Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 399 - Chương 399 - Thiên Thi Tông Chủ (2)

Chương 399 - Thiên Thi tông chủ (2)
Chương 399 - Thiên Thi tông chủ (2)

Trận pháp chấn động, nhưng lại không bị phá vỡ, ngược lại vô số hung thú giương nanh múa vuốt đánh tới.

Tử Sư hiển nhiên biết được Hàn Triều không dễ chọc, dứt khoát bày trận vây khốn, rồi dùng một lượng lớn hung thú vây sát, Trúc Cơ kỳ cũng chẳng thể chống đỡ được ba năm ngày rồi sẽ kiệt lực mà chết.

“Lần này có chút ác liệt rồi!”

Hàn Triều chau mày, đang suy nghĩ cách phá trận, chỉ nghe được những tiếng gầm rú liên miên không dứt vọng đến.

Lúc này.

Bên ngoài phòng thí nghiệm xuất hiện vài bóng người, một đạo nhân trẻ tuổi dẫn đầu, chính là đại đệ tử Kim Cửu Tiêu của Chu Dịch.

Những người còn lại đều là Trúc Cơ chân nhân, thúc giục pháp thuật, pháp khí, hợp lực điên cuồng đánh phá phần đỉnh của phòng thí nghiệm, rất nhanh đã phá được một lỗ hổng to trong trận pháp.

Vèo!

Hàn Triều bắt lấy cơ hội, hóa thành độn quang bay ra, nhìn thấy dáng vẻ của người đến, vội vàng khom người thi lễ.

“Đa tạ ân cứu mạng của đại sư huynh!”

“Sư tôn đưa tin, nói sư đệ gặp nạn, bần đạo lập tức dẫn người đến cứu viện.”

Kim Cửu Tiêu là Thiên linh căn được liên minh bồi dưỡng cật lực, chính phủ gởi gắm kỳ vọng đột phá Kim Đan kỳ trên người hắn, cho dù đã bái nhập môn hạ của chân quân, cũng phái thêm mấy vị Trúc Cơ để cho hắn sử dụng.

Chỉ có đối đãi thành tâm, thì sau này khi đột phá Kim Đan kỳ mới có thể bảo vệ được cho liên minh!

“Thuật tiên đoán của sư tôn, đúng là liệu sự như thần!”

Hàn Triều tán thưởng một tiếng, còn nói thêm: “Tam yêu hôm nay hội tụ, đúng lúc có thể diệt trừ cả ba bọn chúng, thì Tân Hải sẽ không còn bất kỳ nơi hiểm yếu nào cần thủ hộ nữa.”

“Đúng là nên như vậy.”

Kim Cửu Tiêu nhìn phòng thí nghiệm phía dưới, tam yêu tự biết không thể địch lại, muốn cố thủ dựa vào trận pháp cấm chế.

“Trận pháp cấm chế mà đám yêu vật này học được thực sự rất tinh diệu, đáng tiếc……”

“Thời đại thay đổi!”

Nói rồi lại lấy một khối hình trụ dài hơn mười trượng từ trong túi trữ vật ra, tích tích tích nhập một mật mã phức tạp vào trong, rồi vứt bừa xuống dưới phòng thí nghiệm.

Hàn Triều thấy vậy sắc mặt biến đổi, không cần chờ đại sư huynh phân phó, dán liên tục mấy lá phù triện lên người, hóa thành độn quang chạy trốn ra xa.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, đất trời lặng im.

Mặt đất ầm ầm xuất hiện một đám mây hình nấm cao ngàn trượng, lực nổ khủng bố càng quét dãy núi, trận pháp cấm chế bao phủ khắp phòng thí nghiệm, chỉ trụ được trong thời gian mấy lần hít thở thì đã tan thành mây khói.

Ngọn núi chia năm sẻ bảy, đám hung thú tinh nhuệ đóng giữ trong núi, trực tiếp biến mất không thấy đâu.

Cách đó mười dặm.

Hàn Triều không kìm được mà quay đầu lại nhìn xem, ở nơi xa trông giống như một mặt trời đang mọc lên, tất cả những nơi nó chiếu đến đều bị hủy diệt.

Đất trời tràn ngập bụi bặm xám xịt, sử dụng thuật Linh Mục xem xét, khiến cho hai mắt bị kích thích đến mức phải rơi nước mắt, tất cả những thảm thực vật, sinh linh trong núi đều đã biến mất, ngay tại chỗ đó chỉ còn sót lại một miệng hố khổng lồ.

Dường như có thể phát hiện ra dao động quỷ dị, ăn mòn kinh mạch thân thể, tu sĩ cũng không thể tiềm tu ở chung quanh nơi này được.

“Uy lực của nó còn hơn cả Kim Đan chân quân!”

“Chẳng trách đám người ở tiền tuyến đều nói đại sư huynh là kẻ điên, lại mang theo đầu đạn hạt nhân bên người, cũng chẳng sợ xảy ra sơ sót gì……”

……

Mùa Đông, năm liên minh thứ hai trăm lẻ hai.

Chiến dịch Tân Hải nổ ra.

Những hung thú trên bờ dưới biển còn lại của Yêu tộc thuộc vùng phía Đông Vân Châu là gần một trăm vạn, phát động đợt tấn công muốn bức lui quân đội liên minh.

Phát sinh xung đột kịch liệt ở Tân Hải, giằng co hơn một tháng, hai bên tử thương thảm trọng.

Đầu năm hai trăm lẻ ba, quân kỳ của liên minh cắm ở di chỉ Tân Hải, toàn bộ vùng phía Đông của Vân Châu đều thuộc về lãnh thổ của Nhân tộc.

……

Quỳnh Châu.

Ở một ngọn núi vô danh nằm ở phía Tây Nam.

Trong núi có một con heo yêu, có chút quan hệ huyết mạch với yêu hoàng Thiên Bồng trong tam hoàng, chiếm cứ một phương, tiêu dao tự tại.

Con yêu tinh này vốn dĩ lười nhác, không hề hứng thú với cái gọi là tranh bá, mỗi ngày ăn nhậu chơi bời.

Chỉ có hứng thú với việc sưu tập những thứ kỳ dị, cũng không nhất định phải là kỳ trân dị bảo, phàm là những đồ vật hiếm thấy thì nó đều thích sưu tập.

Đám hung thú sinh ra từ trong phòng thí nghiệm không cần phải chém giết với những Yêu tộc khác, mà là đào mồ quật mộ khắp mọi nơi, để sưu tầm những vật hiếm thấy.

Mấy chục năm trôi qua, nó cũng đã tích góp được không ít kỳ vật, sửa phòng thí nghiệm trung tâm thành viện bảo tàng, thường xuyên chụp ảnh đăng lên mạng để khoe. Cho dù phần lớn Yêu tộc đều chê cười nó, nhưng nó vẫn cứ vui vẻ không thèm để ý, nếu như không có cái đầu heo, thì nó cũng chẳng khác gì Nhân tộc.

Hôm nay.

Heo yêu đi dạo trong viện bảo tàng, sờ bên này một cái, nhìn bên kia một cái, cho dù là một nhánh cây có hình thù kỳ lạ, cũng có thể làm nó vui vẻ.

Ở vị trí trung tâm có đặt một bảo vật trấn quán, một quan tài bằng đá kỳ dị trong suốt.

Quan tài đá chỉ lớn bằng một bàn tay, vật bồi táng trong một ngôi mộ cổ trên núi, bên trong quan tài đá gần như là trong suốt kia có một bóng người màu vàng đang nằm.

Heo yêu không thể nào biết được chất liệu của quan tài bằng đá này, từng muốn phá vỡ nó, kết quả là máy nén thủy lực lên tới cả vạn tấn cũng đã đem ra dùng, nhưng cũng chẳng thể làm nó hao tổn chút nào.

“Hắc hắc! Đến ngay cả khoa học kỹ thuật hiện đại cũng không thể thăm dò được quan tài đá này, có thể nói đây là một kỳ vật vô thượng, Yêu Hoàng cũng không có được mà, lão heo ta……”

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0