Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 653 - Chương 653 - Năm Trăm Năm Sau (Trung) (3)

Chương 653 - Năm trăm năm sau (Trung) (3)
Chương 653 - Năm trăm năm sau (Trung) (3)

“Khi cùng tộc chiến đấu với cùng tộc, khi xuống tay còn tàn nhẫn hơn người khác nhiều...”

Đang lúc nói.

Trên bầu trời xuất hiện mấy chục đạo khí tức cường hãn, mỗi một đạo đều được bao bọc bởi vô lượng ước nguyện hương hỏa, ánh sáng chói lóa đến mức không thể nhìn rõ diện mạo, duy chỉ có vầng sáng kỳ lạ treo phía sau đầu là khác biệt.

“Chân Thần Thiên Đình!”

“Mười sáu vị vì chuyện này mà tới, thật sự coi trọng, xem ra vị kia khó có thể thăng cấp rồi!”

“Nói có lý!”

Thời điểm Chân Thần xuất hiện, đến tám phần trong số những người đang âm thầm bán tán đều bỏ chạy, còn lại ít nhất cũng là Thiên Quân, có mối quan hệ mật thiết với Thiên Đình.

Đùng đoàng...

Có tiếng sấm vang lên, trên trời không thấy mây, mà chỉ thấy nhật nguyệt tinh tụ lại, từ từ ngưng tụ thành lôi đình bảy sắc.

Khoảnh khắc lôi đình xuất hiện, phá vỡ khoảng không gần đó.

Nhìn từ xa, dường như một màu đen tuyền bao quanh bảy sắc, vừa lạ lùng cũng hài hòa, vừa chân thực vừa hư ảo.

Một lúc sau.

Lôi kiếp bảy sắc hướng về núi Thanh Vân, trong quá trình rơi xuống, từ trên trời xuống mặt đất nứt ra một đạo hư không, mọi người có mật ở đó, bao gồm cả Chân Thần đều lộ vẻ kinh hãi.

Thuật hương hỏa phong thần vô cùng huyền bí, dùng vô lượng hương hỏa cải biến nguyên thần, thân xác, khiến chúng trở nên giống nhau về bản chất.

Bằng cách này, nguyên thần thân xác có thể dễ dàng hợp nhất thành một, không cần trải qua lôi kiếp cũng có thể thăng cấp Phản Hư.

Năm đó Tôn Trường Sinh thăng cấp thành Nhân Tiên, cũng là thân xác, thần chí hóa thành huyết hải, đi đường tắt để thăng cấp, nhưng không có mượn ngoại lực là hương hỏa trợ giúp, cho nên thực lực vượt xa Chân Thần.

Con đường bình thường là giống như Hoàng Ngưu, sức mạnh bản thân để kích hoạt Cửu Cửu Thiên kiếp, trải qua lôi kiếp gột rửa thăng cấp thành Nhân Tiên.

Ò!

Một tiếng bò rống vang lên, Hoàng Ngưu đạp mây bay lên trời, há miệng nuốt chửng lôi kiếp bảy sắc trước khi nó chạm đất.

Tiếng nổ đùng đùng của lôi đình, hiện trên cơ thể của Hoàng Ngưu.

Một trong số chúng rơi xuống đất, tạo thành những khe rãnh hàng chục dặm, đủ để thấy uy lực của lôi đình.

“Với thực lực như vậy, hẳn không thể yếu hơn chúng ta, không hổ danh là tiền thiên ngân cước!”

Thánh Dương Đế Quân sắc mặt âm trầm, ngay từ đạo lôi kiếp đầu tiên giáng xuống, hắn đã đoán được Cửu Cửu Thiên kiếp không làm khó được Hoàng Ngưu, vậy nên lập tức truyền tin cho các Chân Thần khác.

“Vì sự yên bình của Đông Thắng Thần Châu, tuyệt không thể xuất hiện thêm Nhân Tiên nữa!”

Chư thần đáp ứng, đang chuẩn bị liên thủ triển pháp.

Một tràng cười vang lên: “Mấy trăm năm không gặp, các ngươi chẳng có chút tiến bộ gì cả, Lão Tôn cũng thay các ngươi mà đỏ mặt!”

Thánh Dương Đế Quân nhìn theo, chỉ thấy trên đỉnh núi Thanh Vân có một con vượn hầu, không phải Tôn Trường Sinh thì còn là ai được nữa.

“Tôn đạo hữu, ngươi muốn nhúng tay vào chuyện này?”

Tôn Trường Sinh nhảy lên, đứng giữa không trung: “Đại ca của Lão Tôn độ kiếp, có thể không quản sao?”

“Tôn đạo hữu, ngươi phải suy nghĩ rõ ràng...”

Thánh Dương Đế Quân chậm rãi nói: “Nếu như Hoàng Ngưu độ kiếp thành công, yêu tộc có hai Đại Thánh, thanh danh của ngươi, địa vị, sẽ phải chia đôi!”

Tôn Trường Sinh liếc nhìn Thánh Dương Đế Quân, khinh thường nói.

“Đừng nói quyền lực, Lão Tôn cho dù tiêu tán cái thân này, cũng sẽ giúp ca ca thăng cấp!”

Đùng đùng...

Đạo lôi kiếp thứ hai giáng xuống, uy lực tăng gấp đôi.

Hoàng Ngưu không những không né tránh mà xông thẳng lên, nuốt chửng lôi kiếp vào bụng, rồi hòa vào Cửu Thiên Canh Phong, mượn sức mạnh của nhật nguyệt tinh tôi luyện thân xác.

“Ra tay!”

Thánh Dương nhìn đến mức mí mắt giật giật, trong lòng hắn đã cảm thấy hối hận, lẽ ra sớm nên vứt bỏ mặt mũi, giết chết Hoàng Ngưu.

Sáu vị Chân Thần thi triển pháp ngăn cản Tôn Trường Sinh, mười vị Chân Thần còn lại thì phá vỡ hư không, trong nháy mắt xuất hiện ở Cửu Thiên Canh Phong, vung tay ra vô lượng pháp lực xé nát hư không.

Hư không vỡ vụn, tạo thành những hang động tối đen, giống như cối xay hủy diệt thế giới, sức mạnh phun trào xé nát, nuốt chửng, xé nát Hoàng Ngưu thành từng mảnh.

Phản Hư đấu pháp, phác thực vô hoa.

Không cần thi triển thần thông đạo pháp, trực tiếp xé nát hư không thành từng mảnh, tu sĩ dưới phản hư rồi sẽ biến thành tro bụi.

“Cậy đông hiếp yếu?”

Tôn Trường Sinh liếc nhìn Chân Thân đang vây quanh mình, từ sau gáy nhổ ra một nắm lông, nhẹ nhàng thổi.

Lông khỉ tung bay, biến thành từng con vượn hầu.

Chi chi chi chi...

Tiếng kêu không ngừng, vượn hầu toàn thân lông đỏ, khí tức đều ở mức Nguyên Anh.

Lôi Bộ Thiên Phạt chính thần kinh ngạc nói: “Huyết Thần Tử còn có thể tu luyện?”

Bốn trăm năm trước, Tôn Trường Sinh đạo náo Thiên Cung, lúc đầu luyện thành bốn vạn tám nghì Huyết Thần Tử, khí tức chỉ ở mức Trúc Cơ, chỉ có thể dựa vào thiên phú bất tử của mình cùng với đặc tính ăn mòn vạn vật của huyết hải, mới có thể tàn sát Chính Thần.

Bây giờ Huyết Thần Tử đều không yếu hơn Nguyên Anh, đã có thể sánh với Chính Thần lục thất phẩm của Thiên Đình!

“Các con, chơi với bọn chúng vui vẻ nhe!”

Tôn Trường Sinh đứng giữa không trung, vung tay lên, hư không vỡ nát, từ trong rút ra một cây gậy dài màu đỏ, dài hai trượng, dày như miệng bát.

Vật này vốn là bảo bối quý giá của Huyết Ma Tử khi còn sống, còn được gọi là Huyết Châu, nó có thể nuốt chửng vô hạn huyết tinh, lúc cường hãn nhất còn vượt qua giới hạn linh bảo, so với Thất Tinh kiếm, khí vận Kim Tiền thì còn mạnh hơn nhiều.

Tôn Trường Sinh có được ký ức của Huyết Ma Tử, trong những năm qua đã tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được bảo vật.

Tuy nhiên, pháp khí Chu Bảo không dễ sử dụng, phải hiến tế luyện thành trường côn thần binh, lẫn vô số linh vật, nặng còn hơn cả núi, đồng thời có thể nuốt chửng tinh huyết kẻ thù tăng uy lực, cách gọi khác là thần bổng.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0