Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 640 - Chương 640 - Đạp Nát Lăng Tiêu

Chương 640 - Đạp nát Lăng Tiêu
Chương 640 - Đạp nát Lăng Tiêu

Bùm bùm bùm...

Một loạt tiếng ầm đáng sợ, chu vi trăm dặm đều hóa thành tro bụi, không biết bao nhiêu chính thần đã bỏ mạng.

Sắc mặt Hoa Dương Tử âm trầm, sự tình đã vượt quá dự liệu, thực lực của Tôn Trường Sinh còn khó đối phó hơn so với nhân tiên thường gặp, nếu không sớm trấn áp, một mình hắn có lẽ diệt trừ cả Thiên Đình.

Khi đó không còn là kiếp nạn nhỏ nữa, mà là đại kiếp khôn lường!

Thiên Linh sắc mặt lo lắng, nhưng trong đáy lòng lại theo phân phó của sư huynh, thi triển thuật Tiết Thiên chặn đứt hướng tấn công của Tôn Trường Sinh. Nếu ở đây có nhiều đệ tử của Tiết Thiên Giáo, đến trước ngăn chặn bước tấn công, nếu không sẽ không can thiệp Tôn Trường Sinh tàn phá.

Thánh Dương càng xuất công không xuất lực, phát hiện Thiên Đình lần này chơi quá trớn rồi, ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là trở về Thánh Dương quốc.

Hiện tại đã đạt được thuật hương hỏa phong thần, bách tính Thánh Dương quốc có thể ủng hộ chân thần tiêu hủy, ngày sao có thể bảo đảm chân thần đời đời không đoạn tuyệt, còn hơn ở trên Thiên Đình bị gạt bỏ loại trừ?

“Hống hống hống...”

Sau khi lần lượt giết chết hàng vạn chính thần, Tôn Trường Sinh thôn tính quá nhiều tinh khí, đồng thời sức mạnh càng được tăng lên, tính khí ngày càng thiên về Huyết Ma Tử.

Ngẩng mặt lên trời gào thét, dùng hai tay đấm vào ngực, thú tính bắt đầu vượt qua nhân tính!

Một bước nhảy lên giữa trời, Tôn Trường Sinh ý thức được, Thiên Đế chính là kẻ chủ mưu hãm hại mình.

Nhớ lại khoảng thời gian khó khăn cầu đạo, quá trình đó không biết đã chết đi sống lại mấy trăm lần, tất cả nộ khí, cũng phải trút hết lên người Thiên Đế.

“A Di Đà Phật!”

Tế Thiện hóa thành một thân Phật Đà Pháp cao ngàn trượng, không ngừng niệm kinh Huyễn Ảo, gợi lên Xá Lợi La Hán trong thân thể Tôn Trường Sinh.

Ầm!

Trên người Tôn Trường Sinh tỏa ra Phật quan vô lượng, áp đảo yêu khí cuồn cuộn, hung thần sát khí lúc đầu từ từ tiêu tán.

“A Di Đà Phật!”

Nghe Tôn Trường Sinh tuyên Phật hiệu, Tế Thiện lộ ra vẻ vui mừng, đang định thi triển thiết triện liên hoa để thuyết phục hắn bỏ đao xuống, đến Linh Sơn rửa sạch nghiệp chướng, thành công cụ công đức Phật giáo.

Nhưng chi thấy bàn tay đang che trời của hắn lao tới, đập nát kim thân Phật Đà, bắt Tế Thiện trong lòng bàn tay.

“Có vui không?”

Tôn Trường Sinh ở trong Phật quang lấy lại được lý trí, ánh mắt châm chọc, không đợi Tế Thiện trả lời, đã nhét hắn vào trong miệng.

Nhai vài lần rồi nuốt thẳng vào trong bụng để luyện hóa.

Những vị chân thần Phật môn khác sắc mặt đều biến, một lời thốt lên không thể nào, Xá Lợi La Hán là bảo vật của Phật giáo, thi triển Phật môn bí pháp có thể đánh thức bản năng, đạt được mục đích khống chế người truyền thừa.

Tôn Trường Sinh ợ lên một tiếng, phun ra một đoàn Phật quang.

Phật quang cuồn cuộn trên đất, tụ thành hình dáng Tế Thiện, nhưng pháp lực đã giảm đi hơn năm phần.

Tôn Trường Sinh nói: “Mùi vị Phật pháp đúng là không tồi, cái thân hương hỏa nguyện lực này mùi vị quá hôi quá buồn nôn, Sư Tôn từng nói với ta, thà chuyển thế cũng không thể làm ô uế hương hỏa!”

Hoa Dương Tử nhịn không được hỏi: “Ngươi mở miệng là nói đến Sư Tôn, không biết là vị Ma Đầu nào?”

“Sư Tôn của bản tọa là Thiên Thượng Chân Tiên, há có thể để ngươi vu khống?”

Lửa giận của Tôn Trường Sinh lại dâng lên, thân hình vỡ nát thành hư không, sau đó phía sau Hoa Dương Tử vỡ vụn, một móng vuốt khổng lồ xuất hiện.

“Chém!”

Mi tâm Hoa Dương Tử lóe lên, Thất Tinh kiếm xoay quanh móng vuốt khổng lồ, chém đứt.

Tôn Trường Sinh khen ngợi: “Bảo bối tốt!”

Linh quang trên cánh tay lóe lên, một cánh tay mới lại mọc ra, cánh tay rơi xuống đất kia hóa thành mấy đạo hình hầu huyết ảnh, hoặc là bay lên trời hoặc là chui xuống đất, bổ nhào về phía chính thần đang chủ trì trận pháp của Thiên Đình.

“Huyết Thần Tử!”

Hoa Dương Tử ngay lập tức nhận ra những phân thân đó chính là ma lực thần thông khét tiếng thứ hai của Huyết Ma Tử.

Tôn Trường Sinh cảm thấy mấy cái còn chưa đủ, bèn từ trên người túm lấy một nắm lông, nhẹ nhàng thổi, hóa thành bốn vạn tám nghìn Huyết Thần Tử, không sợ chết bổ nhào về hướng Chính Thần.

Chỉ trong chốc lát, vô số chính thần tiếng tăm của Thiên Đình bị chết, Thiên binh vô danh cũng chết vô số.

Chính thần Thiên Đình không còn duy trì được đại trận Diệt Ma, hoặc là chiến đấu với Huyết Thần Tử hoặc là ôm đầu bỏ chạy, giới tu tiên ngàn năm yên bình, bản lĩnh chiến đấu của tu sĩ đã giảm đi một nửa.

Nhiều chính thần không quan tâm đến việc vây sát Tôn Trường Sinh nữa, nhao nhao thi triển pháp thuật chôn vùi Huyết Thần Tử, để đồng môn nhân tộc không bị chết hết.

Huyết Tử Thần và Tôn Trường Sing có cùng nguồn gốc, sở hữu thân thể bất tử, mặc dù bị chân thần giết nhưng chớp mắt đã biến trở về trạng thái ban đầu.

Một thời gian, Thiên Đình đã chân tay lúng túng.

Tôn Trường Sinh thấy một màn này thì hưng phấn gãi đầu bứt tau, vỗ tay cười nói: “Chơi vui lắm, vui lắm!”

“Huyết Ma, sao dám điên cuồng như vậy?”

Một tiếng hét từ xa ngàn dặm truyền đến, thanh âm còn chưa dứt bóng người đã đến, người đang vội vàng đi đến chính là Thọ Sơn Công.

Thọ Sơn Công thấy Thiên Đình đang hỗn loạn, thay vì tức giận thì ngược lại rất hài lòng, ngày hôm nay số lượng chính thần chết một hai ngàn năm tới cũng chưa có bù được hết, hiệu quả của đại kiếp còn tốt hơn so với dự tính.

Chỉ cần Tôn Trường Sinh đầu hàng, Đông Thắng Thần Chân có thể yên ổn ngàn năm!

“A Di Đà Phật!”

Vô lượng Phật quang từ phương tây bay tới, toàn bộ bầu trời biến thành màu vàng kim, Đại Giác La Hán thiền tọa trên Phật quang, vẻ mặt từ bi.

“Tôn đạo hữu, ngưỡng mộ đã lâu!”

Lại một giọng nói vui vẻ khác vang lên, Ming Chân Tử xuất hiện từ trong không trung, ba đồng tiền linh bảo bay xung quanh, như thể vật sống.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0