“Thi tộc mới là chốn quay về của sinh linh!”
Linh thi có được thần chí hoàn chỉnh, tất nhiên sẽ nảy sinh khái niệm về chủng tộc, mối quan hệ giữa chúng với thi yêu bình thường, giống như mối quan hệ giữa Yêu tộc và hung thú.
……
Vân Châu.
Long Bàn sơn.
Là nơi Chu thái tổ lập nghiệp, bây giờ đã trở thành tiền tuyến Bắc Cương của Nhân tộc.
Trước đây quân đội với khí thế như rộng, đã mở rộng lãnh thổ ra hơn ngàn dặm, hiện tại nhận được quân lệnh từ Tiên Kinh nên toàn bộ đã rút lui.
Những người lãnh đạo trong quân đội có hát vọng kiến công lập nghiệp, thề khôi phục vinh quang Nhân tộc, đương nhiên là có ý kiến với quyết định của nội các, nhưng bên trên thì bị Võ Thánh trấn áp, bên dưới còn có tu sĩ võ giả đi theo binh đoàn.
Cho dù có mắng chửi Nội Các ra sao đi chăng nữa, cũng phải ngoan ngoãn lui vào vùng núi Long Bàn sơn.
Thực hiện theo quân lệnh, vườn không nhà trống!
Bất kể là mộ mới đào hay là xác chôn lâu rồi, đều phải dùng thiết bị thăm dò tìm ra, sau đó đốt cháy thành tro.
Máy móc hạng nặng xây dựng tường thành dọc theo dãy núi, may mắn mà được sự trợ giúp cũ tu sĩ cổ pháp, biến đá thành bùn và biến đất thành đá, liên tục thi triển, chỉ trong nửa năm ngắn ngủn đã xây dựng được một bứ tường thành dài mấy ngàn dặm.
“Thời đại nào rồi chứ? Mà còn xây dựng tường thành méo gì, Yêu tộc cũng không phải không có khả năng nghiên cứu phát minh ra vũ khí hạng nặng chứ, mấy phát đạn pháo thì đã có thể công phá rồi!”
Từ tướng quân canh giữ phần phía Đông của Long Bàn sơn, làm theo mệnh lệnh của Nội Các, tuần tra tường thành mới được xây dựng .
Tham mưu đứng bên cạnh lặng lẽ đưa mắt nhìn Cố chân nhân, châm chước lời nói.
“Không chỉ có mỗi Bắc Cương phải làm như vậy, quân đội ở phía Tây và Nam cũng xây dựng trường thành, đặc biệt là tường thành ở phía Tây còn được yêu cầu phải cao hơn chín trượng, mật độ phân bố nòng pháo còn cao hơn chúng ta gấp mấy lần. Quân đội ở phía Đông đã rút hết về Tân Hải, nghe nói là đang đóng thêm thuyền, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra biển Đông!”
Tham mưu thở dài nói: “Trận địa sẵn sàng đón địch như vậy, giống như là đang chuẩn bị nghênh đón kẻ địch, hơn nữa là đại địch.”
“Kẻ thù của Nhân tộc còn có thể mạnh hơn Yêu tộc sao?”
Từ tướng quân bĩu môi, mắng nhiếc: “Cố chân nhân học theo chân quân, nếu như có tin tức gì, chúng ta đều chung một chiến hào, đừng dấu diếm nữa!”
“Thầy còn chưa quay về từ Đông Hải, bần đạo cũng không rõ ràng lắm.”
Cố Thần chính là lớp trưởng của khoa Cổ Tu, đã nợ ba viên Trúc Cơ đan, mới đột phá thành công cảnh giới chân nhân, phụ trách bảo vệ riêng cho Từ tướng quân.
Tu sĩ và võ giả cũng không nhất thiết phải đi đánh giặc, họ cũng không hiểu biết về việc trị quốc giống như Chu Dịch, Tiêu Hồng, cho nên lãnh đạo trong quân đội đều có hộ vệ, đề phòng Yêu tộc thực hiện chiến thuật chém tướng.
Từ tướng quân đang muốn nói chuyện.
Bỗng nhiên tiếng còi cảnh báo vang lên chói tai, rồi sau đó là một tin tức được truyền đến.
—— Linh tiên phong ở phía Đông Long Bàn sơn, trên radar phát hiện ra hung thú với quy mô lớn, số lượng vượt quá mười vạn con!
“Hung thú tấn công!”
Sắc mặt Từ tướng quân khẽ biến, quân đội ở Bắc Cương đã càn quét khắp ngàn dặm, non nửa năm chỉ đụng phải một vài hung thú tập kích.
“Việc quân khẩn cấp, làm phiền Vố chân nhân.”
“Đây vốn là nhiệm vụ của bần đạo.”
Cố Thần há mồm phun ra phi kiếm, hóa thành một thanh kiếm lớn chừng một tấm ván cửa, mang theo Từ tướng quân và tham mưu bay về phía đài chỉ huy trung tâm.
Một lát sau.
Bên trong trung tâm chỉ huy của quân doanh.
Từ tướng quân nhìn trên màn hình lớn, bên trên là một vùng lớn những điểm nhỏ màu đỏ không ngừng di chuyển về Nam, chứng tỏ rằng đám hung thú đã tiếp cận gần hơn với Long Bàn sơn.
“Có điều tra được là Yêu Vương nào không?”
“Tạm thời vẫn chưa.”
Kỹ thuật viên khẽ lắc đầu, Yêu tộc phát động tấn công, kẻ đứng sau chỉ huy không đến phút thắng lợi cuối cùng thì sẽ không để lộ thân phận, đề phòng tu sĩ võ giả Nhân tộc vây sát.
Lúc này.
Một đoạn điện báo xuất hiện, gởi tin báo cho quân đội Nhân tộc.
“Ta là Thiên Lang vương ở Bắc Mãng Sơn, cùng với hai mươi ba yêu tộc ở Bắc Cương, lần này chỉ vì chạy nạn, xin Nhân tộc đừng nã pháo!”
“Thiên Lang vương?”
Từ tướng quân chau mày, tất nhiên là hắn biết con yêu thú này, Thiên Lang vương trời sinh đa mưu túc trí, năm ngoái liên thủ với chúng yêu dưới trướng ngăn cản quân đội Bắc Cương hơn nửa năm không tiến thêm được một bược.
Chúng tham mưu nghe thấy điện báo, liên tục lên tiếng nhắc nhở.
“Tướng quân, con yêu thú này quá gian trá, chớ nên tin nó.”
“Quân đội Bắc Cương có huyết hải thâm thù với Thiên Lang vương, đã có bao nhiêu binh lính chết dưới tay nó, lúc này chính là cơ hội tốt để báo thù!”
“Mười vạn hung thú tập trung với nhau, chỉ cần bắn mấy phát vũ khí mạnh nhất, là có thể huỷ diệt hơn phân nửa bọn chúng.”
“……”
Từ tướng quân hơi trầm tư, vẫy tay ra hiệu cho đám tham mưu yên lặng, hỏi ý kiến của Cổ Thần dò hỏi: “Chân nhân, lời của con lang yêu kia có đáng tin chút nào không?”
“Bần đạo cũng không rõ ràng lắm.”
Cổ Thần nói: “Nhưng mà con lang yêu kia đã muốn đến tị nạn, thì phải bảo chúng nó dừng tấn công, toàn bộ hiện thân nói chuyện, khi đó dù cho chúng nó có âm mưu, cũng khó có thể chạy thoát khỏi phạm vi tấn công.”
Tốc độ phi hành của Yêu tộc Trúc Cơ kỳ thua xa chiến cơ, lại không thể chạy thoát được phạm vi phát nổ của vũ khí hủy diệt.
“Ta cũng nghĩ như vậy.”
Từ tướng quân ra lệnh cho lính liên lạc, dùng điện báo trả lời Thiên Lang vương, nếu không hiện thân thì sẽ trực tiếp đấu võ.
Một lát sau.