Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 285 - Chương 285 - Vinh Đăng Cực Lạc (3)

Chương 285 - Vinh đăng cực lạc (3)
Chương 285 - Vinh đăng cực lạc (3)

Trương Thuận nao nao, dường như không còn nhận ra con ruột của mình nữa, nhưng mà chuyện quan trọng nhất trước mắt chính là tham dự lễ Phật đản, chắp tay trước ngực đáp lễ.

“Ngã phật từ bi, mong rằng đại sư vinh đăng cực lạc!”

Trương Lý thị đang sửa sang lại quần áo, tay rụt lại, vội vàng đứng sau lưng trượng phu, rồi cũng thi lễ.

Trương Lập đã nhập Phật môn, nên phải cắt đứt thất tình lục dục, từ nay về sau không cần quỳ lạy cha mẹ, cho dù có gặp mặt nhau thì cũng chỉ chắp tay hành lễ mà thôi.

Trương Thuận cũng không quan tâm đến chuyện này, ở Phật Châu này từ lâu đã có truyền thống “Một người xuất gia, cửu tộc thăng thiên”, hiện giờ Trương Lập có thể vinh đăng cực lạc, bất kể là cha mẹ hay là dòng tộc đều có thể hưởng thụ ơn trạch của Phật môn.

Xuất gia làm tăng, đó là thiện căn và phúc đức của đời này qua đời khác!

Lúc này.

Một tiểu cô nương bốn tuổi đi ra từ trong phòng, còn buồn ngủ, nhìn thấy ca ca mặc tăng y, cười khanh khách chạy lại đòi ôm một cái.

“Chớ có hồ nháo!”

Trương Thuận ngăn nữ nhi lại, xụ mặt giáo huấn nói: “Từ nay về sau, hắn không còn là ca ca của ngươi nữa, mà là thượng sư.”

Tiểu cô nương nghe không hiểu gì, chẹp miệng nói: “Vậy sau này ca ca không chơi với con nữa sao?”

“Tất nhiên là không thể.”

Trương Thuận biết là Phật môn có nhiều quy củ, cần phải dạy dỗ nhi nữ từ nhỏ, đề phòng sau này xúc phạm phải thượng sư, cả nhà lại bị biến thành người hạ đẳng.

“Thượng sư vinh đăng cực lạc, đã đoạn tuyệt thế tục, không phải là con của ta, cũng không phải là huynh của ngươi, gặp mặt thì phải kính cẩn hành lễ!”

Tiểu cô nương nghi ngờ nói: “Thượng sư có khác gì với ca ca ạ?”

“Nhà chúng ta được thượng sư bảo hộ, sau này ăn uống không lo, có thể mặc cẩm y tơ lụa, hưởng vinh hoa phú quý.”

Trương Thuận thấy dáng vẻ mê mang của nữ nhi, đổi một cách khác để giải thích, nói: “Con thích ăn kẹo, về sau muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, còn có thể ăn bánh, đó là món ngon mà chỉ có quý nhân mới có tư cách được ăn.”

Tiểu cô nương vẫn cứ có cái hiểu cái không, nhưng mà nghe hiểu có thể ăn kẹo, lập tức cười tươi như hoa, chắp tay trước ngực thành kính quỳ lạy.

“Bái kiến thượng sư ca ca!”

“A di đà phật!”

Trương Lập ghìm cảm giác muốn ôm muội muội chơi đùa xuống, tay đặt lên trán con bé, nghiêm nghị nói: “Ngã phật từ bi, ban cho ngươi bình an hỉ lạc!”

“Bình an hỉ lạc hay.”

Mặt mày Trương Thuận hớn hở, một chút cảm giác lo lắng trong lòng hóa thành hư vô.

Trên phố có không ít lời đồn, nói cao tăng nào đó sau khi xuất gia, thì không quan tâm đến bất kỳ chuyện thế tục phàm trần nào cả, tộc họ cũng chẳng có được lợi ích gì. Nhìn thấy thượng sư vẫn có tình cảm với Trương gia, sau này có làm chuyện gì cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, sự khó chịu trong lòng cũng đã giảm bớt đi.

“Họ Hồ kia dựa vào cái chức vụ kia, thường xuyên tới cửa hàng nhà chúng ta ăn chùa uống chùa, hiện giờ được thượng sư bảo hộ……”

Khi Trương Thuận nói chuyện trộm nhìn vào mắt nhi tử, thấy sắc mặt của hắn bất biến, mới tiếp tục nói: “Nhất định phải khiến cho hắn phải trả lại gấp mười lần, nếu không thì sẽ đến chùa Tiểu Đàn tố khổ, cho cả nhà hắn xuống mười tám tầng địa ngục!”

Trương Lý thị lo lắng nói: “Dù sao thì Hồ nha dịch kia cũng là quan sai, quản rất nhiều chuyện, chỉ cần đòi lại tiền hắn thiếu là được.”

“Đàn bà con gái như ngươi thì biết cái gì, ta đã tìm người hỏi thăm rõ ràng.”

Trương Thuận nói: “Dựa theo luật pháp của Phật môn chúng ta, họ Hồ kia dĩ hạ phạm thượng, mà còn liên can đến người thân của thượng sư, tất nhiên là vô cùng nghiêm trọng.”

Luật pháp Phật Châu cũng chia thành bốn giai cấp, tăng lữ trên cả pháp luật, những giai cấp còn lại thì mỗi giai cấp khác nhau lại tuân thủ những pháp luật khác nhau. Cho dù là tăng nhân làm chuyện ác thì địa vị cũng cao hơn bá tánh thường dân, không bị luật pháp trừng trị, mà là bế quan tụng kinh để tiêu trừ nghiệp chướng!

Khi đang chuyện trò.

Bên ngoài có một nha dịch đội mũ đen, trên tay xách theo một hộp quà, khom người đứng bên ngoài cửa nói.

“Bái kiến thượng sư!”

“Trương đại ca, hôm nay trong nha môn phát bổng lộc, cũng nên đến để trả tiền rượu ta nợ rồi.”

“Cứ thiếu nợ lâu như vậy, làm ảnh hưởng đến vốn liếng của Trương đại ca, vô cùng xin lỗi. Sau này cửa hàng nhà mình có chuyện gì, chỉ cần báo một tiếng, ta nhất định sẽ làm ngay!”

……

Hôm sau.

Sáng sớm.

Mấy chục người trong tộc và cả nhà Trương Thuận đến cửa thành tiễn đưa thượng sư.

Trương Lập bước lên xe ngựa đi đến đất Phật Bồ Đề, càng lúc càng xa, quay đầu nhìn lại bóng dáng mơ hồi của cha mẹ người nhân, bỗng nhiên có chút hối hận.

“A di đà phật!”

Chắp tay trước ngực niệm phật, trong lòng niệm kinh văn, gượng ép nuốt nước mắt vào trong, ánh mắt dần dần trở nên cô quạnh!

Ngày lễ Phật đản.

Những tín đồ được lựa chọn ngẫu nhiên, tập trung tại Vạn Phật Tự tham gia pháp hội.

Trước Đại Hùng Bảo Điện người đông như kiến, liếc mắt một cái nhìn lại toàn là tăng nhân áo xám, sắp hàng chỉnh tề trầm mặc không lên tiếng.

Bốn phía đều là những lá cờ dài đủ màu, bên trên được tô vẽ những họa tiết hoa văn quỷ dị, ngoằn ngoèo, được kết hợp từ văn tự trong kinh Phật và cấm chế trận văn.

Dưới những lá cờ dài là những cao tăng Phật môn ngồi ngay ngắn, cùng nhau niệm tụng kinh văn, những tiếng ong ong như ma âm rót vào lỗ tai.

Những thanh niên tham gia pháp hội Phật đản, làm sao có thể chịu đựng được áp lực như vậy, cho rằng đây là thử thách tu hành của Phật môn, rồi nghĩ đến chuyện có thể được thấy Phật Tổ vinh đăng cực lạc, cha mẹ người nhân có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, cả một đám người cắn răng chịu đựng.

Từ sáng sớm đến trưa, mặt trời chói chang, tra tấn đến mức hai mắt mơ hồ.

Bên tai vẫn truyền đến những tiếng ong ong tụng niệm “A di đà phật” “Ngã phật từ bi”, trước mắt xuất hiện các loại ảo giác, nhìn thấy bầu trời hỗn loạn, mặt đất mọc sen vàng, như lọt vào trong thế giới cực lạc.

Trong điện.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0