Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 192 - Chương 192 - Thánh Điện Hiện Thế

Chương 192 - Thánh Điện hiện thế
Chương 192 - Thánh Điện hiện thế

Sâu bên trong Thập Vạn Đại Sơn.

Phong Lôi phong.

Thường xuyên xuất hiện gió lốc, sấm sét giáng xuống, sinh linh biến mất, nên mới có cái tên này.

Hoàng hôn mênh mông.

Một con đại yêu Lôi Ưng bay lượn quanh đỉnh núi, nhắm thẳng vào một khối Lôi Kích thạch trên núi, bay nhanh xuống nuốt nó vào trong bụng.

Yêu khí nghiền nát Lôi Kích thạch, bên ngoài thân thể của nó xuất hiện lôi điện xẹt xẹt, thân thể của nó lại trở nên cường hãn thêm vài phần.

Két!

Lôi Ưng lại tìm được một khối Lôi Kích thạch, phát ra tiếng hót vui sướng, kết quả nó mới lao xuống được nửa chừng, mặt đất ầm ầm nứt ra một khe nứt.

Ban đầu chỉ là khe nứt rộng mấy trượng, nhanh chóng lan ra khắp Phong Lôi phong, rồi lại tiếp tục lan rộng đến mười mấy ngọn núi chung quanh.

Bên trong khe nứt xuất hiện một cung điện hùng vĩ, cung điện được đắp bởi ngọc thạch màu xanh bích, Lôi Ưng từ trên cao nhìn xuống phía dưới, cung điện trông giống như một con rùa khổng lồ có kích thước hơn một trăm dặm nằm trên mặt đất.

“Di tích? Truyền thừa!”

Lôi Ưng cũng chẳng thèm suy nghĩ, lao về phía cung điện hình con rùa khổng lồ kia.

Khi còn cách gần trăm trượng, từ trong hư không hiện lên một tầng thủy mạc, ngăn cản Lôi Ưng ở bên ngoài.

Cơ duyên ngay trước mặt, Lôi Ưng há lại buông tha, hai cánh vỗ xuống, mấy chục tia sấm sét giáng xuống, kết quả tấm màn nước kia còn chẳng xuất hiện chút gợn sóng nào.

Lúc này.

Lại có thêm các loại Cầm yêu bay tới, chúng thi pháp tấn công lớp thủy mạc, hoặc lại quay đầu bay về tổ, báo cho Yêu Vương để thỉnh thưởng.

Lôi Ưng nhìn thấy cảnh tượng này, bất đắc dĩ thở dài, hóa thành lôi quang bay về phía khe Đoạn Không.

Mới chỉ nửa canh giờ.

Rống!

Một tiếng Hổ gầm khiến tứ phương khiếp sợ, cuồng phong nổi lê, cuốn những Yêu tộc vẫn không cam lòng mà còn công kích màn thủy mạc kia, quật ngã trên mặt đất.

Khí tức khủng bố phủ xuống, đại yêu tiểu yêu phủ phục trên mặt đất, run bần bật.

“Ha ha ha! Tiểu lão hổ, vẫn cứ thích ra vẻ uy phong như thế nhỉ.” Một tiếng cười thanh thúy truyền đến, mưa thuận gió hoà triệt tiêu uy thế của con hổ kia, trên không trung hiện hóa một bóng dáng kiều mị, cung trang trắng tinh, khoác một tầng sa mỏng màu hồng.

Lời còn chưa dứt, mộ người đàn ông đầu hổ mình người từ nơi xa bay tới, trên lưng là đôi cánh với hoa văn trắng đen, mắt Hổ hung ác liếc nhìn nữ tử kia.

“Hừ! Cáo già, tại sao ngươi lại đến địa giới của Bạch Hổ lĩnh?”

“Thiếp thân mới đến Ma Vân thành mua rượu trở về, đúng lúc nghe nói có di tích hiện thế, nên mới đến đây nhìn xem thử.” Hồ Cửu Chỉ nói rồi lấy ra một cái hồ lô lớn màu tím, uống nhanh mấy hớp, để mặc cho rượu đổ thấm ướt quần áo,da thịt nõn nà ẩn hiện.

Hổ Hùng liếc mắt rồi vội vàng thu lại tâm trí, con hồ yêu này ăn thịt người không nhả xương, không trêu chọc được nó đâu.

“Hồ đạo hữu, chi bằng ngươi và ta liên thủ, thử xem có thể mở được cấm chế hay không? Vào sớm một bước, cũng có thể chiếm được tiên cơ.”

“Chớ vọng tưởng!”

Hồ Cửu Chỉ nói: “Tiểu lão hổ, bình thường hiếm khi đến Ma Vân thành song tu, đọc điển tịch của Yêu tộc nhiều vào đi, ngươi có biết lai lịch của di tích này là gì không?”

Hổ Hùng cẩn thận đánh giá hình dáng con rùa khổng lồ, trầm ngâm một lát nói: “Hình dạng như vậy, chỉ có thể là Huyền Vũ trong truyền thuyết!”

“Cũng có chút mắt nhìn đấy.”

Hồ Cửu Chỉ thu hồi sắc mặt thờ ơ, nghiêm nghị nói: “Nếu như ta đoán không sai, đây là Thánh Điện Tứ Linh trong truyền thuyết, được tứ đại Yêu Thánh Thượng Cổ hợp lực kiến tạo, là nơi để lưu giữ huyết mạch truyền thừa của Yêu tộc!”

“Yêu Thánh!”

Hai mắt Hổ Hùng trừng to, trong mắt nó có nét tham lam và cũng có nét sợ hãi, truyền thừa tầm cỡ này cho dù chết cũng muốn tranh đoạt.

Chớ nói chi đến những lão tổ trong tộc, mà ngay cả khi phải đối mặt với cha ruột của nó, Hổ Hùng cũng phải liều mạng một phen.

Hồ Cửu Chỉ nói: “Di tích Yêu Thánh, không phải là nơi mà chúng ta có thể phá giải được đâu, vẫn nên chờ lão tổ trong tộc tới, rồi thương nghị cách tìm lối đi vào.”

Trong khi nói chuyện.

Lại có thêm hai bóng người bay tới, đều là hổ có cánh.

Nhị yêu chào hỏi Hồ Cửu Chỉ rồi, lại nghe Hổ Hùng nói về lại lịch của di tích, thì đứng đợi trên không trung.

……

Ma Vân Động.

“Cho nên, một mình bần đạo đã hiến tế tuổi thọ của trăm vạn sinh linh?”

Chu Dịch vội vàng thăm dò Trường Sinh Đạo Quả, phát hiện không hề có chút biến hóa gì, giống như giếng cổ không gợn sóng, tuyên cổ bất biến.

“Chỉ một Huyền Vũ, chẳng qua cũng chỉ là như thế!”

Tâm trạng lập tức bình ổn lại, Chu Dịch xoay quanh mai rùa Huyền Vũ hai vòng, cảm thấy huyết mạch tương liên, có lẽ là tác dụng sinh ra do huyết tế từ vật chết trở thành vật sống.

“Thử lực phòng ngự của nó trước xem sao!”

Lấy Kháng Long Giản loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng đập xuống mấy chục lần, mai rùa không có bất kỳ sự biến hóa nào, rồi lại bắt đầu thi triển đủ loại lôi pháp, dùng nước dìm lửa đốt đủ các loại thủ đoạn, vẫn không hề lưu lại bất kỳ dấu vết nào cả.

“Quả thật là một báu vật tốt, nếu luyện thành pháp bảo phòng ngự, chẳng phải là bất khả chiến bại rồi sao?”

Chu Dịch chỉ vào mai rùa nói: “Nhỏ, nhỏ, nhỏ……”

Mai rùa Huyền Vũ có kích cỡ bằng cái cối xay, nhanh chóng thu nhỏ lại cỡ ba thước, giống như một cái nồi úp ngược màu xanh đậm.

Thân hình Chu Dịch biến hóa, chui vào bên trong mai rùa, vừa vặn người hắn.

Lúc này.

Quy thừa tướng vội vã tiến vào, đang muốn nói chuyện, thấy Chu Dịch đội một cái mai rùa.

“Đại vương, tại sao lại biến thành dáng vẻ như ta vậy?”

“Không thông báo mà tự tiện xông vào, muốn ăn Linh Sâm nữa phải không?”

Chu Dịch thu mai rùa Huyền Vũ vào trong túi trữ vật, dáng vẻ không hề dễ coi chút nào, để bảo vệ tính mạng thì không có gì là khó coi cả, đợi đến khi tìm được một môn luyện chế pháp bảo hộ thân rồi, thì có thể luyện thành báu vật hộ thân kích hoạt bằng suy nghĩ.

Quy thừa tướng vội vàng giải thích: “Đại vương, vừa mới nhận được tin tức của Long Cung, chúng Yêu Vương cần phải đến Bích Ba đàm trong hôm nay.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0