“Những người khác có lẽ không thể, Thiên Thi tông lại khác.”
Chu Dịch nói: “Trong điển tịch của Chính đạo thời Thượng Cổ có ghi chép lại, pháp bảo trấn tông của Thiên Thi tông là Tiên Thi châu, truyền thuyết kể lại rằng hạt châu này được tế luyện thành từ nội đan của tiên thi. Người nắm giữ vật này, sẽ có được một phần sức mạnh của thi tiên, không cần huyết khế cũng có thể khống chế tất cả thi yêu!”
Luyện thi chi thuật cũng không hiếm thấy trong Ma đạo, thi yêu của Thiên Thi tông mạnh hơn nhiều so với luyện thi bình thường, cũng bị hạn chế bởi công pháp Thi đạo.
Khuyết điểm lớn nhất trong đó chính là người luyện thi muốn khống chế được thi yêu, cần phải thường xuyên dùng tinh huyết thần hồn của bản thân để nuôi dưỡng chúng, đề phòng luyện thi phát cuồng cắt nuốt chủ nhân.
Tinh huyết thần hồn của tu sĩ không phải là vô hạn, cho dù là Nguyên Anh lão tổ của Thiên Thi tông, thì khống chế mấy con luyện thi cùng tu vi đã là cực hạn.
Tiên Thi châu lại phá được hạn chế này, chỉ cần phát ra khí tức thi tiên là có thể khống chế đàn thi.
Vào thời Thượng Cổ, cường giả của hai đạo Chính Ma vô cùng nhiều, cho dù có được Tiên Thi châu, Kim Thi ma quân cũng không dám luyện thi không có giới hạn, đề phòng khiến cho nhiều người tức giận rồi lại bị người của hai đạo Chính Ma vây giết.
Hiện giờ không những không bị hạn chế, nhân tiện có thể mượn chiến trường của Yêu tộc,chỉ trong một thời gian ngắn ngủn đã luyện thành ngàn vạn thi yêu.
“Chưa bàn đến chuyện thực lực của Kim Thi ma quân gần như là thiên hạ vô địch, chỉ với ngàn vạn thi yêu kia là đủ càng quét Cửu Châu!”
Chu Dịch nói: “Hiện giờ cho dù hai tộc Nhân Yêu đã phát hiện, cũng khó có thể tiêu diệt đại quân thi yêu, ngược lại những xác chết được tạo ra trogn quá trình chiến đấu, không ngừng làm gia tăng số lượng của thi yêu.”
Thanh Phong bừng tỉnh nói: “Nói như vậy, chẳng phải là khó ngăn cản đại kiếp nạn sao?”
“Trên đời không có chiến thắng tuyệt đối, cũng không có thất bại tuyệt đối.”
Chu Dịch nói: “Kim Thi ma quân sử dụng Tiên Thi châu khống chế đại quân thi yêu vô tận, có thể liên thủ vây giết ma quân hoặc là lấy trộm pháp bảo kia, hoặc là phong ấn ma quân, đều có thể hóa giải đại kiếp nạn!”
“Nhưng với đầu óc của ma quân, nếu như muốn làm được vậy thì khó khăn vạn phần!”
Chu Dịch bất đắc dĩ thở dài, năm đó ba vị Thiên Quân Ma đạo tự phong ấn, đã sớm đoán chắc rằng sau khi chuyển thế thì chắc chắn sẽ tọa ra đại kiếp nạn.
Chỉ là từ khi thời Mạt Pháp bắt đầu cho đến nay đã qua hơi một ngàn năm, chưa bao giờ tìm được vật phong ấn của ma quân, chỉ có thể nói kiếp số là như vậy!
……
Long Hoàng sơn.
Hiện giờ đã được đổi tên thành Thiên Thi tông.
Ma vân cuồn cuộn bốc lên bầu trời, bao phủ khắp đất trời, âm sát khí nồng đậm mênh mông cuồn cuộn càng quét tứ phương.
Dưới chân núi đầy rẫy những thi yêu, xếp thành hàng ngũ chỉnh tề, yên tĩnh không tiếng động giống như quân đội đã được huấn luyện, chỉ là lửa quỷ trong mắt quỷ không ngừng lập loè.
Trên sườn núi có vô số cốt long bay lượn xoay vòng, vỗ đôi cánh không còn nguyên vẹn, phát ra những tiếng rít gào chói tai.
Đỉnh núi.
Xương trắng chồng chất thành núi, xếp thành đại điện tông môn.
Kim Thi cao cao tại thượng ngồi trên cao nhất, vẫn là dáng vẻ của một đạo nhân già nua, nhìn hai hàng thi yêu đứng hai bên trái phải trong điện.
Khác với ở bên ngoài, thi yêu trong điện có được linh trí riêng của mình, đồng tử như ma trơi liên tục chớp nháy, rõ ràng là đang suy tư.
“Khặc khặc khặc! Năm đó bổn tọa huyết tế trăm vạn dân cư, may mắn luyện thành một khối linh thi, khiến cho ba tên già lắm lông của Chính đạo kia đuổi giết hơn cả trăm năm mới buông tha.”
Kim Thi cười quái dị nói: “Hiện giờ dễ dàng liền huyết tế sinh linh của cả một châu, luyện thành cả trăm linh thi, thời thế đổi thay, Cửu Châu phải bị bổn tọa khống chế!”
Linh thi trong điện bị khống chế cả trong lẫn ngoài bởi cấm chế và pháp bảo, cho dù có được linh trí sau khi chết đi, cũng không dám phản kháng.
“Từ hôm nay trở đi, mỗi người các người thống lãnh trăm vạn binh lính, bắt đầu từ Quỳnh Châu khuếch trương lãnh địa của Thiên Thi tông về bốn phương tám hướng. Nếu như gặp được sinh linh bằng lòng gia nhập bổn tông môn, tự động chuyển hóa thành thi yêu, kẻ nào không phục thì giết hết, rồi luyện chế thành thi yêu!”
“Cẩn tuân pháp chỉ của tông chủ.”
Đám linh thi xôn xao đáp lời, sự đau đớn do âm sát ma khí ăn mòn linh trí, chỉ có liên tục giết chóc và kêu khóc mới có thể giảm bớt.
Vạn Phật Tự.
Khi nó còn ở thời kỳ hưng thịnh thì được xưng là có đến trên cả vạn tu sĩ Phật đạo, hiện giờ Phật tử Phật tôn đều táng thân trong miệng hung thú, chỉ còn lại một đống đổ nát, chỉ có tượng Phật cao trăm trượng trên đỉnh Bồ Đề, trải qua ngàn năm, vẫn ngồi xếp bằng trên đài sen với vẻ từ bi.
Bức hoành phi trên lối vào chùa miếu đã bị loang lổ chỉ còn lại một chữ “Vạn”.
Trong chùa thì cây cối tươi tốt, dây mây quấn quanh, đình đài lầu các sụp đổ gần như không còn. Những tượng phật được thờ cúng trong điện thì bị phơi ra bên ngoài, có tượng thì bị đứt đọa, bể nát, có cái thì vỡ vụ thành mảnh nhỏ, có rất ít tượng còn giữ được nguyên vẹn.
Bên dưới tượng Phật có không ít bộ xương trắng, bởi vì đã chết rất lâu rồi, đã trở nên khô khốc thô ráp.
Áo cà sa trên người đám xương trắng kia đã mục nát thành những mảnh vải nhỏ, tràng hạt treo trên cổ rơi rụng trên mặt đất.
Năm đó Yêu tộc khống chế yêu thú công phá Vạn Phật Tự, biểu tượng Phật châu của Nhân tộc đã bị huỷ diệt hoàn toàn, tăng nhân trong chùa không chờ được Phật Tổ tới cứu, niềm tin của không ít người sụp đổ, tự sát trước tượng Phật.