Huyết Nguyệt ma quân kịch liệt thở dốc, phun ra mấy ngụm quỷ khí, nói: “Bổn tọa cùng Huyền Âm Bảo Châu giao tu tánh mạng, quỷ thể có thể nhập vào bên trong pháp bảo, tốc độ độn pháp hiếm thấy trên đời, cho dù thằng nhóc Đường Huyền có phát hiện ra thì đã làm sao?”
“Ma quân diệu pháp vô song!”
Mặt Hoắc Viêm lộ vẻ vui mừng, chờ đến khi Huyết Nguyệt ma quân dẫn dụ Đường Huyền rời đi, thì bản thân hắn có thể bình yên mà rời đi.
Sau nửa canh giờ.
Trận pháp cấm chế Trong rừng trúc biến mất, quỷ khí như một cột khói tín hiệu bắn lên cao, một luồng độn quang đen nhánh bay về phía Cửu Châu.
“Nhóc con Đường Huyền, bổn tọa sẽ còn quay lại!”
Độn quang bay với tốc độ cực nhanh, trong giây lát đã biến mất khỏi tầm mắt, chỉ để lại một vệt màu đen vắt ngang qua vòm trời, hiển nhiên là đang cố tình kiêu ngạo khiêu khích.
Lời còn chưa dứt.
Bên trong Linh Hỏa điện xuất hiện một luồng độn quang ba màu, đuổi giết theo dấu vết để lại, tốc độ còn nhanh hơn mấy lần so với Huyết Nguyệt ma quân.
“A! Sao hắn còn dám thiêu đốt tuổi thọ nữa sao?”
Sắc mặt Huyết Nguyệt ma quân thay đổi, trong lòng sinh ra sự hối hận cùng tuyệt vọng, sớm biết như thế thì nên lưu lại chút tuổi thọ.
Tuyệt vọng kiệt sức, trong mắt Huyết Nguyệt ma quân hiện lên vẻ điên cuồng, chỉ đợi đến khi độn quang phía sau đuổi đến gần thì sẽ lập tức xoay người, thi triển bí thuật liều mạng, một đòn quyết định sinh tử!
Độn quang của Chu Dịch tiếp cận gần thêm, thần thức đảo qua Huyền Âm Bảo Châu, phát hiện Huyết Nguyệt ma quân đang hấp hối. Không những không tiếp tục đuổi giết. Ngược lại giảm tốc độ độn quang, không nhanh không chậm bám theo ở phía sau, thi triển Lôi Pháp oanh kích.
Ầm ầm ầm……
Tiếng sấm thanh liên miên không dứt, mấy trăm tia sấm sét đan thành võng, bủa vây lấy Huyền Âm Bảo Châu.
“Đáng chết! Thằng nhãi này đúng là giảo hoạt gian trá!”
Huyết Nguyệt ma quân nhìn bóng người cách xa vài dặm, cho dù bản thân hắn có liều mạng đánh một kích, thì với độn tốc của đối phương cũng có thể dễ dàng tránh né được.
“Vị đạo hữu Quỷ tu này, xuất thân từ Quỷ Vương tông phải không?”
Chu Dịch cao giọng hỏi: “Thời gian trước, sư huynh của bần đạo đột nhiên già đi rồi bỏ mình, là do đạo hữu thi pháp ám hại có phải không?”
“Phải thì làm sao?”
Huyết Nguyệt ma quân uy hiếp nói: “Bổn tọa có thuật pháp ấn ký được tông môn lưu lại, ngươi nếu dám giết ta, thì cứ chờ mà bị Nguyên Anh lão tổ đuổi giết cả đời đi, đến chết mới thôi!”
“Lại sử dụng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để cầu sinh, xem ra đạo hữu đúng là đã dầu hết đèn tắt.”
Lôi Pháp trên tay Chu Dịch không dừng lại, không ngừng oanh kích Huyền Âm Bảo Châu, thần hồn của Huyết Nguyệt ma quân nằm trong đó sắp sửa tan biến.
Trong mắt Huyết Nguyệt ma quân hiện lên lệ khí, phun ra mấy ngụm quỷ khí căn nguyên, Huyền Âm Bảo Châu bắn ra U Minh thần quang mãnh liệt, hóa thành Ma Vân lớn hơn mười mẫu bay đến chỗ Chu Dịch.
Vụt!
Độn quang ba màu hiện hóa, trong phút chốc,Chu Dịch đã xuất hiện ở nơi cách đó mấy chục dặm, cho dù Ma Vân cuồn cuộn có đột kích thì cũng không hề ảnh hưởng gì đến hắn.
“Ta không cam lòng!”
Huyết Nguyệt ma quân vốn dĩ sắp cạn tuổi thọ, lại liên tiếp tổn thất nguyên khí, thân quỷ tự động tan rã.
Một luồng quỷ khí bay ra từ trong Huyền Âm Bảo Châu,đập vào trên Huyền Vũ thần giáp, hóa thành ấn ký mặt quỷ màu đồng đỏ.
“Không hổ là xác của loài yêu thánh, vậy mà có thể ngăn cản được cả pháp chú truy tung của Nguyên Anh lão tổ.”
Chu Dịch thi triển pháp lực tẩy xóa vài lần, chỉ thấy ấn ký mặt quỷ nhanh chóng mờ nhạt, dễ dàng tẩy xóa hơn so với ấn ký nằm ở trong cơ thể. Phất tay thi triển Thuần Dương Linh Hỏa, nung chảy tôi luyện Huyền Âm Bảo Châu một hồi lâu, cho đến không còn sót lại bất kỳ tia quỷ khí nào.
Thần thức đảo qua Huyền Âm Bảo Châu, nhìn thấy bên trong có linh thạch linh vật chất chồng như núi, mấy trăm miếng ngọc bội, cùng với các loại pháp khí đan dược.
“Tu sĩ Ma đạo cũng không hẳn là người xấu, nếu như lại có thêm mấy chân quân tự chạy đến nộp mạng nữa, có lẽ sẽ dứt khoát tích cóp đủ tài nguyên dùng để tấn chức Nguyên Anh, còn lo gì đến chuyện Đạo đồ không thuận chứ?”
Địa Hỏa cung.
Chính điện.
Chu Dịch đáp độn quang xuống, nhìn thấy đám người Viên Kỳ đang đợi ở bên trong, cùng với một tu sĩ Luyện Khí đang quỳ trên mặt đất.
Viên Kỳ khom người nói: “Bẩm báo Đường trưởng lão, đây là Lưu Ngự đóng giữ trên Hỏa Trúc đảo, sau khi tà ma xuất hiện thì y đã muốn chạy trốn, bị Địch chân nhân bắt về.”
“Thái thượng tha mạng!”
Lưu Ngự khóc lóc thảm thiết cầu xin nói: “Ma đầu kia dùng người nhà của đệ tử……”
Lời còn chưa dứt, thân thể mất khống chế bay lên, đầu hắn rơi vào giữa bàn tay Chu Dịch.
Sưu hồn!
Tu Tiên giới chưa bao giờ nghiêm hình tra tấn, Chu Dịch trực tiếp lật xem ký ức, sau khi biết được tên tuổi của ma đầu kia thì nhíu mày.
“Thăm thượng thượng, ấy vậy mà ứng ở nơi này!”
Phất tay ném Lưu Ngự qua một bên, dựa theo quy định của tông môn, cùng tà ma ngoại đạo mưu hại bề trên, trực tiếp ném vào Địa Hỏa để hồn phi phách tán.
“Bần đạo đã giếtchết Huyết Nguyệt ma quân, báo thù cho Phùng sư huynh.”
Chu Dịch nói: “Nhưng phản đồ Hoắc Viêm đã chạy thoát, đợi hắn báo cho Quỷ Vương tông, sau này không tránh được rắc rối rồi.”
Viên Kỳ trước mừng sau hoảng, hoảng sợ nói: “Vậy thì phải làm gì bây giờ?”
Đối mặt với Quỷ Vương tông, Địa Hỏa cung chẳng qua cũng chỉ là một con kiến nhỏ bé mà thôi, Nguyên Anh lão tổ trong tông môn đến Đông Hải đi một chuyến, đủ có thể nghiền nát tông môn.
“Chính đạo sắp hủy diệt hoàn toàn Ma đạo, chắc chắn là sẽ nhìn chằm chằm vào Ma Tôn. Cho dù Quỷ Vương tông có muốn trả thù, thì có lẽ là cũng phái Kim Đan chân quân đến, bần đạo……”
Chu Dịch nói tới đây, trầm ngâm một lát: “Chưởng môn tạm thời sắp xếp cho những đệ tử tinh anh ra ngoài lánh nạn, đề phòng phát sinh những chuyện không lường trước được!”
Mỗi một vị Kim Đan chân quân vượt qua thiên kiếp, thực lực đều không thể khinh thường được, lỡ đâu mang theo pháp bảo sát phạt, hoặc là tu thành loại đại thần thông nào đó, Chu Dịch rất khó bảo đảm bản thân hắn sẽ không tốn tránh khỏi đối đầu trực diện.