Chư chân quân trong điện sôi nổi gật đầu, nhìn về phía Vạn Bảo chờ hắn giải thích, tuổi thọ còn lại của Vạn Bảo cùng lắm thì chỉ hơn Phùng Dương vài thập niên mà thôi.
Trong mắt Vạn Bảo hiện lên vẻ âm trầm, gắng gượng cười nói: “Bần đạo đã chuẩn bị xong linh vật thành Anh, đợi đến khi Đấu Kiếm Chính Ma kết thúc, nhờ vào khí vận Chính đạo thống nhất Cửu Châu, thử lại phá đan thành Anh!”
Một lý do như vậy, miễn cưỡng có thể lừa gạt được chư chân quân, người tu tiên đều rất tán đồng khi nhắc đến khí vận.
Chu Dịch lúc này có thể xác định rằng, Vạn Bảo đã biết được xu thế biến hóa của thiên địa, dù sao thì chuyện này cũng không phải là bí mật gì trong giai cấp thống trị ở Cửu Châu, dứt khoát là trực tiếp nói toạc ra.
“Khi xưa bần đạo cũng tu hành trong tông môn, nghe trưởng bối nói, từ sáu trăm năm trước cho đến nay, Cửu Châu chỉ xuất hiện một vị Huyền Tiêu đạo quân. Mặc dù những chân quân khác có kinh tài tuyệt diễm đến đâu, cũng khó có thể phá đan thành Anh, Vạn Bảo đạo hữu đúng là có thiên phú kinh tài tuyệt diễm.”
“Có lẽ có thể nghịch thiên, sánh cùng Huyền Tiêu lão tổ chăng?”
Ồ!
Trong điện ồ lên, mọi người châu đầu ghé tai nghị luận sôi nổi, cũng có người muốn Vạn Bảo xác nhận.
Cho dù da mặt của Vạn Bảo có dày đến như thế nào đi nữa, cũng không thể nói những câu nói dối dễ dàng bị vạch trần như vậy, chỉ phải miễn cưỡng cười nói.
“Tu tiên vốn chính là nghịch thiên, nếu Huyền Tiêu lão tổ có thể trở thành Nguyên Anh, vậy chứng minh thiên địa còn chừa lại một đường, chưa chắc chúng ta đã không có cơ hội!”
Mọi người sôi nổi lắc đầu, sự hứng thú đối với Cửu Châu giảm xuống.
Vốn dĩ sự mong đợi lớn nhất của Kim Đan chân quân đối với Cửu Châu, chính là đợi chờ Ma đạo sụp đổ, vơ vét một lượng lớn truyền thừa, tài nguyên, nhân cơ hội này có lẽ có thể đột phá Nguyên Anh, kéo dài tuổi thọ.
Hiện giờ biết được sự thay đổi của thiên địa, điển tịch thành Anh trở thành đống giấy lộn, ai lại muốn liều mạng với Ma đạo nữa chứ.
Vạn Bảo chau mày, mắt lạnh nhìn về phía Chu Dịch, nói: “Ngũ Linh tông hiện giờ nằm trong liên minh Chính đạo của Cửu Châu, lý do thoái thác này của đạo hữu, hiển nhiên là không dự định ra tay diệt ma, có phải dự tính dựa vào tà ma ngoại đạo không?”
“Đủ rồi!”
Phùng Dương trực tiếp lật bàn lên, linh quả linh tửu rơi đầy đất, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm Vạn Bảo, nói: “Lão phu chẳng còn sống được mấy năm nữa, đạo hữu hãy suy nghĩ cho rõ ràng rồi nói.”
Linh quang trên người Vạn Bảo tỏa ra lóng lánh, khí tức mạnh mẽ hơn xa Phùng Dương, nhưng mà nhìn đầu tóc muối tiêu của đối phương, thật sự không dám nói ra những câu tàn nhẫn.
Chu Dịch đứng dậy chắp tay nói: “Đạo bất đồng bất tương vi mưu, bần đạo và sư huynh xin cáo lui.”
Dứt lời cùng Phùng Dương hóa thành độn quang, rời khỏi Xích Hà đảo.
Một lát sau, lại có mười mấy luồng độn quang rời đi, trong điện chỉ còn lại một vài vị chân quân đã gia nhập vào Ngũ Linh tông.
Chân nhân ở bên ngoài nhìn thấy tình hình như vậy, ăn uống xong thì đồng loạt cáo từ.
Một bữa yến tiệc tốt lành của Ngũ Linh tông, đừng nói tới chuyện đạt tới mục đích, đến ngay cả khí thế ban đầu cũng bị mất đi hơn phân nửa.
……
Địa Hỏa cung.
Huyền Hỏa điện.
Phùng Dương mời Chu Dịch ngồi xuống, rồi lại khom người thi lễ xin lỗi.
“Hôm nay bần đạo chỉ vì một vài lời khích bác, mà hoài nghi sư đệ, đúng là già rồi nên hồ đồ!”
“Sư huynh không cần phải như thế.”
Chu Dịch nói: “Đây là bản chất con người, sư huynh một lòng vì truyền thừa của tông môn, có gì sai chứ?”
Phùng Dương thở dài một tiếng, nói: “Sư đệ hôm nay không nên xung đột với Vạn Bảo, Ngũ Linh tông rõ ràng muốn thống nhất tông môn, sau này tiến được mà lùi cũng được. Bần đạo dùng tánh mạng uy hiếp nên hắn tạm thời lui bước, đợi sau này ta tọa hóa rồi, tất nhiên là sẽ ép đến tận nơi!”
Đông Hải rộng lớn vô ngần, vô số đảo nhỏ, trốn bừa vào một nơi là có thể tránh được sự đuổi giết của Ma đạo.
Chu Dịch nói: “Ngăn cản Ngũ Linh tông không khó, bọn họ không có Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, làm việc không dám quá kiêu ngạo, Tứ tông Ma đạo mới là mối uy hiếp lớn nhất với Địa Hỏa cung!”
Phùng Dương nghi hoặc nói: “Đường đường là tứ đại Ma tông, tại sao lại chọn trúng Địa Hỏa cung nho nhỏ này chứ?”
Chu Dịch nói: “Hiện giờ tình hình ở Cửu Châu, ai nấy đều nhìn ra được là Ma đạo tất bại, những ma đầu kia cũng tự biết, chỉ là chuyện sớm muộn gì mà thôi, sư huynh cảm thấy bọn họ sẽ làm gì?”
“Liều chết đánh một trận và tìm kiếm đường lui, bảo đảm truyền thừa của Ma đạo!”
Phùng Dương bừng tỉnh đại ngộ nói: “Tứ hải rộng lớn vô biên, tu sĩ Ma đạo chạy đến đây tìm nơi trốn tránh, thậm chí trốn xuống dưới đáy biển sáng lập thủy phủ, Chính đạo khó có thể diệt trừ tận gốc được.”
Chu Dịch gật đầu nói: “Cho nên Ma đạo chắc chắn phải thâm nhập vào tông môn ở Đông Hải, dùng nó để làm đường rút lui.”
Ánh mắt Phùng Dương nặng nề, nếu như so sánh với tứ tông Ma đạo, thì Ngũ Linh tông chỉ một con kiến nhảy nhót làm trò mà thôi, dặn dò nói: “Sư đệ, sau này nếu như gặp phải Ma đạo xâm lược, thì mang theo truyền thừa và những đệ tử tinh anh của Địa Hỏa cung rời đi, tìm một nơi khác để xây dựng tông môn.”
Chu Dịch gật đầu đồng ý, cười nói.
“Sư huynh yên tâm, bần đạo am hiểu nhất là chuyện nghe có động là chuồn!”
Trở lại Linh Hỏa điện.
Chu Dịch thu lại nụ cười, mặt lộ vẻ lo lắng.
Ngũ Linh tông đúng thật là không đáng quan tâm, nhưng mà tứ tông Ma đạo có Nguyên Anh lão tổ, trấn tông chí bảo, thậm chí Thiên Quân trong truyền thuyết, một khi xâm lấn Đông Hải thì không thể nào ngăn cản được.
“Mới tu hành ổn định được ba mươi năm, chẳng lẽ lại phải chuyển đi nơi khác sao?”
Chu Dịch lấy ống thăm ra, nhẹ nhàng lung lay, thi triển Tiểu Tiệt Thiên Thuật.
Linh thăm rơi xuống đất.
Thần quang lóng lánh ngưng tụ thành hai chữ: Huyết Nguyệt.
“Thượng thượng đại cát!”
Chu Dịch cẩn thận suy ngẫm, rốt cuộc thì hai chữ “Huyết Nguyệt” có ý nghĩa gì.