"Cái này đúng là đồ của tiền bối."
Chu Dịch phất tay cầm lấy, thần thức dò xét bên trong ngọc giản, phát hiện không chỉ có cơ sở pháp thuật, còn có một thiên pháp quyết luyện khí tên là ‘Sơn Thần Kinh’.
"Công pháp này cổ xưa thô kệch, giống Luyện Khí Quyết bần đạo sở ngộ từ Kiến Mộc mấy phần, xem ra Điểu Thần này rất có lai lịch. Đáng tiếc đi ra lăn lộn, không phải có thể đánh là được, phải có thế lực bối cảnh!"
Một lát sau.
Một đạo độn quang rơi xuống, hóa thành lão đạo áo lam, nhìn thấy Chu Dịch thì nhiệt tình thân thiết nói.
"Chu sư đệ, sư huynh mong nhớ ngày đêm, rốt cuộc cũng chờ được ngươi đến!"
Chu Dịch nói: "Bần đạo Tôn Hành, cũng không phải họ Chu."
Thời gian một năm, chắc chắn đã lộ nội tình, dù sao khi hắn đi kinh đô Đại Hằng nghe kinh cũng không có giấu diếm thân phận. Nhưng mà bại lộ cũng không sao, Thanh Vân Sơn Thần lai lịch trong sạch, là tu sĩ địa phương Đông Thắng Thần Châu.
"Ai nha, đúng là sư huynh nhớ sai, đúng là Tôn sư đệ."
Lão đạo lập tức hiểu ra, người trước mắt không họ Chu cũng không họ Tôn, giống như hắn, có trăm tám mươi cái danh tự đạo hiệu, cười nói ra: "Lão đạo Bạch Tùy Tâm, lần trước mới quen đã thân với sư đệ, đợi ở bờ Đông Hải đã lâu."
Chu Dịch nghi ngờ hỏi: "Bạch sư huynh sao lại biết ta ở Đông Hải?"
Bạch Tùy Tâm nghe được hai chữ sư huynh thì lập tức vui vẻ ra mặt, nói chuyện với người thông minh rất thoải mái, giải thích.
"Lão tổ trong giáo quan tâm sư đệ, thi triển bí pháp bói toán, lệnh cho sư huynh chờ ở đây."
"Bần đạo cảm tạ lão tổ quan tâm!"
Chu Dịch giật mình, dù cho thi triển rất nhiều bí thuật che lấp thiên cơ cũng không ngăn được Phản Hư Nhân Tiên thi pháp bói toán, huống chi Tiệt Thiên Giáo vốn tinh thông thuật số chi đạo.
"Đó là chuyện đương nhiên, nghe nói sư đệ rơi vào trong tay Bổ Thiên Giáo, đó là chỗ cực kỳ nguy hiểm!"
Bạch Tùy Tâm nghiêm nghị nói: "Lão tổ trong giáo vì cứu sư đệ mà tiêu hao không ít thọ nguyên mới lấy ra một sợi thiên cơ."
"Nếu như lão tổ trong giáo quan tâm như vậy..."
Chu Dịch vẻ mặt trêu chọc nói: "Vậy ta lập tức bỏ qua Bổ Thiên Giáo, trở về giáo ta tu hành, sau này sẽ kiến công lập nghiệp cho Tiệt Thiên Giáo!"
"Hở?"
Bạch Tùy Tâm nghe vậy thì lập tức từ vui chuyển buồn, sắc mặt phát khổ: "Đúng là không thể gạt được sư đệ, lão tổ trong giáo kêu ngươi tạm ở lại Bổ Thiên Giáo, dò xét động tĩnh của phong thần."
"Chẳng lẽ Bạch đạo hữu nói giỡn? Bần đạo chỉ là Nguyên Anh, sao có thể lừa bịp Phản Hư Nhân Tiên?"
Chu Dịch sắc mặt âm trầm, lạnh giọng nói ra: "Bổ Thiên Giáo cũng không thiếu thuật bói toán, cho dù bần đạo dám làm nội gián thì không bao lâu cũng sẽ bại lộ, đến lúc đó hồn phi phách tán chỉ là hi vọng xa vời!"
Bạch Tùy Tâm vội vàng nói: "Lão tổ trong giáo sẽ che lấp thiên cơ, trừ phi tiên nhân hạ phàm, nếu không ai cũng không dò xét được thân phận của sư đệ."
"Bổ Thiên Giáo đối xử với bần đạo cũng không tệ."
Chu Dịch chậm rãi nói ra: "Đã cho công pháp thần thông, lại phong Thanh Vân Sơn Thần, cũng không thể phản bội!"
"Sư đệ còn quan tâm những thứ này?"
Bạch Tùy Tâm nao nao, theo tin tức hắn nghe được, tu sĩ không biết họ gì này tham tài háo sắc, nịnh nọt, không giống người trung với tông môn.
Chu Dịch xoa xoa đôi bàn tay, nói ra: "Sư huynh hiểu lầm, bần đạo rất muốn gia nhập Tiệt Thiên Giáo, nhưng mà... phải thêm tiền!"
Hít!
Bạch Tùy Tâm không khỏi hít một hơi khí lạnh, trên đời này còn có hạng người tham lam vô độ như vậy, hỏi dò: "Sư đệ muốn cái gì?"
"Thứ nhất đương nhiên là công pháp."
Chu Dịch nói ra: "Bổ Thiên Giáo cho bốn môn, giáo ta không thể ít hơn chứ?"
Bạch Tùy Tâm nghe hai chữ "giáo ta", lần đầu tiên cảm thấy buồn nôn, nghĩ đến mệnh lệnh của lão tổ trong giáo, gật đầu nói: "Đúng là nên như thế."
"Thứ hai, chính là địa bàn."
Chu Dịch nói ra: "Đương nhiên không thể nhỏ hơn Thanh Vân Sơn, bần đạo thấy Tất Ngô Sơn này cũng không tệ, sư huynh nghĩ như thế nào?"
"Con chim đó có chút phiền phức..."
Bạch Tùy Tâm thấy dáng vẻ kiên quyết của Chu Dịch thì cắn răng nói ra: "Chỉ là một con thượng cổ hung thú, chúng ta chính là đệ tử đại giáo nhân tộc, lẽ ra nên chém giết nó, trả lại yên bình cho Tất Ngô Sơn."
"Thứ ba chính là Nguyện Lực Châu."
Chu Dịch nói ra: "Một vạn viên phẩm chất không màu, bần đạo nguyện ra sức trâu ngựa cho Tiệt Thiên Giáo."
"Sư đệ nói đùa, bán ta cũng không có."
Bạch Tùy Tâm thay đổi sắc mặt, giơ ngón tay: "Một trăm viên, phẩm chất không màu vốn cực ít, bây giờ giá cả Nguyện Lực Châu tăng vọt không chỉ gấp mười lần, Hóa Thần Thiên Quân cũng không bỏ ra nổi một vạn viên."
Chu Dịch lắc đầu nói: "Ít nhất năm ngàn viên."
Rao giá trên trời, trả tiền ngay tại chỗ.
Trải qua một hồi cò kè mặc cả, Bạch Tùy Tâm đồng ý xin chỉ thị lão tổ trong giáo giúp Chu Dịch một ngàn viên Nguyện Lực Châu.
Chu Dịch nói ra: "Thứ tư..."
"Còn có?"
Bạch Tùy Tâm nhắc nhở: "Lão tổ giáo ta tính tình cũng không tốt lắm, nhất là chưởng giáo Quảng Vi Tử, tính tình nóng nảy như lửa, gặp được chuyện không thoải mái thì thích lấy đệ tử ra trút giận."
"Sư huynh nói đùa."
Chu Dịch cười ha hả: "Thứ tư chỉ là một thỉnh cầu, sau này sư đệ lập công cho giáo, hi vọng có thể ban thưởng Ngũ Hành kỳ trân."
"Đợi ta báo cáo lão tổ trong giáo."
Bạch Tùy Tâm nói xong, thân hình lấp lóe biến mất không thấy gì nữa.
Hai người nói chuyện cũng không có che giấu, Ngô Quỳnh đang đứng bên cạnh nghe rõ ràng, nghĩ đến an nguy của Chu Dịch liên quan đến Ngô gia, trên mặt sầu lo nói.
"Vãn bối chưa nghe nói tới Bổ Thiên Giáo Tiệt Thiên Giáo gì hết, chỉ là lúc sinh tiền phụ thân dạy bảo chớ có ham lợi nhỏ trước mắt, một khi rơi vào trong đó thì chắc chắn tương lai sẽ sinh ra họa lớn!"