Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 446 - Chương 446 - Cửu Châu Biến Mất

Chương 446 - Cửu Châu biến mất
Chương 446 - Cửu Châu biến mất

Đáng tiếc phẩm giai linh thủy quá thấp, đối với Chu Dịch mà nói chỉ có thể dùng để ủ rượu, mùi vị hơn hẳn được ủ bằng linh thủy bình thường.

Nếu như không phá hư linh mạch ở đây, chậu đá lại được uẩn dưỡng thêm ba năm ngàn năm, dần dần sẽ tấn chức thành pháp bảo thậm chí thành linh bảo, ngưng tụ linh thủy có thể trợ giúp cho Nguyên Anh Hóa Thần tăng trưởng pháp lực!

“Thôi thôi, trước sau gì cũng chỉ mới một kỷ nguyên!”

“Đợi đến khi linh khí hồi sinh lại lần nữa, lại có thể tạo ra những linh vật khác nữa, bần đạo có thể mặc sức thu nhặt.”

Chu Dịch dùng thần thức đảo qua bốn phương tám hướng, nhanh chóng tìm được nơi có linh mạch tiếp theo, nó nằm giữa dãy núi trùng điệp, quen tay hay làm bắt đầu bố trí Tuyệt Sơn trận.

……

Xích Châu.

Một nơi cách mặt đất trăm trượng, trên một ngọn núi vô danh

Kim Thi đả tọa tiềm tu, để tăng trưởng pháp lực, chỉ trong vòng một năm ngắn ngủn đã đạt tới cảnh giới Giả Đan.

“Bất kỳ lúc nào đều đang ở trong trạng thái ngộ đạo tu hành, còn nhanh hơn cả đoạt xá Thiên linh căn, đã hai ngàn năm bổn tọa không hề có sự thay đổi về thần thông thuật pháp, nhưng mấy ngày nay lại có được lĩnh ngộ mới.”

“Phản hư đại đạo, gần trong gang tấc!”

Lúc này.

Linh thi công phạt Vân Châu đồng loạt gửi tin tức về, đại quân thi yêu dưới trướng chỉ còn cách Tiên Kinh gần một ngàn dặm, chậm nhất là trong hai năm nữa có thể huỷ diệt liên minh giữa hai tộc!

“Khặc khặc khặc, Cửu Châu bá chủ, dễ như trở bàn tay!”

Khi Kim Thi đang còn đắc ý cười quái dị, lại một tin tức truyền vào trong đầu, đến từ linh thi trấn thủ Quỳnh Châu,

——Đại bộ phận linh mạch ở phía Tây Quỳnh Châu biến mất, linh khí chung quanh đã loãng đi rất nhiều, nếu ở khu vực trung tâm cũng chỉ có thể duy trì được cảnh giới Luyện Khí……

“Linh mạch biến mất?”

Kim Thi chau mày, quan sát hình ảnh mà linh thi truyền về, trong lòng sinh ra cảm giác không ổn.

“Nhanh chóng điều tra rõ ràng nguyên nhân linh mạch biến mất!”

Linh mạch quan trọng hơn nhiều so với việc thống trị Cửu Châu, nếu như tất cả linh mạch đều biến mất, thì tất cả kế hoạch đều đổ sông đổ biển.

Huống hồ gì với thực lực hiện tại của Kim Thi không có cách nào thực hiện việc huyết tế tự phong ấn lần nữa, đợi đến khi mạt pháp tuyệt thế chỉ có thể chờ chết!

……

Lại một năm nữa trôi qua.

Chu Dịch đã phá hủy gần sáu bảy phần tổng số linh mạch ở Quỳnh Châu, một khu vực rộng lớn nhưng linh khí cực kỳ loãng.

Tuy rằng thi yêu không có linh trí, nhưng nó cũng biết cách tránh hại tìm lợi, không ngừng di chuyển khắp nơi tìm đến nơi có linh khí nồng đậm

“Hiệu quả tốt vượt xa dự đoán!”

“Sớm biết đơn giản như vậy, hà tất gì phải đấu pháp cùng Kim Thi, trực tiếp khiến cho mạt pháp quay trở lại là được. Dù sao thì cũng có Côn Luân động thiên, cảnh giới sẽ không bị giảm xuống, tích lũy trong thời gian dài có lẽ có thể tự nhiên Ngưng Anh!”

Chu Dịch không hề ác cảm với mạt pháp tuyệt thế, ngược lại có được Trường Sinh Đạo Quả và Côn Luân động thiên, Cửu Châu vẫn là nơi an toàn nhất trong thời mạt pháp.

Độn quang chạy như bay, thần thức đảo qua, tiếp tục tìm kiếm linh mạch.

Mấy ngày sau.

Ở một thâm cốc vô danh, sâu thăm thẳm không thấy đáy.

Dưới đáy cốc uẩn dưỡng linh mạch, một cấm chế núi sông được tạo thành từ thiên nhiên, khiến cho linh khí bị bao vây trong cốc hóa thành mây mù bốc lên.

“Một phúc địa tuyệt vời, sau này có thể trở thành nơi dừng chân của một tông môn!”

Chu Dịch ngoài miệng thì nói đáng tiếc, nhưng động tác quen thuộc không hề do dự chuýt nào, bố trí tự bố trí Tuyệt Sơn trận ở đáy cốc.

Vào lúc này.

Một tiếng gầm lên truyền đến: “Đạo sĩ thúi từ đâu đến, dám phá hư linh mạch, làm trái Thiên Đạo, cũng không sợ gặp báo ứng sao?”

Giọng nói vừa dứt, dưới mặt đất chui ra vô số thi yêu, bầu trời truyền đến tiếng rồng gầm chói tai.

Hai mắt Chu Dịch lấp lánh linh quang ư, phát hiện bốn phương tám hướng trên trời dưới đất, toàn bộ đều bị thi yêu vây kín.

“Ma đầu phản ứng nhanh thật đấy, triệu tập ngàn vạn thi yêu bố trí cạm bẫy từ trước, ít nhất cũng phải chuẩn bị trước một năm.”

Đại quân thi yêu trên mặt đất cũng không phải tán loạn vô trật tự, mà lấy thân là cấm, ngàn vạn thi yêu bố trí thành trận pháp khổng lồ, phong tỏa hư không để phòng Chu Dịch chạy thoát.

“Giết!”

Linh thi ra lệnh một tiếng, ngàn vạn thi yêu há mồm phun ra âm sát ma khí, dưới tác dụng dung hợp của trận pháp cấm chế, hóa thành một dòng chảy cuồn cuộn lao về hướng Chu Dịch.

“Uy lực có thể sánh bằng Kim Đan đỉnh phong, một tu sĩ Kim Đan bình thường tất nhiên không phải là đối thủ của chúng.”

Trong lòng Chu Dịch thoáng an tâm, trên đỉnh đầu hiện lên mai rùa màu xanh đậm, dễ dàng ngăn cản dòng chảy của âm sát lao đén, cẩn thận quan sát hướng Nam rồi lao vào hướng đó.

Đại trận do ngàn vạn thi yêu bố trí, uy lực của nó đương nhiên là vô cùng to lớn, nhưng lực phòng ngự của trận pháp lại quá thấp.

Chu Dịch tay bắt pháp quyết, thi triển rất nhiều lôi pháp hỏa pháp, trong giây lát đã đánh nát mấy vạn thi yêu. Đồng thời bị dòng chảy âm sát không ngừng ăn mòn, lại ỷ vào Huyền Vũ thần giáp phòng ngự vô song, cứng rắn đột phá vòng vây lao ra bên ngoài.

Linh thi điều khiển cốt long phun ra độc hỏa, vẫn cứ không làm nên chuyện gì, mắt thấy Chu Dịch sắp phải phá được trận pháp, hồn hỏa trông hai mắt lập lòe, khí tức đột nhiên biến hóa.

“Khặc khặc khặc! Bổn tọa là Kim Thi, đạo hữu nhìn có vẻ lạ mặt?”

“Bần đạo Tôn Hành, vô danh tiểu tốt mà thôi.”

Chu Dịch thuận miệng đáp trả, bỏ qua tất cả đòn công kích của thi yêu, liên tục không ngừng thi triển thuật pháp tạo ra một lối thoát.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0