Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 743 - Chương 743 - Hoàng Tử Mưu Phản (2)

Chương 743 - Hoàng tử mưu phản (2)
Chương 743 - Hoàng tử mưu phản (2)

Nhìn như phong ba kết thúc nhưng chỉ là mới bắt đầu!

Nhị Hoàng tử cách hoàng vị chỉ một bước, trong cung, ngoại đình có nhiều người ủng hộ nhưng đều vì hắn ngu xuẩn mà chôn vùi tiền đồ.

Ngoại đình xài bạc chạy quan hệ, trong cung dùng bạc mua mệnh.

"Quả nhiên, bạc mới là chân thật nhất!"

Chu Dịch nghĩ tới đây, hận Nhị Hoàng tử, nếu không vì cái thằng này lên cơn thì đâu cần phải tiêu hết ngân phiếu.

Người khác phạm lỗi, ta tính tiền!

Trong lòng hung hăng ghi lại một bút, tương lai nhất định phải lấy lại gấp mười.

Mấy ngày sau.

Từ công công bởi vì làm giả sổ sách, lừa gạt ngân lượng của Nội Vụ Phủ mà bị bóc đi chức quan, tịch biên gia sản, bởi vì là nô bộc của bệ hạ cho nên không cần trải qua tam ti thẩm vấn.

Một dây lụa trắng kết thúc sinh mệnh.

Chết theo Từ công công còn có Vân Tử, đêm đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, rơi giếng chết đuối.

Những con nuôi khác lục tục hoặc phạm sai lầm lúc trực hoặc đút lót nhận hối lộ, nhẹ thì điều đi đổ dạ hương, tẩy nhà xí, nặng thì kéo ra ngoài trượng đánh chết.

"May mắn ta đã chuẩn bị sớm!"

Chu Dịch đang âm thầm may mắn, kết quả chờ được điều lệnh, từ phòng thủ ngự hoa viên thành phòng thủ lãnh cung.

"Lãnh cung? Chuyện gì xảy ra?"

Chu Dịch vẻ mặt mờ mịt, nhận điều lệnh sau đó đến Đô Tri Giám, cầu kiến cha nuôi mới Chu công công.

"Dịch Tử, ta tận lực."

Chu công công bất âm bất dương nói ra: "Ngươi là phụ tá đắc lực của Từ công công, ta phí hết một cái nhân tình mới từ trượng đánh chết đổi thành phòng thủ lãnh cung!"

"Bái tạ cha nuôi."

Chu Dịch cuống quít dập đầu, cảm tạ tám đời tổ tông Chu công công.

Từ công công vốn không liên quan đến chuyện mưu phản, con nuôi hắn chỉ dính dư âm, chỉ cần thái giám có thân phận nói một câu thì có thể tránh được nội thị khác trả thù.

Trong cung còn nhiều người lấy tiền không làm việc, Chu công công ngày thường có chút giảng cứu, không ngờ lần này thất tín với người.

Chu Dịch bất đắc dĩ, đành phải tiếp nhận điều lệnh.

Biệt khuất trở lại chỗ ở.

Quế Tử thấy Chu Dịch thu thập đồ đạc, kinh ngạc nói: "Dịch công công, định chuyển đi chỗ nào?"

"Lãnh cung!"

Chu Dịch tức giận trả lời, lãnh cung thuộc về mạt lưu trong cung, đa số thời điểm ngay cả người sống cũng không có, ngẫu nhiên có quý nhân đi vào thì còn là phi tử mất sủng.

Quế Tử trong mắt lộ ra vẻ đắc ý, hắn lấy cớ Ôn công công bất mãn, đưa bạc cho Chu công công, mặt ngoài không hiển lộ, an ủi.

"Dịch công công bản sự lợi hại, tương lai nhất định có thể từ lãnh cung ra."

"Có lẽ vậy."

Chu Dịch liếc Quế Tử một chút, hắn không biết ai giở trò ở sau lưng, cho nên nhớ kỹ tất cả nội thị quen biết.

Tương lai được thế, cho dù có liên quan đến Quế Tử hay không thì đều ném vào trong giếng chết đuối!

...

Lãnh cung.

Không phải là lấy lạnh đặt tên mà là một cung điện không bảng hiệu phía tây hoàng cung, chuyên dùng để chứa phi tử, Hoàng tử thất sủng.

Chu Dịch đeo bao phục đi vào bên ngoài cửa lãnh cung.

Một thái giám thương lão đứng ở cửa, thể cốt run run rẩy rẩy, dường như một cái chớp mắt sẽ ngã xuống đất không dậy nổi.

Lão thái giám hỏi: "Ngươi chính là phòng thủ mới tới?"

"Bái kiến công công, ngài gọi ta Dịch Tử là được."

Chu Dịch điều chỉnh tâm tính, tự an ủi mình thọ nguyên kéo dài, cuối cùng có thể đợi được ngày thượng vị, khom người nói ra: "Xin hỏi công công, ta phòng thủ nơi nào?"

"Ta tên Lộc Tử, ngươi gọi lão Lộc cũng được, không đảm đương nổi công công."

Lão Lộc chỉ vào trong lãnh cung nói: "Dựa theo quy củ, phòng thủ lãnh cung phải đứng ở cửa phòng, phòng ngừa người ở bên trong trộm ra ngoài. Bây giờ trong cung không ai, ngươi tùy ý tìm chỗ là được."

Trong lãnh cung có sáu phòng ốc, có thể đồng thời giam cầm sáu người, bây giờ toàn bộ trống không.

Chu Dịch gật đầu đồng ý, hỏi rõ nơi ở của người hầu trong lãnh cung, đi vào xem xét, phát hiện trên đệm chăn đều là mạng nhện, còn có từng vòng từng vòng đồ án đục hoàng.

Nếu là lưu dân năm đó thì sẽ không để ý đến những thứ này.

Ở trong cung vài năm, thay đổi một cách vô tri vô giác, trở nên thích sạch sẽ, che miệng mũi giặt sạch tấm đệm.

Thanh tẩy đệm chăn vốn là chuyện của hỏa kế Thượng Y Giám, nhưng mà thái giám lãnh cung địa vị thấp, không ai để ý tới, Chu Dịch cũng không đến cửa để cho người ta làm nhục.

Người hầu trong cung nâng cao giẫm thấp, như bản năng!

Phơi đệm chăn xong đã hoàng hôn.

Chu Dịch vốn muốn đi nhà bếp ăn cơm, kết quả có nội thị đưa hộp cơm tới, hắn mới hiểu người hầu trong lãnh cung phải tùy thời nhìn chằm chằm người bị giam cầm, không có thời gian thư giãn.

"Như vậy không phải là ta cũng bị giam cầm rồi? Nhất định phải nghĩ biện pháp rời khỏi lãnh cung."

Chu Dịch âm thầm cân nhắc, chờ Đàm Hoa Bảo Điển thành, tìm cơ hội biểu hiện với bệ hạ.

Nắm đấm đổi lấy quyền lực ổn thỏa hơn nhận cha nuôi nhiều!

Hôm sau.

Chu Dịch tùy ý tìm phòng ốc, đứng ở ngoài cửa cả ngày, kết quả ngoại trừ vẩy nước quét nhà, nói hai câu nói với lão Lộc ngủ gật, nội thị đưa cơm thì không có gì khác.

"Lão Lộc, sao ngươi nhịn được nơi không thú vị như vậy?"

"Người trẻ tuổi quá táo bạo, lãnh cung này có cái gì không tốt?"

Lão Lộc lấy tấm đệm trải trên bậc thang, xem nó như ghế mềm, nằm lên đó phơi nắng.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0