Tôn Trường Sinh mặt lộ cảm kích, hướng về phía Đông Hải khom người thi lễ.
"Sư tôn thường dạy ta, đừng để tâm vào chuyện vụn vặt, đổi lại góc độ suy xét vấn đề! Hiện tại chỉ cần tốn chút thời gian, là có thể từ trong tay nhân tộc mua được heo dê bò, cho dù Thiên Đình biết cũng không cách nào định tội..."
Đến lúc này, Tôn Trường Sinh thân hình thoáng một cái biến thành dáng vẻ thương nhân, chui ra khỏi nền đất tìm kiếm thành trì.
...
Sáng sớm.
Ánh mặt trời mới lên, tử khí ( mây tía) vạn trượng.
Đỉnh Huyền Nguyên Sơn.
Đại sư huynh Huyền Kính ngồi xếp bằng, dẫn dắt Tử Khí Đông Lai nhập thể, sau khi luyện hóa dung nhập vào thân thể.
Ba đạo thân ảnh phía sau, theo thứ tự là Chu Dịch, Huyền Hư, Huyền Vũ. Trong đó tu vi thấp nhất không phải là Chu Dịch, ngược lại là nữ đồng bảy tuổi Huyền Vũ, mới vừa đến Luyện Khí tầng bảy.
Ngắn ngủn bốn tháng đi qua, Chu Dịch nhanh chóng đột phá Luyện Khí tầng tám.
Linh Vi Tử gần nửa năm không có chuyện gì liền đi tổ sư điện thắp hương, hướng liệt tổ liệt tông nói khoác, hắn thu một thiên tài, nhất định có thể chấn hưng Huyền Nguyên Tông.
Cho đến khi mây tía và ánh mặt trời tiêu tán, tảo khóa (buổi học sớm) hôm nay liền kết thúc.
Huyền Kính nói: "Lão Nhị và tiểu sư muội đi về trước, ta có lời nói với tiểu sư đệ."
Huyền Hư nhắc nhở: "Bần đạo pháp danh Huyền Hư!"
"Biết rồi, lão Nhị."
Huyền Kính đem hai người đuổi đi, nhìn về phía Chu Dịch vẫn cố gắng vận chuyển công pháp, nói: "Tu hành chi đạo, khi nắm khi buông, đừng quá mức áp bách chính mình, tư chất của ngươi đã vượt qua chín phần chín người trên đời rồi."
Chu Dịch chậm rãi thu công, chắp tay nói: "Đa tạ đại sư huynh quan tâm, chẳng qua tông môn một ngày chưa tái hiện lại huy hoàng năm xưa, sư đệ cũng không dám có chút lười biếng."
"..."
Huyền Kính trầm mặc một hồi lâu, thử thăm dò nói: "Tiểu sư đệ, ngươi có nghĩ tới, sư phụ đang lừa ngươi hay không? Huyền Nguyên Tông chính là môn phái nhỏ, ngàn năm trước là vậy, hiện tại càng là thế."
"Sao có thể?"
Chu Dịch sắc mặt thay đổi rất thích hợp, có hoài nghi có thất vọng, còn có một tia quật cường.
Lão quái bảy ngàn tuổi diễn trò, thật sự còn muốn thật, bất kỳ vua màn ảnh nào cũng không sánh bằng.
"Tiểu sư đệ là người thông minh, hiểu biết bị giới hạn trong sơn thôn, hiện tại tu tiên vấn đạo, tụng đọc kinh thư tất nhiên là tâm trí mở mang."
Huyền Kính thở dài nói: "Ta cũng như vậy bị sư phụ lừa lên núi, nói gì mà thượng cổ đại giáo, tổ sư và Nhân Tiên trong truyền thuyết là huynh đệ kết nghĩa, thật ra thì đều là vô căn cứ!"
Chu Dịch kinh ngạc nói: "Sư phụ nói với ta chính là, tổ sư và Thiên Sư kết nghĩa..."
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cười khổ lắc đầu.
Linh Vi Tử vì truyền thừa của Huyền Nguyên Tông, đã hoàn toàn không cần mặt mũi, mang tổ sư nhà mình nói dối vậy thì thôi đi, Nhân Tiên, Thiên Sư cũng dám trêu chọc.
"Luật pháp Thiên Đình quy định, tông môn không có truyền nhân Kim Đan, đạo thống tiên tịch liền trả lại Thiên Đình niêm phong cất vào kho, cho đến khi lại xuất hiện chân quân Kim Đan nữa, mới có thể thu hồi."
Huyền Kính nói: "Huyền Nguyên Tông đừng nói tái hiện huy hoàng, ngay cả truyền thừa cũng duy trì không được, có lẽ thế hệ này của chúng ta, nhiều lắm là đời sau, liền hoàn toàn tan thành mây khói!"
Chu Dịch hỏi: "Sư huynh đến tột cùng muốn nói cái gì?"
Huyền Kính nhìn đám mây nơi chân trời, được ánh sáng mặt trời chiếu rọi, sâu xa nói.
"Lúc thấy đại thế không thể ngăn cản, đừng học sư phụ chấp nhất như vậy, một lòng muốn truyền thừa đạo thống. Người tu tiên thay đổi môn đình là chuyện thường, Nhân Tiên cũng từng có người theo Đạo nhập Phật!"
Có nội quỷ!
Chu Dịch nghi ngờ liếc nhìn Huyền Kính, nhưng một Huyền Nguyên Tông nho nhỏ có gì để mưu tính?
Vài ba con đại miêu tiểu miêu, mạch khoáng trên núi thuộc sở hữu của Thiên Đình, quyền khai thác quặng cũng rơi vào trong tay Sơn Thần, đường đường tiên đạo tông môn xuống dốc đến nỗi không có linh thạch khởi động trận pháp hộ tông!
"Sư huynh nói như vậy, làm sao không rời khỏi Huyền Nguyên Tông?"
"Làm sao rời đi?"
Huyền Kính hỏi ngược lại: "Gặp phải Thiên Đình tuần tra, bại lộ tu vi công pháp, sư tôn liền phạm vào Thiên Điều!"
Thiên Đình thống ngự hơn một ngàn ba trăm năm, trên đời sớm đã không có tán tu, thỉnh thoảng có phàm nhân kỳ ngộ đạt được công pháp, cũng cần đi đạo viện ghi danh, thông qua khảo nghiệm vấn tâm lời nói thật giả.
Chu Dịch hỏi: "Thiên Đình cho sư huynh lợi ích gì?"
Huyền Kính nói: "Một tiểu quan Thiên Đình, một linh dược kết đan."
Chu Dịch nghi ngờ nói: "Bán mười Huyền Nguyên Tông, cũng không đáng một gốc cây linh dược đi?"
Linh Vi Tử đúng là chân quân Kim Đan, có thể khắp nơi du lịch sưu tập linh dược kết đan, nhưng mà tất cả sơn xuyên thủy mạch đều có ấn ký của Thiên Đình. Trong Thiên Điều có quy định rõ ràng, phàm là chỗ có chính thần Sơn Thần Hà Bá Thổ Địa, linh dược đều thuộc về Thiên Đình.
Tu sĩ du lịch phát hiện, có nghĩa vụ báo lên cho Thiên Đình, sẽ phát cho năm trăm linh thạch khen thưởng.
Tư thu linh dược, ngang với trộm cắp.
Huyền Kính chậm rãi nói: "Thiên Đình muốn thu hồi đạo thống tiên tịch!"
Chu Dịch nhất thời chợt hiểu ra, khẽ nhíu mày nói: "Những tông môn khác có nội quỷ giống như đại sư huynh?"
"Khụ khụ khụ!"
Huyền Kính nghe vậy ho khan mấy tiếng, quát lớn: "Nói gì mà nội quỷ, khó nghe nư vậy! Bần đạo cũng không phải là nội quỷ, mà là vì kéo dài Huyền Nguyên Tông, bất đắc dĩ mới đáp ứng làm trinh sát cho Thiên Đình."
"Theo ta được biết, Đông Thắng Thần Châu hễ tông môn nào có khả năng truyền thừa đứt đoạn, Thiên Đình cũng sẽ phái người tiếp xúc!"
"Không chỉ như vậy đi?"
Chu Dịch nói: "Tiên đạo tông môn cũng sẽ không vô căn cứ vắng vẻ như vậy, sau lưng chẳng lẽ không phải do Thiên Đình cố ý gây nên, tỷ như ký kết các loại Thiên Điều trở ngại cho truyền thừa?"