Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 448 - Chương 448 - Cửu Châu Biến Mất (3)

Chương 448 - Cửu Châu biến mất (3)
Chương 448 - Cửu Châu biến mất (3)

Hàn Triều nhắc nhở nói: “Kim đạo hữu không thể chờ được lâu đến vậy, chớ nói gì là một trăm năm, ba năm mười năm trôi qua thì linh mạch ở Cửu Châu chẳng còn sót lại bao nhiêu nữa!”

Kim Thi trầm mặc một lúc lâu, bất đắc dĩ nói: “Bổn tọa tung hoành Cửu Châu hai ngàn năm hơn, gặp qua vô số bảo vật, nhưng chưa từng nhìn thấy cái mai rùa kia, cũng không biết con sâu kia từ đâu mà đến.”

“Đạo hữu đã giết vô số sinh linh của Cửu Châu, nghiệp lực vô tận quấn thân, há có thể không có kiếp nạn?”

Hàn Triều hướng dẫn từng bước nói: “Lúc trước thì có sư tôn của bần đạo, vô địch đạo quân chuyển thế, sau này lại có chí bảo nhận chủ, tất nhiên là do ông trời trả thù!”

“Lão giặt trời kia? Hừ hừ!”

Kim Thi ngẩng đầu nhìn nhìn trời, nói: “Hàn đạo hữu chớ quanh co lòng vòng, có thủ đoạn gì thì cứ nói thẳng!”

“Phương pháp rất đơn giản, mở phong ấn Tiên Thi châu!”

Hàn Triều nói: “Đợi đến khi Cửu Châu bị thi khí bao phủ, chí bảo phòng ngự của người nọ có mạnh như thế nào đi nữa, có thể chống đỡ được tiên thi chi khí ăn mòn hay sao? Chỉ có thể hóa thành thi yêu, hoặc là chạy đến hải ngoại!”

“Kim đạo hữu dùng đĩa ngọc hộ thể, sẽ là người duy nhất ở Cửu Châu có thể chống đỡ thi khí, ông trời cũng không thể làm gì được.”

“Này biện pháp……”

Kim Thi lẩm bẩm nói: “Thật là không tồi, bổn tọa có được đĩa ngọc, cũng từng có suy nghĩ này.”

Hàn Triều nói: “Người này xuất hiện một cách bất ngờ, tất nhiên là do ông trời âm thầm làm khó dễ, cho dù may mắn giết chết được hắn, còn sẽ xuất hiện kẻ tiếp theo, cho đến khi mạt pháp tuyệt thế tái diễn!”

Kim Thi nghe xong thì giao động, đột nhiên hỏi nói.

“Đạo hữu làm như vậy, là vì sao?”

Hàn Triều thở dài một tiếng, chậm rãi nói.

“Nếu như mạt pháp tuyệt thế, con đường trường sinh của bần đạo sẽ chấm dứt, làm sao có thể cam tâm được chứ?”

……

Phía Tây Vân Châu.

Ầm ầm ầm!

Núi sụp đất nứt, linh mạch bị nứt vỡ thành mấy khúc.

Chu Dịch đứng xa cách mấy chục dặm, mắt thấy đám thi yêu loạn thành một nùi, mặt lộ ý cười.

“Vân Châu có hơn trăm linh mạch, khi chúng mới ra đời bần đạo đã bày sẵn trận pháp, hôm nay rốt cuộc cũng đã phát huy công dụng. Tiếp theo phải đến nơi nào phá hủy, bói một quẻ đã!”

Chu Dịch lấy ống thăm ra, nhẹ nhàng lay động vài cái.

Một linh thăm rơi trên mặt đất, lạch cạch một tiếng nứt thành ba đoạn.

“Ồ?”

Mặt Chu Dịch lộ vẻ kinh hãi, tự mình lẩm bẩm.

“Ngàn năm trôi qua, huyết quang tai ương lại xuất hiện lần thứ ba!”

“Hiện giờ trong Cửu Châu, thứ duy nhất có thể uy hiếp đến bần đạo đó là Kim Thi, không biết là ma đầu kia đã tìm được bí thuật gì,mà đến ngay cả Huyền Vũ thần giáp cũng khó có thể ngăn cản!”

Niệm thầm Thanh Tâm pháp chú, cảm xúc từ từ lắng xuống.

Chu Dịch tiêu hao mười năm tuổi thọ, thi triển Tiểu Tiệt Thiên Thuật, bói thử hung cát trong mười ngày.

Linh thăm vững vàng rơi xuống đất!

Rồi lại tiêu hao một trăm năm tuổi thọ, bói thử vận khí trong vòng một trăm ngày, linh thăm rơi xuống đất rồi vỡ thành ba khúc.

“Điềm xấu sẽ xuất hiện trong vòng một trăm ngày tới!”

Cảm xúc của Chu Dịch ổn định lại, tiếp tục bốc quẻ bói, rốt cuộc cũng xác định được thời gian chính xác.

“Sáu mươi ba ngày sau có tai ương huyết quang, vẫn còn thời gian lánh nạn.”

“Ma đầu kia đang ở U Châu, cách xa nơi này vạn dặm, tất nhiên là một loại chú thuật vô thượng nào đó, để chắc chắn thì ta nên trốn càng xa càng tốt!”

Chu Dịch suy nghĩ đến đây, thân hình nhoáng lên sau lưng xuất hiện cánh, thi triển Nhiên Huyết độn pháp bay về hướng Đông.

Mấy ngày sau.

Khi bay ngang qua Tiên Kinh.

Chu Dịch hơi ngừng độn quang lại, nhìn xuống mặt đất, thành trì đã từng phồn hoa đã biến thành địa bàn của thi yêu.

“Tất cả đã kết thúc!”

Bất đắc dĩ thở dài, phất tay bắt lấy một miếng gạch vẫn còn nguyên vẹn từ trong đống phế tích của hoàng cung.

Rồi sau đó khống chế độn quang bay thẳng vào Đông Hải, dùng Huyết linh quả để bổ sung huyết khí, độn tốc trong hơn sáu mươi ngày không hề thua kém Nguyên Anh lão tổ, đã tiến vào sâu trong nơi linh khí tuyệt tích.

Chu Dịch trốn vào trong Côn Luân động thiên, bố trí mấy trăm lớp trận pháp, dán thêm mấy ngàn đạo phù triện, các loại pháp bảo được kích hoạt đến mức cao nhất.

Chờ đợi liên tiếp mấy chục ngày.

“Huyết quang tai ương trôi qua rồi sao?”

Chu Dịch kiểm tra rõ ràng tinh khí thần hồn, không có bất kỳ dấu vết của chú pháp, rồi lại đợi thêm mấy tháng nữa mà vẫn không thấy động tĩnh, khống chế độn quang bay ngược về Cửu Châu

Trên đảo Hỏa Chủng.

Vân Thành.

Một đạo độn quang lướt ngang qua, một lát sau lại bay ngược trở về.

Chu Dịch đứng trên đám mây nhìn xuống, thành trì được xây dựng đơn giản thấp bé trên đảo, nếu như khi còn ở liên minh Nhân tộc thì có thể xem như một thành thị nhỏ ở vùng xa xôi, nhưng mà phần lớn bá tánh trong thành đều rất thanh thản, mặt mày vui vẻ.

Chung quanh thành trì đều là ruộng đất, phía Đông giáp với biển rộng, là một cảng biển nhỏ.

Có rất nhiều thuyền đánh cá đang neo đậu trên cảng, phần lớn đều được làm từ gỗ, ánh sáng mặt trời vừa lên, ngư dân ca hát theo thuyền ra biển.

Chu Dịch bay vòng quanh đảo nhỏ một chuyến, có mười thành trì tương tự như vậy, phần lớn được xây dựng gần biển và gần núi, bởi vì có được máy móc, kỹ thuật do liên minh cung cấp, đã hoàn thành được bước đầu công nghiệp hoá.

“Không tồi không tồi, nơi đây sẽ là nơi Nhân tộc kéo dài huyết mạch.”

Sự buồn bực trong lòng tan biến đi đôi chút, vốn định rải xuống vài đạo linh quang, người có nhiều phúc đức sẽ có được cơ duyên.

“Thôi vậy!”

Chu Dịch hồi tưởng lại ngọn nguồn của đại kiếp nạn ở Cửu Châu, khẽ lắc đầu, khống chế độn quang tiếp tục bay về hướng Tây.

Khi đến đây thì dùng hết tốc độ, phi độn hơn sáu mươi ngày, còn khi quay trở về ước chừng mất gần nửa năm, trong hành trình còn đi ngang qua mấy hòn đảo có Nhân tộc cư ngụ, trên đảo có dao động pháp lực rất nhỏ.

Cho đến khi cách thành thị Tân Hải Thành gần một trăm dặm.

Hai mắt Chu Dịch linh quang lấp lánh, nhìn sương xám bốc lên từ phía chân trời, gần như bao phủ toàn bộ đại lục Cửu Châu.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0