Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 535 - Chương 535 - Xuống Núi Thôi (2)

Chương 535 - Xuống núi thôi (2)
Chương 535 - Xuống núi thôi (2)

Chu Dịch chậm rãi thu liễm pháp lực, cuồng phong mới dừng lại, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng.

"Rốt cục tu thành cái Thần Phong thứ nhất, uy lực đã không kém gì khổ tu lôi pháp ngàn năm, không hổ là Tiên Thiên thần thông. Hơn nữa thần thông này khống chế phong lực, có thể gia trì lên bất cứ độn pháp gì, tăng trưởng bốn, năm phần mười tốc độ!"

Trong lúc nói chuyện, thân hình tiêu tán, hóa thành từng đạo Thanh Phong, theo động quật trôi ra ngoài động.

Sau đó Thanh Phong hội tụ, ngưng tụ thành thân thể Chu Dịch.

"Quả nhiên là thần thông bảo mệnh, ngày đó nếu không phải Nguyên Thần Đại Trận phong cấm tứ phương, cho dù mười hai vị Đạo Quân liên thủ cũng không nhất định có thể chém giết Hắc Phong Ma Quân. Bần đạo tu thành Hư Không Độn Pháp, lại có Thanh Phong tiêu tán chi thuật, thiên hạ chỗ nào cũng có thể đi!"

Chu Dịch bấm đốt ngón tay, thoáng bế quan một cái mà đã đến thời hạn mười năm.

Dưới chân phong vân hội tụ, đằng không mà lên, nhìn tứ phương.

Hai mắt linh quang lóng lánh, nhìn thấu ngàn dặm, hoang vu sơn mạch vốn khô cạn đã biến thành một mảnh xanh biếc, tu sĩ thi triển pháp thuật trồng cây cối, trong khoảng thời gian ngắn đã thay đổi hoàn cảnh.

"Thu hương hỏa nguyện lực trước, sau đó về tông môn chia lãi."

Chu Dịch tay kết pháp quyết, đưa tin tứ phương Sơn Thần Hà Bá, nộp hương hỏa sưu tập mười năm lên trên.

Thần Phong Sơn thành lập không đủ mười năm, nhưng mà theo địa bàn chiếm cứ càng ngày càng nhiều, nhất định phải thống nhất thu phát, nếu không hàng năm Chu Dịch đều phải bôn ba bốn phía.

"Chà chà! Bần đạo hành vi như vậy càng không giống Huyền Môn chính tông..."

...

Thiên Sơn.

Kim Quang Điện.

Chu Dịch vừa trở về không lâu thì nhận được đồng môn đưa tin, mời yến ẩm luận đạo.

Tất nhiên chỉ là cái cớ thôi, dù sao cũng là Nguyên Anh Đạo Quân, sao có thể không biết xấu hổ hỏi khi nào phân phát Nguyện Lực Châu, Bổ Thiên môn nhân rất coi trọng sĩ diện!

Chính là vì Huyền Môn chính tông cần sĩ diện nên mới sẽ không tự mình xuống núi, âm thầm chiếm cứ sông núi thủy mạch mà giao việc này cho Chu Dịch làm, bọn họ chỉ cần ngồi chờ chia lãi Nguyện Lực Châu.

"Chư vị sư huynh, Nguyện Lực Châu đã thu đủ..."

"Số lượng ở Tất Ngô Sơn tăng vọt năm thành..."

"Thần Phong Sơn số lượng ít, đang cố gắng hội tụ nhân khẩu, nhưng mà lần này có di vật của Hắc Phong Ma Quân, bán thành Nguyện Lực Châu..."

Chu Dịch liên tiếp truyền ra mấy chục đạo tin tức, ước định ngày mai cử hành tửu tiên hội ở Kim Quang Điện.

Nhấm nháp linh tửu, sau đó dựa theo tỉ lệ chia lãi Nguyện Lực Châu, vừa được lợi ích thực tế nhưng quá trình lại văn nhã!

Hôm sau.

Kim Quang Điện không còn chỗ ngồi, bốn vị Nhân Tiên môn hạ hội tụ một đường.

Người tới không chỉ là Đạo Quân được mời, còn có những đồng môn không có chỗ tốt khác nghe được tin tức không mời mà tới.

Sở cầu không cần nói cũng biết, Chu Dịch sẽ không cự tuyệt.

Chu Dịch ngồi vào chủ vị trên đại điện, vốn định nhường vị trí này ra, để một vị đệ tử thân truyền của chưởng giáo cùng thế hệ chủ trì, kết quả được mọi người tôn sùng, không thể không thượng tọa.

"Chư vị sư huynh, uống!"

"Sư đệ không phụ sự mong đợi của mọi người, chiếm thêm mấy sơn mạch, chúng ta được ức vạn sinh linh cung cấp nuôi dưỡng, chắc chắn có thể con đường thông thuận!"

...

Ngày hôm đó.

Phong khinh vân đạm.

Trên Thiên Sơn, mọi người vui mừng hớn hở.

Chu Dịch đang tu hành Chân Long Cửu Biến, suy nghĩ xem nên nói "Tuyệt mật" không quan trọng nào ra để đổi lấy địa bàn của Ma Đạo yêu nhân.

Bạch Tùy Tâm một mình chiếm hai núi, chỉ dùng hai ba mươi năm thì lắc mình biến thành thổ hào Tiệt Thiên Giáo, nghe nói dùng nhiều tiền kết giao đồng môn sư huynh đệ, nghiễm nhiên thành người dẫn đầu đệ tử đời ba.

Cho nên Bạch Tùy Tâm mới nhiều lần đưa tin thúc giục trảm yêu trừ ma.

"Lần này chọn Không Tâm Ma Quân, còn là tứ ma trong Bạch Hổ Lĩnh, còn là cùng một chỗ..."

Bỗng nhiên.

Phù triện trong ống tay áo rung động, sư tôn Thiết Quan Tiên truyền tin tức đến.

"Mau tới Huyền Thiết Quan."

Chu Dịch nhận được tin tức, không dám thất lễ, hóa thành thanh phong phiêu tán, tiếp theo, trong nháy mắt đã xuất hiện bên ngoài Huyền Thiết Quan, Tiên Thiên Thần Phong dùng để đi đường con nhanh hơn độn quang nhiều.

"Bái kiến sư tôn."

"Vào đi."

Thiết Quan Tiên gọi Chu Dịch đến, trên dưới dò xét một lát, khẽ vuốt cằm nói: "Tu hành không tệ, thực lực như thế, ở cảnh giới Nguyên Anh cũng coi như có thành tựu!"

Chu Dịch khom người nói: "Vẫn là sư tôn dạy tốt."

Thiết Quan Tiên nói ra: "Nhưng mà chỉ đóng cửa khổ tu, cuối cùng không được đại đạo, nếu công pháp thần thông học có sở thành thì xuống núi dạo chơi ma luyện đạo tâm đi."

Chu Dịch nhíu mày, hắn đã sống hơn sáu ngàn sáu trăm năm, vượt ngang hai phiến đại lục, đạo tâm đã ma luyện vững như tinh kim, đâu cần dạo chơi lịch luyện.

Tâm tư thay đổi thật nhanh, giật mình minh ngộ, vội vàng quỳ lạy nói.

"Đệ tử lấy Nguyện Lực Châu chi lợi, đảo loạn tu đạo chi tâm của đồng môn, mong sư tôn thứ tội!"

"Ngươi cũng là người khôn khéo!"

Thiết Quan Tiên nói: "Đây cũng không phải là chuyện xấu, bọn họ từng người thiên phú thượng đẳng, đạo tâm lại như kẻ nghèo hèn, mấy viên Nguyện Lực Châu thì rách. Sớm ma luyện đạo tâm cũng tốt hơn tương lai tâm ma đột kích, thân tử đạo tiêu!"

Chu Dịch lập tức nói ra: "Đa tạ sư tôn tán dương, đệ tử sẽ không ngừng cố gắng."

"Hừ!"

Thiết Quan Tiên hừ lạnh một tiếng: "Tiếp tục đi Phi Tiên Các ăn mừng sao?"

Chu Dịch mặt lộ vẻ xấu hổ, chuyện trong tông môn quả nhiên không thể gạt được Nhân Tiên lão tổ, giải thích: "Chúng ta đi Phi Tiên Các chỉ là nghe hát, nhờ vào đó ma luyện hồng trần đạo tâm, tuyệt không phải là ham hưởng lạc!"

Thiết Quan Tiên không muốn nghe giảo biện, phất phất tay nói.

"Xuống núi đi!"

"Tiếp tục hồ nháo như vậy nữa, chưởng giáo sư huynh sẽ bắt ngươi vào Trấn Ma Tháp, vi sư cũng không thể không biết xấu hổ xin dùm!"

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0