“…… Những bí quyết Luyện Khí đại viên mãn được vô số tiên hiền đúc kết lại, đều có thể tăng xác suất đột phá thành công cảnh giới Trúc Cơ.”
“Dựa theo thời gian sử dụng mà có thể từ khí như dịch trắng, thần niệm sung mãn…… tu thành từng mức một.”
Chu Dịch giảng bài xong, liếc mắt nhìn Cố Thần, đối phương lập tức gõ vang khánh ngọc, đánh thức đám sinh viên đang nghe giảng say xưa.
Đang định hóa thành độn quang rời đi, bỗng nhiên có một sinh viên đứng lên, khom người nói.
“Lão sư, sinh viên xin Trúc Cơ đan, tại sao đã lâu mà không nhận được hồi âm?”
Chu Dịch không cần nhìn cũng biết là ai, phàm là tu sĩ Cổ Tu đạt đến tu vi Luyện Khí viên mãn, người duy nhất bị chặn đơn xin chính là Hàn Triều, trả lời nói: “Ngươi một lòng cầu trường sinh, thì tại sao phải đến tiền tuyến?”
Hàn Triều với vẻ mặt kiên nghị nói: “Tất nhiên là giết hung thú, trợ giúp liên minh mở rộng!”
“Luận điệu này của ngươi, dạo gần đây bần đạo đã được nghe quá nhiều, khi không có được lợi ích thì vào núi tiềm tu, có lợi thì chạy đến giúp Nhân tộc quật khởi!”
Chu Dịch hơi gật đầu, không hề tin bất kỳ chữ nào trong lời nói của hắn, Hàn Triều thuộc về tu sĩ Cổ Tu đơn thuần, thì bất kể là tính tình hay là đạo tâm đều không giống với tu sĩ hiện tại.
Hàn Triều mặt không đổi sắc nói: “Đệ tử thật lòng thật dạ!”
“Da mặt của ngươi có chút giống với bần đạo, nhưng mà có chút non nớt thôi.”
Chu Dịch liếc mắt nhìn Thẩm Thành ở khoa Tân Thuật, thấy hắn chớp mắt gật đầu, nói: “Bần đạo còn có kỳ vọng lớn hơn vào ngươi, tạm thời hãy chăm chỉ tu hành, mấy hôm nữa sẽ trả lời ngươi.”
“Đa tạ lão sư.”
Hàn Triều không hề bất mãn chút nào, thật sự là vô cùng cảm kích Chu Dịch, bình thường giao bài tập sau giờ học, chỉ cần chăm chỉ hoàn thành sẽ được khen thưởng đan dược, có thể nói ân trọng như núi.
Khoa Cổ Tu có ba sinh viên được nhận Trúc Cơ đan, đã lao tới tiền tuyến, nghe đồn còn được chân quân ban bảo!
Sau khi tan học.
Chu Dịch trở lại văn phòng, Thẩm Thành nhanh chóng gõ cửa tiến vào.
“Bái kiến chân quân.”
Chuyện Thẩm Thành quen biết với Chu Dịch cũng chưa từng nói với ai cả, cho dù giáp mặt cũng cung kính lễ phép, lễ nghĩa nên có ở sinh viên cũng không hề thiếu.
“Ngồi xuống nói chuyện.”
Chu Dịch vẫy tay linh thủy không lửa tự sôi, lấy ra vài lá linh trà để vào, rót cho Thẩm Thành một ly, hỏi: “Sống chuung với Hàn Triều, có phát hiện điều gì khác thường không?”
Thẩm Thành mặt lộ vẻ khó xử, nói: “Chân quân, quan hệ giữa ta và Hàn Triều rất tốt, có thể...?”
“Yên tâm, cho dù có là thiên đại cơ duyên, bần đạo cũng sẽ không thèm muốn đâu.”
Chu Dịch nói: “Bần đạo tinh thông thuật xem tướng, phát hiện khí vận của Hàn Triều biến hóa, từ vận khí làm quan màu xanh tím bình thường hóa thành ánh vàng ngút trời, gần như ngưng tụ thành dị tượng, mới nhờ ngươi tra xét!”
Lúc mới gặp Hàn Triều, điều khác với những sinh viên khoa Cổ Tu khác chính là đạo tâm vững chắc như sắt thép.
Ý chí trường sinh rất hợp ý của Chu Dịch, nên mới chấm điểm cao nhất cho bài tập của hắn.
“Thì ra là thế.”
Trong lòng Thẩm Thành kinh ngạc cảm thán chân quân có thần thông huyền diệu, trầm ngâm một lát nói: “Cơ duyên cụ thể, thì ta cũng không biết rõ lắm, nhưng mà hình như có liên quan đến hung thú, Yêu tộc.”
“Hàn Triều tinh thông phương pháp luyện đan, bình thường nếu không khổ tu thì là luyện đan, tất cả đan dược luyện được đều mang đến chợ đen đổi thành xác của hung thú……”
Liên minh lấy lý do chống lại Yêu tộc, cấm tự do mua bán đan dược pháp khí, thống nhất giá cả thu mua đan dược ở những cơ quan được chỉ định, hoặc là đổi linh vật với giá trị tương đương.
Bởi vì giá cả hơi thấp, tất nhiên sẽ xuất hiện thị trường chợ đen.
Đây cũng là điều duy nhất mà Cổ Tu bất mãn với liên minh, cho rằng liên minh lấy lý do an nguy của Nhân tộc, mà tùy tiện xâm phạm quyền hạn của tu sĩ.
Chu Dịch thắc mắc, nói: “Hung thú sinh ra nhờ thuốc, khí tức hỗn loạn bất ổn, thi hài không thể sánh bằng huyết nhục của Yêu tộc, hiếm khi có thể sử dụng được đan dược cổ pháp, thì thu mua để làm gì?”
“Cụ thể không rõ ràng lắm.”
Thẩm Thành nói: “Trên chợ đen, thứ nhiều nhất chính là thân xác của hung thú, ngược lại đan dược thì có giá cả ngẩng cao, số lượng xác hung thú mà Hàn Triều đổi thì lại không ít, nhưng mà rất nhanh đã biến mất không thấy đâu.”
Chu Dịch hỏi: “Sau khi xác thú biến mất, Hàn Triều có biến hóa gì hay không?”
“Điều này thì không có chú ý……”
Thẩm Thành nhíu mày, cẩn thận rà xoát lại tất cả ký ức của mình, so sánh trước sau nói: “Hình như có biến hóa, có thể là pháp lực tinh tiến, hoặc là thần thức trở nên mạnh hơn, thậm chí là thuật luyện đan có đột phá.”
Trong lòng Chu Dịch hiện lên rất nhiều suy đoán, nói: “Việc này dừng ở đây, sau này qua lại với Hàn Triều nhiều hơn, tất sẽ có ích cho con đường tu hành sau này.”
Thẩm Thành gật đầu đấp ứng, uống ừng ực ừng liên tục mấy chén nước trà, cho đến khi linh khí trong cơ thể tràn đầy bành trướng, mới cáo từ trở về tu hành võ đạo.
Chu Dịch trầm tư hồi lâu, lấy máy tính bảng ra, mở ứng dụng của văn phòng khoa lên.
Đánh dấu đồng ý vào đơn của Hàn Triều.
“Hiến tế hay là thay thế? Có lẽ là hiến tế, chỉ cần không phải là tà ma gì đó, bần đạo sẽ giúp ngươi một tay!”
……
Hôm sau.
Hàn Triều đúng giờ đi đến văn phòng như trong thông báo nhận được từ ứng dụng của văn phòng khoa.
“Bái kiến chân quân.”
“Đây là một lọ Trúc Cơ đan, với tư chất của ngươi đủ để đột phá.”
Chu Dịch dùng thần thức đảo qua, nhìn thấu Hàn Triều từ trong ra ngoài, thần hồn đã đạt tới cực hạn của Luyện Khí kỳ, hơn nữa pháp lực đan điền trung đã đặc sền sệt thành thể dịch, tương đồng với bản thân hắn sau mấy lần trùng tu.