Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 351 - Chương 351 - Loại Thuốc Số 0 (2)

Chương 351 - Loại thuốc số 0 (2)
Chương 351 - Loại thuốc số 0 (2)

Hai người thanh niên hoàng tộc đứng sau lưng hắn, sắc mặt tái nhợt, gần như là sắp nôn mửa tới nơi rồi.

Bên trong căn phòng kính kia “Li Lực” với những cục u mọc đầy người, trong miệng không ngừng chảy nước dãi, quỳ rạp trên mặt đất còn ghê tởm hơn cả con cóc nữa!

Đi thẳng vào chỗ sâu trong phòng thí nghiệm, chứng kiến đủ các loại quái vật, dường như tiến vào một căn cứ bí mật của một kẻ cuồng sinh hóa vậy.

Vật thí nghiệm số 1895.

Là một con chó đen bình thường, lưng đen móng vàng, dáng vẻ thật sự là bình thường, nó bỗng trở nên dễ nhìn nhất giữa đám yêu ma quỷ quái.

Chó đen nằm ở trong góc, run bần bật, cảnh giác nhìn đám người bên ngoài tấm kính.

Đại hoàng tử nói: “Cuối cùng cũng được nhìn thấy một sinh vật bình thường.”

Nói xong thì dán mắt vào tấm kính, đứng gần quan sát cẩn thận, con chó đen này chẳng có gì khác những con chó bình thường cả.

Giáo sư Hồng không lên tiếng nhắc nhở, nhìn Chu Tấn một cái, phát hiện hắn lui về phía sau hai bước, không nhịn được mà kinh ngạc nói.

“Bệ hạ cảm thấy con chó này thế nào?”

“Nguy hiểm, đáng sợ!”

Chu Tấn nói: “Trong tất cả những vật thí nghiệm mà ta vừa mới nhìn thấy, chỉ có con chó này là khiến ta có cảm giác uy hiếp trí mạng.”

Giáo sư Hồng tán thưởng nói: “Thế nhân đều nói rằng bệ hạ thích văn chương sách vở, ai mà đoán được rằng tu vi Võ đạo gần như là tuyệt đỉnh!”

Chu Tấn buồn bã nói: “Lão tổ tông luận võ thua thảm hại, giang sơn cũng mất luôn, hậu nhân nào dám lơi là chứ?”

Giáo sư Hồng cũng không dám tiếp tục nói về đề tài này, chuyện này thật sự sẽ nguy hiểm đến tánh mạng, quay đầu phân phó trợ lý.

“Kích hoạt vật thí nghiệm, cho bệ hạ xem đặc thù của số 1895!”

Trợ lý nhập một dòng mã lệnh vào trong chiếc máy tính bảng, trên trần nhà trong phòng kính kia xuất hiện súng ống, đùng đùng đùng bắn về phía con chó đen kia.

Viên đạn bắn vào người con chó đen kia, tạo nên những lỗ thủng đầy máu me, đau đớn khiến hung tính của nó bùng nổ, phát ra tiếng gào rống phẫn nộ.

Gào!

Thân hình của con chó đen phình lên như khinh khí cầu, cho đến khi lớp da của con chó không thể chịu đựng được nữa, ‘ầm’ một tiếng, nổ mạnh tung tóe máu me bay đầy trời.

Một bãi máu thịt vỡ vụn nhúc nhích trong phòng, tròng mắt, hàm răng, lông chó bám vào trên đống máu thịt đó, mặc cho súng ống bắn phá, dũng mãnh không sợ chết lao về phía đám người.

“A!”

Đại hoàng tử bị dọa hét lên, bịch một cái té ngã trên mặt đất, bổ nhào chạy trốn.

Âm thanh của súng ống không ngừng khiến cho chó đen phát điên, nhưng con hung thú khác trong phòng thì lại gào rú khàn cả giọng, sừng, móng heo ầm ầm ầm đánh vào bức tường kính.

Gào gào! Két két! Hú……

Phòng thí nghiệm lập tức rối như nồi canh hẹ, nhưng vì vách tường bằng kính đặc chế còn kiên cố hơn cả bức tường bằng sắt thép, mặc cho hung thú công kích thì nó vẫn vững chắc như lúc ban đầu.

“Phế vật!”

Chu Tấn quát con trai trưởng, quay đầu hỏi: “Giáo sư Hồng, con dị thú này trông có vẻ rất kỳ lạ, vậy mà lại không sợ súng ống, không biết là có lai lịch như thế nào?”

“Những con hung thú khác đều sử dụng nền tảng tạo thành từ Thôn Thiên công và Man Ngưu, sau khi tiêm vào người chúng thuốc thử số 0, kích phát tiềm lực huyết mạch dã thú.”

Giáo sư Hồng đắc ý nói: “Chỉ riêng có con chó này là được thêm vào pháp môn ma công, hòa thành một thể cùng huyết nhục, gần như là không có nhược điểm trí mạng, còn có thể cắn nuốt huyết nhục để cường hóa thân thể chính nó!”

“Rất tốt, giáo sư Hồng không hổ là chuyên gia sinh hóa hàng đầu Đại Chu.”

Chu Tấn nói: “Hoàng thất sẽ tài trợ hêm ba tỉ đồng nữa, để ủng hộ nghiên cứu của giáo sư Hồng, nhanh chóng cải tiến liều thuốc số 0. Đồng thời sẽ thu thập nhiều loại công pháp, để cho phòng thí nghiệm tham khảo, nhanh chóng phá được sự hạn chế của linh căn!”

“Đa tạ bệ hạ.”

Giáo sư Hồng dẫn theo mọi người tiếp tục đi vào bên trong, căn phòng bằng kính cuối cùng là một bàn thí nghiệm, vô số dụng cụ phức tạp đặt ở một chỗ, trên bàn là một người đàn ông trần truồng.

Người đàn ông yên lặng nằm trên bàn thí nghiệm, chân tay thân thể được cố định bằng loại khóa được chế tạo từ tinh cương, trên người có cả trăm ống truyền dịch, những chất lỏng với những màu sắc khác nhau được truyền từ từ vào trong cơ thể.

“Đây là số 7, vốn dĩ là một tử tù, đã từng học kỹ năng đánh nhau đơn giản.”

Giáo sư Hồng giới thiệu: “Thuốc thử số 0 sẽ cưỡng ép thay đổi huyết mạch của người, cần phải có một người có thân thể và ý chí mạnh mẽ, mới có thể sống sót sau thí nghiệm, hắn là người thứ bảy sống sót!”

Chu Tấn hỏi: “Ta có thể cảm nhận được một tia nguy hiểm, nghe nói vật thí nghiệm có thiên phú đột phá, có thể xem được không?”

“Đột phá thiên phú sẽ tiêu hao tuổi thọ của người sử dụng, hiện tại vật thí nghiệm thành công quá quý giá, không thể để cho bọn họ dễ dàng thi triển chúng được.”

Giáo sư Hồng nhận lấy máy tính bảng từ trợ lý, bên trong đang chiếu hình ảnh từ camera, giới thiệu nói: “Đây là băng ghi hình trong sân thực nghiệm của số 7 sử dụng thuốc thử số 0 thành công.”

Trong màn hình trạng thái của số 7 rất bình thường, thực lực có thể so với cường giả võ đạo ở cảnh giới Tẩy Tủy hoặc là Ngưng Khiếu.

Sau khi thí nghiệm về tốc độ, công kích, chống trả, số 7 kích hoạt sức mạnh huyết mạch, thân hình nhanh chóng phồng to lên đến hai trượng, dưới lớp quần áo rách nát lộ ra ma văn đen nhánh, hai chân biến thành chân bò.

Hai mắt đỏ đậm, lỗ mũi phun ra khí nóng, đỉnh đầu mọc ra hai chiếc sừng bò.

“Ụ!”

Số 7 ngửa mặt lên trời thét dài, không quan tâm đến mệnh lệnh của nhân viên thí nghiệm, húc mạnh vào vách tường ầm ầm ầm.

Ước chừng sau mười lăm phút, số 7 kết thúc quá trình đột phá, khôi phục lại dáng người bình thường, mềm nhũn té ngã trên mặt đất, ngay cả sức lực để đứng dậy cũng chẳng còn.

“Rất mạnh!”

Trong mắt Chu Tấn hiện lên tinh quang, tán thưởng nói: “Sau khi đột phá không những sức mạnh tăng lên, hơn nữa còn đột nhiên hình thành kỹ xảo tấn công của dã thú, có thể sánh với chiêu thức võ đạo hàng đầu.”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0