

Chu Dịch dừng lại trước một cung điện, phía trên bức bảng hiệu có viết, Bích Ba cung.

Bước lên bậc thang.

Cửa cung tự động mở ra, đi theo Ô tướng quân tiến vào trong chính điện, trên hai hàng cột trụ bằng ngọc là hình ảnh giao long uốn lượn, giương nanh múa vuốt, sinh động như thật.

Đưa mắt nhìn về phía trước, áo rồng màu tím ánh kim, Ngao Thương với đầu rồng thân người đang ngồi nghiêm chỉnh.

“Bái kiến Long Quân.”

Ô tướng quân bẩm báo nói: “Vị này là Yêu Vương mới tấn chức, Kim Dịch.”

Chu Dịch chắp tay thi lễ: “Bái kiến Long Quân.”

“Không cần đa lễ, bổn vương chẳng qua cũng chỉ được kế thừa di trạch của tổ tiên, may mắn trở thành Long Quân mà thôi.”

Ngao Thương với khuôn mặt ôn hòa, cười nói: “Đã là yến tiệc, thì ngươi và ta cứ xưng hô như đạo hữu đi.”

“Đa tạ Long Quân.”

Ánh mắt Chu Dịch đảo qua hai bên trái phải, hai bên trái phải là bốn bộ bàn ghế bằng ngọc thạch, chỉ có vị trí chính giữa là chưa ai ngồi.

Ô tướng quân ngồi xuống phía bên tay trái, Chu Dịch thấy Ngao Thương ra hiệu, liền ngồi xuống bên phải.

Quy yêu đứng hầu trong điện, gân cổ lên hô.

“Bày yến!”

Tiếng đàn sáo vang lên, mỹ nhân ngư, trai nữ kiều mỹ vũ mị, chỉ dùng vỏ sò che đậy những nơi cần thiết, bưng linh tửu món ngon bày lên bàn cho chúng Yêu Vương.

Ngao Thương giới thiệu với Chu Dịch chúng yêu bên trong điện, phía bên phải ba vị là Long Cung điện hạ, không thể không nói huyết mạch Long tộc cường hãn, đã độ kiếp Hóa Hình.

Chu Dịch không dám lơ là, chắp tay thi lễ với từng người.

Tương lai sau khi Ngao Thương thoái vị, Long Quân kế nhiệm tiếp theo có thể là một trong ba vị điện hạ này. Bởi vì tuổi thọ của Long tộc lâu dài, rất nhiều vị điện hạ đã làm Thái Tử đến mấy trăm năm, cho đến lúc chết già cũng không thể đăng cơ.

Nhưng lại không thể nào phản kháng, chống trả lại sự nghẹn khuất, bất đắc dĩ này, hoàng tử phàm tục không thể nào có được những trải nghiệm như vậy.

Bốn vị đại yêu ngồi phía bên phải bao gồm cả Ô tướng quân, thuộc về hậu duệ huyết mạch của Long tộc, có quan hệ gần với huyết mạch Long tộc, sau khi độ kiếp sẽ bằng lòng ở lại Long Cung làm việc.

Tiệc rượu vui vầy, chén tới chén lui.

Yêu Vương ít nhất cũng đã sống được mấy trăm năm, linh trí không hề thua kém Nhân tộc, có lẽ cũng có dị nghị khi nhìn thấy Chu Dịch ngồi ở vị trí hàng đầu, nhưng cũng đều nhận ra được ý tứ muốn lôi kéo của Long Quân, cho dù có thế nào cũng sẽ không gây khó dễ với hắn ngay lúc này.

Sau mấy chén linh tửu vào bụng, tán gẫu chuyện trên trời dưới đất, không khí dần dần náo nhiệt hẳn lên.

Khi nói chuyện thì có nhắc tới Chân Dương Ma Tôn, lập tức trở thành vấn đề nóng hổi trong Tu Tiên giới , phàm là yến tiệc hội họp đều không tránh khỏi nhắc đến chuyện này.

Nguyên Anh lão tổ, cho dù là Long Quân Ngao Thương có đụng phải, cho dù có là chính hay ma, cũng đều phải khom người thi lễ.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0