Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 233 - Chương 233 - Cổ Truyền Tống Trận (2)

Chương 233 - Cổ Truyền Tống Trận (2)
Chương 233 - Cổ Truyền Tống Trận (2)

Tiêu Thiết Trụ nói: “Đệ tử Quỷ Vương tông tàn sát bừa bãi ở Quỳnh Châu, động một chút là tàn sát huyết tế, cứ thế bá tánh ở đó không bằng một phần mười của Vân Châu. Thế cục hiện tại đúng là cơ hội để huỷ diệt Ma đạo, chỉ cần đạo hữu ra tay tương trợ!”

Hoàng Ngọc Nương trầm mặc hồi lâu, hỏi: “Đạo Quân không sợ thiếp thân đặt bẫy sao?”

“Đạo hữu vào nhầm động ma, tâm hướng Chính đạo, nếu không tại sao lại giữ gìn bản tâm mấy trăm năm chứ!”

Tiêu Thiết Trụ liên tục khen ngợi, tất nhiên là sẽ không nói là do thiên phú cảm ứng cơ duyên, báo hiệu lần này đến Quỷ Vương tông, tất nhiên sẽ hoàn toàn thắng lợi.

Hoàng Ngọc Nương hỏi: “Thiếp thân nên làm như thế nào?”

Tiêu Thiết Trụ đã chuẩn bị sẵn, nói: “Bần đạo lấy được một quyển phương pháp bố trí Truyền Tống Trận Thượng Cổ trong di tích của Bổ Thiên giáo, chỉ cần đạo hữu bố trí nó bên trong trung tâm của Quỷ Vương tông là được.”

Hoàng Ngọc Nương thở dài một tiếng, đưa tin đồng ý.

“Truyền Tống Trận cần một lượng lớn Hư Không thạch, dựa theo cấm chế……”

Tiêu Thiết Trụ giảng giải chi tiết về Truyền Tống Trận Thượng Cổ, chưa nói đến chuyện cách bố trí phức tạp, mà số tài nguyên cần sử dụng để bố trí, thì một chân quân bình thường cũng khó có thể xoay xở được, nhưng mà Hoàng Ngọc Nương là chưởng môn mới nhận chức của Quỷ Vương tông, có thể dễ dàng lấy linh vật từ trong bảo khố của tông môn.

Hoàng Ngọc Nương yên lặng tính toán thời gian cần thiết, nói: “Một tháng thời gian là đủ.”

“Đạo hữu nhớ cẩn thận, tỉ mỉ, thà rằng chậm một chút muộn một chút, cũng phải bảo đảm an nguy của bản thân.”

Tiêu Thiết Trụ dặn dò vài câu, rồi lại bàn bạc thêm rất nhiều chi tiết, mới ngừng truyền tin.

Rồi sau đó Đan Đỉnh Tông đưa tin cho Nhất Khí tông, Linh Kiếm tông, Vạn Phật Tự, tề tụ ở Vân Châu cùng nhau thương nghị chuyện diệt ma.

Tiêu Thiết Trụ đột phá Nguyên Anh muộn nhất, nhưng mà có chiến tích giết chết Ma Tôn, tu vi lại đi sau nhưng về trước, tất nhiên là người xếp hàng đầu trong Chính đạo hiện nay.

Mấy ngày sau.

Trương Thanh Vân Đạo Quân, Thiên Kiếm Đạo Quân, Pháp Minh thần tăng lần lượt tiến vào Đan Đỉnh Tông, độn quang đáp xuống Huyền Tiêu đạo cung, trong hơn trăm năm liên thủ diệt ma, cho nên cũng đã rất thân thuộc với nhau, sau khi chào hỏi thì ngồi khoanh chân đối diện nhau.

Tiêu Thiết Trụ mở trận pháp cấm chế ra, lại kích hoạt quạt Thần Hỏa che chắn, đề phòng Ma Tôn cảm ứng tâm huyết.

Trương Vân Thanh nói: “Đạo hữu bày trận như vậy, thật sự là đã tìm được phương pháp phá cục rồi sao?”

Thiên Kiếm, Pháp Minh nghe thấy vậy, trong mắt xuất hiện vè kỳ lạ, vừa vui vừa buồn, Ma đạo sử dụng đại trận tông môn kết hợp với pháp bảo trấn tông tại thành thế bất bại, đây chính là căn cơ truyền thừa của tông môn Chính đạo.

Hôm nay Đan Đỉnh Tông có thể phá đại trận hộ tông Ma đạo, sau này mọi người ngồi ở đây tọa hóa hết, Huyền Tiêu cũng có thể đánh phá Chính đạo tông môn!

“Bần đạo cũng không có được bản lĩnh như vậy.”

Tiêu Thiết Trụ tiêm trước một liều thuốc an thần cho các đồng mình, nói: “Mấy ngày trước, bạn cũ bần đạo tới chơi, mới biết được một bí mật, tông chủ hiện giờ của Quỷ Vương tông lại là Thiên Quỷ nhận hắn làm chủ nhân năm xưa!”

Thiên Kiếm nghi ngờ nói: “Lại có chuyện như vậy sao, mà lão bất tử Cực Âm kia không phát hiện ra sao?”

Danh tiếng của Cực Âm Ma Tôn còn hơn xa Chân Dương Ma Tôn, nếu như tính về mặt tuổi tác thì chỉ còn sống được một vài trăm năm nữa thôi, là người già nhất trong đám Nguyên Anh lão tổ.

“Trước mắt thì vẫn chưa phát hiện.”

Lời nói của Tiêu Thiết Trụ nói nửa thật nửa giả, vừa muốn che giấu giúp hậu nhân của ân công, lại muốn giấu giếm thiên phú vè cảm ứng của mình, nói: “Bần đạo đã liên hệ được với Hoàng Ngọc ma quân, thương lượng cùng nàng bố trí Truyền Tống Trận, có thể nối thẳng tới trung tâm của Ma tông!”

Pháp Minh nhắc nhở nói: “Tuy rằng kế ước chủ tớ có thể quyết định sinh tử, nhưng mà chưa biết chừng đến một lúc nào đó con quỷ kia một lòng một dạ quy thuận Quỷ Vương tông, lỡ đâu bố trí cạm bẫy chờ chúng ta nhảy vào thì sao.”

“Cho nên mới truyền tin mời chư vị tiến đến, không chỉ là tứ tông cùng hợp lực, mà còn phải mang theo pháp bảo trấn tông!”

Tiêu Thiết Trụ lạnh lùng nói: “Bất kể có phải là cạm bẫy hay không, chỉ cần Truyền Tống Trận có thể sử dụng, đợi đến khi chúng ta tiến vào Quỷ Vương tông, Ma đạo sẽ không thể co đầu rút cổ tránh chiến tranh được nữa.”

“Pháp bảo trấn tông……”

Ba người Trương Vân Thanh lộ vẻ do dự, cách làm này, tương đương với việc được ăn cả ngã về không.

Pháp bảo trấn tông đã có linh tính, tuổi thọ của nó dài lâu gần như vô tận, lại cộng thêm uy năng của nó có thể sánh bằng Nguyên Anh hậu kỳ, tương lai sau này tất cả Nguyên Anh lão tổ thọ cạn tọa hóa, đây là nền tảng để tứ tông thống trị Cửu Châu!

Giống như Phân Kiếm Quang của Linh Kiếm tông, từ sau khi tấn chức pháp bảo, số lần nó rời khỏi tông môn chỉ đến được trên năm đầu ngón tay.

“Chư vị không cần lo lắng, bần đạo đã có một kế sách vẹn toàn.”

Tiêu Thiết Trụ biết bọn họ lo lắng, tuy là chuyện diệt ma là đại nghĩa của Chính đạo, nhưng không thể nào quan trọng bằng truyền thừa của tông môn.

“Đầu tiên chúng ta hãy để cho Ma đạo tấn công mãnh liệt, sau khi xác định được rằng mấy lão già của Thiên Ma tông, Huyết Thần Giáo, Thiên Thi Tông kia vẫn cứ cố thủ trong tông môn nhà mình, đến lúc đó mới dùng Truyền Tống Trận đồng loạt đánh vào Thiên Quỷ Tông!”

“Thiên Quỷ Tông chỉ có ba lão già là Cực Âm, Thiên Sát, Thường U, chúng ta đương nhiên là nắm chắc thắng lợi!”

Trương Vân Thanh cùng Pháp Minh vô cùng dao động, tứ tông Chính đạo có đến mười bốn vị Nguyên Anh lão tổ, bất kể là Quỷ Vương tông có bố trí cạm bẫy gì, cũng là tốn công vô ích mà thôi.

Thiên Kiếm nhắc nhở nói: “Quỷ Vương tông có lẽ còn có một quỷ thần sống giở chết giở, nếu thật sự liều mạng thì nói không chừng lôi theo hai ba Nguyên Anh chết cùng ấy chứ.”

Tiêu Thiết Trụ lấy ra một viên bảo châu, vừa mới xuất hiện đã bắn ra thần quang loá mắt, tự tin nói.

“ Mấy năm trước bần đạo du lịch Ký Châu, đi vào lạc vào trong di tích Thượng Cổ, có được viên Đại Nhật bảo châu này. Nếu như lão quỷ kia đã tọa hóa thì cũng coi như thôi, nếu như còn sống, trực tiếp khiến cho hắn nổ tung hồn phi phách tán, không thể vào vòng luân hồi!”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0