Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 662 - Chương 662 - Thiên Sư Trở Về (3)

Chương 662 - Thiên Sư trở về (3)
Chương 662 - Thiên Sư trở về (3)

Dương Tấn từ trong hàng ngũ đệ tử bước ra, dâng lên một phong thư: "Bái kiến Thái thượng, vãn bối trước đó không lâu nhận được sư tổ truyền âm, lúc chạy tới chỉ còn lại có tro bụi trên đất, cùng với phong thư với để lại cho Thái thượng."

Huyền Vũ hút phong thư qua, sau khi mở ra chỉ ít ỏi mấy chữ.

—— Đại sư tỷ, kiếp sau gặp lại!

Hồi tưởng trải qua, bỗng nhiên rơi lệ.

...

Cùng lúc đó.

Thanh Vân Sơn.

Độn quang rơi xuống hóa thành hình người, chính là Chu Dịch chết giả thoát thân.

"Một ngàn hai trăm năm đi qua, bần đạo rốt cục trở lại, lần này nhất định phải quang minh chánh đại cầm lại Thiên Sư vị!"

Chu Dịch bấm đốt ngón tay, năm nay vừa lúc tám ngàn sáu trăm tuổi, là một ngày thật tốt để lên núi bái sư.

Lắc mình nhanh chóng hóa thành thiếu niên cường tráng mười lăm mười sáu tuổi, đao chẻ củi bên hông, cung tên trên lưng, men theo đường nhỏ khe núi đi vào sâu bên trong.

Vài ngày sau.

Chu Dịch rốt cục đi lên Thăng Tiên Đài, phía trước rộng mở sáng sủa, lại thấy trong mây mù mênh mông, mơ hồ có thể thấy gác mái cong cong.

Thăng Tiên Đài rộng lớn tụ tập mấy trăm người, trẻ có già có, có tu sĩ có người phàm.

Trăm năm trước chiếu thư Thiên Đế truyền khắp thiên hạ, Thanh Vân Sơn thành địa giới duy nhất trong Thần Châu mênh mông, không cần tuân thủ Thiên Điều.

Thanh Vân Quan thành tông môn duy nhất không cần tiên tịch, có thể tùy ý thu đồ đệ truyền thụ công pháp, phàm là tán tu, phạm nhân biết được chuyện này, không quản ngàn dặm xa xôi đến đây bái sư.

Thăng Tiên Đài, chính là nơi Thanh Vân Quan chọn thu đồ đệ.

Chu Dịch tìm góc hẻo lánh ngồi xuống nghỉ ngơi, hắn bây giờ là phàm nhân không có bất kỳ tu vi gì, trên người còn có mấy đạo vết máu cắt qua lúc vội vàng lên đường.

Thời gian buổi trưa.

Một đạo độn quang từ trong mây mù bay ra, rơi vào Phi Tiên Đài hóa thành thanh niên đạo sĩ, từ trong túi trữ vật lấy ra la bàn cỡ bàn tay, vận chuyển pháp lực, bắn ra cột sáng bảy màu.

"Bần đạo Thủ Minh, mời chư vị đi qua duyên pháp linh quang, người có duyên sẽ lên núi tu hành."

Mọi người đã sớm biết được quy củ, xếp hàng đi qua linh quang, đại đa số không có bất kỳ phản ứng, cho đến khi một thiếu niên đi qua, linh quang lóe lên không chừng.

Thủ Minh cười nói: "Ngươi có nguyện ý bái nhập Thanh Vân Quan."

"Nguyện ý."

Thiếu niên vội vàng gật đầu đáp ứng, tộc nhân cùng đi với hắn lên núi, cũng lộ vẻ vui mừng.

Gia tộc xuất hiện một vị tu sĩ, có thể đảm bảo năm thế hệ giàu sang!

Chu Dịch cuối cùng lên núi, tất nhiên xếp cuối đội ngũ, mấy trăm người phía trước chỉ có ít ỏi ba người dẫn động duyên pháp linh quang, có thể nói xác suất bái sư cực thấp, phải biết rằng những người này đều có linh căn.

Thất thải linh quang chiếu lên người Chu Dịch, không giống ba người khác lóe lên, mà là trực tiếp hóa thành màu xanh thuần túy.

Thủ Minh lộ vẻ vui mừng, không ngờ hôm nay có thu hoạch lớn.

"Thiên Linh Căn thuộc tính mộc!"

Linh căn vạn người không được một.

Thiên Linh Căn lại là tỷ người không được một!

Đại Hằng triều được xưng là Thần Châu đệ nhất hoàng triều, cai trị hàng tỉ nhân tộc, bên ngoài cũng chỉ có mười mấy Thiên Linh Căn mà thôi.

Thanh Vân Quan truyền thừa ngàn năm, chưa bao giờ có đệ tử Thiên Linh Căn.

Đây cũng không phải là Thiên Đình cố ý nhằm vào, mà là Thiên Linh Căn có tư cách vào thẳng đạo viện, chính thần sẽ dốc lòng giáo đạo, sau khi tốt nghiệp có thể trực tiếp sắc phong chính thần.

Đãi ngộ như thế, ai sẽ để ý Thanh Vân Quan cỏn con?

Thủ Minh liên tục khảo nghiệm, sờ cốt xem tướng, sau nhiều lần xác nhận là Thiên Linh Căn, thầm truyền tin.

"Sư tôn, dưới núi tới một Thiên Linh Căn!"

Tin tức truyền đi không bao lâu, hai đạo độn quang rơi xuống, sư tôn Thường Nguyên Chân Nhân chậm nửa bước, dẫn đầu chính là thế hệ sư tổ chữ Chân, Chân Chí Chân Quân .

Thần thức Chân Chí quét qua Chu Dịch, trong ngoài không có bất kỳ dấu vết pháp lực, trên mặt lộ vẻ vui mừng.

"Quả nhiên là Thiên Linh Căn, nhất mạch chúng ta sắp quật khởi rồi!"

"Chúc mừng sư tôn."

Thường Nguyên hỏi: "Tiểu huynh đệ tên gọi là gì?"

Chu Dịch giống như là bị dọa sợ, giật mình hồi lâu mới trả lời : "Ta tên Đường Huyền."

"Tên rất hay."

Thường Nguyên vỗ tay tán thưởng: "Vị này là sư tôn bần đạo, trưởng lão Tàng Kinh Điện của Thanh Vân Môn, Chân Quân đắc đạo tiếng tăm lừng lẫy của Tu Tiên Giới, có nguyện bái nhập môn hạ?"

Chu Dịch kích động khom người: "Bái kiến sư tôn, bái kiến sư huynh!"

Chân Chí lập tức vui vẻ ra mặt: "Hảo đồ nhi, theo ta lên núi bái kiến tổ sư, ghi vào danh sách Thanh Vân Sơn. Ngày sau tu vi đạt thành, vi sư dẫn ngươi đi gặp Ngưu Thánh, được nó chỉ điểm một hai, đủ để hoành hành Đông Thắng Thần Châu!"

Chu Dịch gật đầu lia lịa, rất mong đợi tình cảnh gặp mặt Hoàng Ngưu.

Thủ Minh bên cạnh nghe đến mơ hồ, mắt thấy sư tổ sư tôn muốn rời đi, vội vàng lên tiếng: "Sư tôn, sư tổ, còn có ba vị đệ tử đâu."

"Ngươi tự dẫn lên núi cũng được."

Thường Nguyên nhắc nhở: "Ngươi tên nhãi này cũng không biết tốt xấu, còn không bái kiến Tiểu sư thúc?"

"..."

Thủ Minh ngạc nhiên, nhưng mà sư mệnh không thể trái, khom người nói: "Bái kiến sư thúc!"

Chu Dịch thuần thục phất tay một cái.

"Không cần đa lễ."

"Ha ha ha, tiểu sư đệ quả thật là có tố chất trưởng bối!"

Độn quang xuyên qua tầng tầng mây mù, nhìn thấy mảng lớn cung đình lầu các, chiếm diện tích ít nhất ba bốn ngàn mẫu.

Linh Vân lượn lờ, thụy khí cuồn cuộn.

Khắp nơi đều là kỳ hoa ngàn năm không rụng, tiên thảo vạn năm xanh tốt.

Chu Dịch phụ trách Thanh Vân Quan mấy trăm năm, bố trí tất cả như nhà mình, đem cây cỏ vô dụng trong Côn Lôn Động Thiên nhổ trồng vào đây, nội tình thâm hậu không kém đại giáo.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0