Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 857 - Chương 857 - Mười Năm Nhân Thế

Chương 857 - Mười năm nhân thế
Chương 857 - Mười năm nhân thế

Năm đó cùng phụ thân đến nương tựa Bắc Cương, bị rất nhiều đại tướng Trấn Bắc quân bài xích, chính là thế tử Trương Lương ở giữa chu toàn, mới để cho phụ tử bọn họ đứng vững gót chân.

Sau đó nghiên cứu, huấn luyện hỏa khí quân, Trương Lương lại càng chủ trương tiến hành bí mật, không để lộ ra.

"Trấn Bắc quân và triều đình nhất định phải đánh một trận!"

Trương Lương đề nghị Trấn Bắc Vương yếu thế, khắp nơi thối lui, để cho triều đình buông lỏng cảnh giác, tranh thủ nhiều thời gian hơn huấn luyện tân binh.

Lúc đầu giao chiến, Trấn Bắc quân chỉ phái ra rất ít hỏa khí quân, đa số vẫn lấy vũ khí lạnh làm chủ, cùng đại quân triều triều đình vừa đánh đã lui, giả vờ thua tan tác, thực hiện kiêu binh chi kế.

Yên lặng đợi thiên thời địa lợi, một lần tiêu diệt chủ lực triều đình.

Phùng Trạch nghi ngờ nói: "Làm sao thế tử nhận định, Tạ đại nguyên soái sẽ mạo hiểm thẳng tiến Tuyết Lang Cốc?"

Tuyết Lang Cốc địa thế hiểm ác, không nên hành quân, nhưng một đầu khác nối thẳng Trấn Bắc thành, so với mặt đất tiến công rút ngắn hơn ngàn dặm, có thể tiến công bất ngờ.

"Chỉ có bảy phần nắm chắc."

Trương Lương nói: "Ba phần từ Tạ nguyên soái, ta nhiều lần suy xét kinh nghiệm của người này, lúc đầu chỉ là võ giả nghèo túng, dựa vào ăn nhờ phủ binh sống qua ngày."

"Vừa lúc gặp Chu đốc công cưỡi ngựa đạp giang hồ, họ Tạ dựa vào phương pháp luyện binh bố trận của tổ tiên, lập được không ít chiến công, nhưng cẩn thận xem xét sẽ phát hiện, hắn đánh bại đều là một ít sơn tặc thủy phỉ mà thôi."

"Sau khi tiêu diệt Nam Man, đều là lệ thuộc vào hỏa pháo kiểu mới, nếu không mấy năm trước làm sao lại không lập được công lao gì?"

"Sau khi ủng lập Thái Xương đế, chức vị Đại Nguyên Soái nắm binh mã thiên hạ, chính là theo vua, cũng không phải quân công."

Trương Lương dừng một chút tiếp tục nói: "Cho nên ta đoán, Tạ nguyên soái chỉ thích hợp làm tướng quân, đại để có mấy phần thông minh bày binh, nhưng còn xa xa mới đến trình độ chủ soái!"

"Nói rất có lý."

Phùng Trạch không để Tạ nguyên soái vào mắt, cha hắn là diệt quốc chi công chân chính, hôm nay Đại Khánh có thể thống ngự lãnh thổ Tây Bắc, vẫn là nhờ công lao của Bình Tây Vương.

"Bốn phần còn lại là cái gì?"

Trương Lương hồi đáp: "Ba phần còn lại là đến từ bí báo trong kinh, Thái Xương đế lệnh nội thị đốc quân, mật lệnh Tạ nguyên soái trước năm mới công chiếm Trấn Bắc thành, lấy đó làm tin vui năm mới!"

"Đây không phải là liều lĩnh sao..."

Phùng Trạch không khỏi lắc đầu, khó trách đầu tháng chín đại quân triều đình đã bắt đầu xây dựng cơ sở tạm thời, đợi sang năm đầu mùa xuân tuyết tan, lại tiếp tục lãnh binh tiến công.

Đây chính là sách lược lão luyện tất thắng, không dùng quân bất ngờ, không tham công lớn, lấy đại thế của triều đình quét sạch quân Trấn Bắc

"Còn lại một thành, liền do trời định rồi!"

Lúc Trương Lương nói chuyện, ánh mắt nhìn về mười mấy vạn đại quân dưới đáy cốc, trong mắt hiện lên vẻ không đành lòng, bất luận lập trường nào cũng là người sống sờ sờ, làm chồng là cha là trụ cột gia đình.

"Thời gian không sai biệt lắm, bắn khói báo động!"

Một lát sau.

Từng đợt khói báo động xông lên trời dựng lên, giống như trụ trời dựng đứng trên vách đá.

Đại quân triều đình dưới đáy cốc trông thấy khói báo động, nhất thời sinh hỗn loạn, dù sao đều là bách chiến tinh binh, dưới sự trấn an của Thống soái rất nhanh bình tĩnh lại, cố gắng tăng tốc hành quân lao ra Dã Lang Cốc.

Nhưng mà đã trễ, trong cốc cứ cách hơn mười dặm chôn đại lượng thuốc nổ, sau khi khói báo động bắn lên thì lập tức dẫn đốt.

Tiếng ầm ầm liên miên không dứt, chấn động dẫn đến tuyết lở.

Vô số binh tốt chôn sống trong tuyết, binh tốt may mắn còn sống lại gặp phải đại pháo oanh tạc quy mô lớn.

Trấn Bắc quân chế tạo hỏa pháo, bất kể là tầm bắn hay uy lực, đều không sánh bằng đại quân triều đình, nhưng trên cao nhìn xuống, như nổ ba ba trong hũ, dễ dàng tiêu diệt địch nhân.

Pháo bắn kéo dài hơn nửa ngày, sau khi kết thúc, mọi âm thanh trong Tuyết Lang Cốc đều im bặt.

"Khụ khụ khụ..."

Trương Lương kịch liệt ho khan mấy tiếng, phân phó nói: "Thu thập quân nhu triều đình, xuôi nam tập trung quân về Bắc Cương tam phủ!"

Phùng Trạch kinh ngạc nói: "Còn muốn đánh?"

"Không đánh."

Trương Lương nói: "Trấn Bắc quân căn bản không phải đối thủ của triều đình, hỏa khí không sánh bằng, hậu cần cũng không sánh bằng, có thể đánh đến đàm phán lấy được bồi thường như vậy đủ rồi!"

Một trận Tuyết Lang Cốc, Trấn Bắc quân đạn pháo tiêu hao hơn phân nửa, cũng chống đỡ không nổi chiến dịch quy mô lớn.

Binh dồn về Bắc Cương Tam phủ, là để cho triều đình không rõ thực hư, cũng có thể ở trên bàn đàm phán lấy được nhiều lợi ích hơn.

Phùng Trạch nhắc nhở: "Triều đình sẽ không từ bỏ, đợi tập hợp lại, nhất định sẽ bắc tuần, phải lấy được đầy đủ chỗ tốt, lấy làm chuẩn bị cho cuộc chiến."

"Không ngoài cắt đất, đền tiền."

Trương Lương nói: "Bắc Cương mặt đông có bình nguyên lớn, vùng núi, sản vật phong phú, bởi vì khí hậu giá lạnh, nhân khẩu chỉ mấy chục vạn, triều đình từ trước đến giờ không thèm để ý, sau khi lấy được sẽ không thiếu tài nguyên."

Phùng Trạch thở dài nói: "Đánh thắng trận lớn như vậy, lại chỉ có thể hòa đàm, khi nào mới có thể dẫn binh đến kinh thành?"

Trương Lương trầm ngâm hồi lâu, chậm rãi nói.

"Đợi Đường tể tướng không còn đi!"

...

Thái Xương năm mười ba.

Đông.

Chủ lực Trấn Bắc quân bố trí mai phục ở Tuyết Lang Cốc, Trấn Bắc vương thế tử đích thân tới đốc chiến, trận chém mười lăm vạn đại quân triều đình, giành được đại toàn thắng.

Tạ nguyên soái hi sinh vì nước, Trấn Bắc quân ý đồ xuôi nam, triều đình chấn động.

Thái Xương đế cử người cầu hoà, thừa nhận quyền lợi của Trấn Bắc vương ở Bắc Cương, rút đi tất cả quan viên triều đình, cũng cắt nhường khu vực đông bắc Đại Khánh, bồi thường 1500 vạn lượng bạc trắng.

...

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
4 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0