Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 216 - Chương 216 - Huyền Vũ Thần Giáp

Chương 216 - Huyền Vũ thần giáp
Chương 216 - Huyền Vũ thần giáp

Vẻ mặt Thạch Tân kỳ lạ, thở dài nói: “Chuyện xảy ra năm đó, hậu bối cũng không tiện bình luận, chỉ có thể nói là gia tổ không thể tranh dành được linh vật kết đan, cuối cùng chết dưới lôi kiếp. Ngoại Thiên Thạch này là do gia tổ lưu lại lúc sinh thời, thẻ ngọc là khai tông lão tổ đặc biệt ban cho, ký thác kỳ vọng vào gia tổ.”

“Thì ra là thế.”

Chu Dịch hơi gật đầu, lại hỏi: “Một vật tổ truyền như vậy, tại sao lại giao cho bổn trưởng lão?”

Thạch Tân bịch một cái, quỳ xuống đất, khẩn cầu nói: “Chỉ vì tổ tiên Thạch gia đã từng tranh chấp với Phùng trưởng lão, bị xa lánh kỳ thị trong tông môn, hiện giờ còn chẳng thể có được chân truyền. Đệ tử thỉnh cầu Đường trưởng lão ra tau giúp đỡ, thu nhận đệ tử, sau này Thạch gia bằng lòng trung thành với người!”

“Bần đạo chưa bao giờ thu nhận đệ tử.”

Chu Dịch cũng sẽ không vì thiên thạch vũ trụ mà vượt rào, nhưng lại đổi giọng, nói: “Nếu ngươi có thể mang đến năm ngàn cân thiên thạch vũ trụ trong vòng nửa năm, bổn trưởng đồng ý với ngươi sẽ che chở cho Thạch gia.”

Ba ngàn cân thiên thạch vũ trụ trong bảo khố của tông môn đã bị dùng hết sạch, cộng thêm hai ngàn cân còn lại trong túi trữ vật, thì chỉ còn thiếu năm ngàn cân nửa là có thể luyện chế được pháp bảo.

Tại sao Kim Đan chân quân chỉ luyện chế được hai ba loại pháp bảo, cũng không phải là không muốn bắt chước Vạn Bảo, mà là vì luyện chế pháp bảo quá tốn kém, linh vật thượng đẳng động một chút là tính bằng đơn vị vạn cân.

Thạch Tân chần chờ một lát, bịch bịch bịch dập đầu ba cái, vẻ mặt kiên nghị nói.

“Đệ tử nhất định không phụ sự kỳ vọng của Đường trưởng lão!”

“Rất tốt, đi làm việc đi.”

Chu Dịch không thèm quan tâm Thạch Tân là thật lòng hay là giả vờ, hoặc là do Phùng Dương cố ý đưa tới, chỉ cần làm việc nhanh nhẹn thì cứ thế mà chấp nhận, cho dù có là mật thám của Ma môn cũng chẳng quan tâm.

Từ sau ngày đó.

Thạch Tân đôi lúc lại mang đến mấy trăm cân thiên thạch vũ trụ, thỉnh giáo một số thắc mắc trong tu hành cùng Chu Dịch, thoạt nhìn trông có vẻ rất thân cận.

Rất nhanh bên trong Địa Hỏa cung đã xuất hiện lời đồn đãi, Thạch gia bám vào đùi của Đường trưởng lão, bởi vì chuyện đặc thù của tổ tiên hắn, nên đệ tử trong tông môn cảm nhận được có chút tế nhị.

Nửa năm trôi qua nhanh như chớp.

Thạch Tân chắp vá lung tung, dùng hết mọi biện pháp thủ đoạn, chỉ còn thiếu nước cầm cố luôn người trong tộc, rốt cuộc cũng gom góp đủ số lượng thiên thạch vũ trụ.

Chu Dịch làm việc từ trước đến nay đều rất tỉ mỉ, cùng ngày liền gọi chưởng môn Viên Kỳ đến.

“Bổn trưởng lão thấy Thạch Tân cũng rất được, trung thành và tận tâm với tông môn, tổ tiên có công huân lớn lao, rất phù hợp với chức vụ chấp sự ngoại vụ này!”

“Cẩn tuân ý chỉ của Đường trưởng lão.”

Mặt Viên Kỳ lộ vẻ bất đắc dĩ, nhớ lại lời sư tôn dặn dò, đành phải gật đầu đồng ý.

Chấp sự ngoại vụ phụ trách phân phát nhiệm vụ trong tông môn, chưa nói đến chuyện cắt xén, ăn bớt gì gì đó, mà chuyện biết trước được tin tức về nhiệm vụ và mức treo thưởng, thì đã đủ để chúng đệ tử săn đón.

Thạch Tân đi nhậm chức, trở thành chấp sự đầu tiên không phải là chân truyền, cũng không có tu vi Trúc Cơ kể từ khi Địa Hỏa cung thành lập cho tới nay!

Không xứng với vị trí này, không tránh được chuyện bị chúng đồng môn nghị luận, trong đó có những kẻ tự xưng là thông minh, bắt đầu lý giải một cách chi tiết chuyện Thạch Tân thăng chức.

“Đường trưởng lão đang nhúng tay vào quyền lực ở Địa Hỏa cung!”

“Thái thượng cũ và mới thay thế nhau, sóng gió nổi lên rồi!”

“Tham dự, hay là bàng quan, đây là một vấn đề……”

Loại tin tức như thế này rất phổ biến trong tông môn, nhưng lại không dám đồn đãi ra bên ngoài, nhưng trong những cuộc tụ họp lén lút thì lại bàn tán rất náo nhiệt.

Đương sự của chuyện này là Chu Dịch.

Từ sau khi gom góp đủ một vạn cân thiên thạch vũ trụ, liền tuyên bố bế quan luyện bảo, nhân tiện lại công bố treo thưởng cho nhiệm vụ mới của tông môn.

Hỗ trợ Sơn Hà đỉnh luyện ngũ kim tinh khí, dựa theo số lượng luyện được mà đổi lấy điểm công huân, không giới hạn số lượng!

Định Hồn kính uẩn dưỡng mấy trăm năm, rốt cuộc cũng đã khôi phục được uy lực của pháp bảo này. Đối với chân quân mà nói, uy lực của một pháp khí đỉnh cấp như Sơn Hà đỉnh vẫn chưa đủ dùng.

“Làm như vậy có khi nào lại khiến cho điểm công huân vượt quá số lượng dự tính không nhỉ? Dù sao thì cũng chỉ là một con số mà thôi, cùng lắm thì đổi thành hiện vật Linh Sâm vậy……”

……

Mười lăm năm sau.

Bên trong phòng luyện khí thuộc Huyền Hỏa điện.

Phùng Dương phất tay khống chế Địa Hỏa, luyện hóa mấy ngàn cân quặng huyền thiết, rút lấy những sợi kim khí.

Sau một lát.

Quặng Huyền thiết biến đổi từ màu đen nhánh hóa thành màu xám, linh khí mất hết, rơi xuống mặt đất vỡ nát thành đống phế thải.

Rồi lại lấy ra mấy ngàn cân khoáng thạch đồng đỏ, sau khi luyện hóa tiếp tục rút kim khí ra, cứ lặp đi lặp lại như thế, cho đến khi dùng hết số linh quặng trong túi trữ vật.

Linh khí kim tinh nén thành một khối, được pháp lực của chân quân nén lại, cơ hồ như ngưng tụ thành thực chất.

Phùng Dương vẫn không hề ngừng nghỉ, lại đổi một cái túi trữ vật khác, lấy khoáng thạch ra, tiếp tục thi triển Tôi Bảo quyết luyện hóa rồi chắt lọc.

Lúc này.

Lệnh bài Trưởng lão hơi rung lên, một tin tức truyền đến, đệ tử Viên Kỳ cầu kiến sư tôn.

“Tiến vào.”

Phùng Dương phất tay mở rận pháp, một tay thi triển Huyền Nguyên Khống Hỏa quyết, vẫn thuần thục không nhìn thấy bất kỳ sai sót nào.

Viên Kỳ tiến vào sau, thấy sư tôn bận rộn, cũng không khách sáo mà trực tiếp bẩm báo.

“Sư tôn, bên Xích Hà đảo truyền tin về, Vạn Bảo và năm vị chân quân liên thủ, chiếm được một linh mạch huyền cấp ở Ký Châu, thành lập Ngũ Linh tông. Hiện giờ một nửa số đệ tử trong tông môn đã đi đến đó, rồi lại mang không ít tài nguyên của cải từ Cửu Châu đem về Đông Hải tu hành!”

“Nguyên Anh không xuất hiện, thì Vạn Bảo không có địch thủ.”

Mặt Phùng Dương lộ vẻ hâm mộ, nói: “Cộng thêm linh mạch Huyền cấp, lại có được thêm điển tịch Nguyên Anh, chưa biết chừng lão Vạn Bảo kia có thể trở thành đạo quân.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0