Đường đường là chỉ huy Trấn phủ ti, đại quan nhất phẩm triều đình, vậy mà lại chết trong tay nhân sĩ giang hồ.
Từ sau khi Đốc công ổn định giang hồ, những chuyện như thế này chưa từng xảy ra, nó giống như một cái tát trần trụi vào mặt, Thái Xương Đế hạ lệnh cho Trấn phủ ti, Ti nội thị lục soát thiên hạ.
Hơn nửa tháng trôi qua vẫn không thấy hành tung của Yên Ba Điếu Tẩu.
Có lẽ mật thám đã nhận ra, nhưng không ai nguyện ý vì người chết mà báo thù, chứ đừng nói đến liều mạng.
Khi chuyện điếu tẩu lan rộng ra khắp giang hồ, võ giả Đại Khánh nở mày nở mặt, sôi nổi tán dương khen ngợi, liệt vào cao thủ đứng thứ hai thiên hạ sau Đốc công Đông Xưởng.
Truyền thuyết Chu Đốc công còn sống, tin tức không rõ thật giả, nhưng không ai dám lấy cửu tộc ra làm trò cười.
Nghe đáng sợ, không có gì hơn thế này!
Lúc này.
Đệ nhất thiên hạ Chu Đốc công, đang nằm trên nha sàng chợp mắt.
Màn trướng rèm thêu, bóng nến lung linh đỏ rực, hoa khôi tân nhiệm sắc mặt đỏ hây hây, nhẹ nhàng vẽ những vòng tròn trên ngực Chu Dịch.
Chỉ trong nửa tháng, Chu Dịch đã trở thành khách quen của Tiêu Tương Quán.
Không chỉ tiêu tiền như nước mà còn dựa vào pháp ngưng hình chân khí, thi triển công phu trên giường.
Dù sao hắn ta cũng đã thấy nhiều thái giám dỗ dành cung nữ, cho dù không có gốc rễ cũng có thể làm cho nữ tử đầu óc choáng váng.
Chu Dịch chỉ dùng vài ba công phu, cũng khiến những cô nương trong quán thực tủy mĩ vị, thậm chí có vài nữ tử còn muốn chuộc thân cho mình, tranh làm thiếp phòng của hắn.
Đột nhiên.
Một cơn gió lạnh thổi qua cửa sổ, ngọn nến đỏ đung đưa mấy cái rốt tắt cái phụp.
“Ai?”
Chu Dịch đột nhiên mở mắt, đối mặt với bóng đen ngoài cửa sổ, một cái búng tay bắn ra kiếm khí.
Xoát!
Ánh đao lóe sáng, chạm với kiếm khí.
Người xuất đao dùng chân khí khống chế, cơ hồ lên tới đỉnh điểm, lực đao lớn nhỏ vừa phải với kiếm khí đồng thời tiêu diệt.
“Kiếm khí vô hình phá lệ, cũng không lợi hại giống như giang hồ nói.”
Người đó từ cửa sổ nhảy vào, nhìn bộ dáng thì là một thanh niên tầm hai mươi tuổi, mày kiếm mắt sao, bạch y phiêu phiêu, thắt lưng giắt trường đao, trong tay cầm một chiếc quạt gấp, trên đó viết bốn chữ triện.
Đệ nhất thiên hạ!
Chu Dịch trầm giọng nói: “Tiểu oa oa khẩu khí lớn nhỉ, cũng không sợ Chu Đốc công đánh đến cửa sao.”
Thanh niên tự tin nói: “Qua tay Đốc công, cầu không được!”
Chu Dịch cười lạnh một tiếng, không có tiếp tục để ý đến thanh niên đó, quay đầu nhìn hướng góc phòng: “Bạn hữu đang trốn trong góc kia, sao còn chưa đi ra làm quen?”
Một đám khói đen hiện ra, từ từ ngưng thành hình người mơ hồ.
Hai tay hai chân đều còn nguyên vẹn, nhưng hình dáng thì không rõ ràng, chỉ có cái đầu là giống người, diện mạo giống hệt Lão Lộc khi còn sống.
Chu Dịch che giấy hận ý trong lòng, giả vờ kinh ngạc nói.
“Quỷ vật?”
“Ta là Lão Lộc, thực sự là quỷ.”
Lão Lộc sau khi tự giới thiệu, liền đi thẳng vào vấn đề: “Tề tiên sinh đã hơn trăm tuổi, cho dù có may mắn đột phá Tiền Thiên, thọ nguyên cũng không còn lại bao nhiêu.”
“Ở chỗ ta có một con đường, có được bí quyết trường sinh, Tề tiên sinh có hứng thú không?”
Yên Ba Điếu Tẩu vốn dĩ họ Tề, từng là tiên sinh dạy tư thục, sau đó từ bỏ văn thơ theo con đường võ đạo đi khắp giang hồ, giúp Lão Lộc điều tra mọi thứ.
Chu Dịch trầm ngâm một lát, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ lời đồn trong giang hồ là thật?”
Mười sáu năm trước, cửu đại tông sư vây hãm Đốc công Đông Xưởng thất bại, sau đó có tin đồn về trường sinh bất lão lan truyền, nhưng người thật sự tin vào điều đó thì không có mấy ai.
“Ngàn vạn đúng.”
Lão Lộc nói: “Nhưng Đốc công Đông Xưởng thực lực mạnh mẽ, dựa vào một người thì khác gì đâm đầu vào chỗ chết, Tề tiên sinh không thể không liên thủ trước, sau khi thành công thì chỉ có thể dựa vào bản lĩnh thôi.”
Chu Dịch nghi hoặc nói: “Đốc công mất tích đã nhiều năm, làm sao để tìm được tung tích của hắn?”
“Hắn không xuất hiện, kẻ thù của hắn có khi đều chết hết rồi.”
Lão Lộc nói: “Ta hiểu tính cách của Đốc công, nhất định sẽ nhịn không được mà đi báo thù, cho nên chỉ cần đợi hắn tự chui đầu vào lưới!”
Chu Dịch trong lòng thầm mắng Lão Lộc quả nhiên là hiểu mình, thăm dò nói: “Cho nên bố trí cạm bẫy ở gần kẻ thù của Đốc công?”
“Thủ đoạn như thế quá thô thiển, rất khó lừa được Đốc công.”
Lão Lộc nói: “Ta cứu gia tộc Đốc công, khi nghe tin người Chu gia còn sống nhất định sẽ lén lút trở về kiểm tra...”
Người Chu gia vẫn chưa chết hết?
Chu Dịch nheo mắt lại, may mắn là hắn đã thiết kế mồi câu trước khi câu Lão Lộc, bằng không lại là một trận chiến khó khăn.
Nghĩ đến đây, nửa vời nói: “Thực lực của Đốc công sâu không lường được, vây hãm không thành, thậm chí sẽ bị trọng thương hoặc chết, thay vì tranh đấu vì cái gọi là trường sinh bất tử hư ảo, ta còn có thể hưởng thụ thêm mấy năm nữa!”
Lão Lộc cẩn thận quan sát biểu tình của Điếu Tẩu, nhìn thì không giống giả vờ, phòng bị ngược lại lại thả lỏng mấy phần, chỉ chỉ vào mình nói: “Tề tiên sinh nhìn thân quỷ của ta thấy thế nào?”
Chu Dịch nói: “Thật là có chút huyền bí.”
“Thọ hơn năm trăm năm!”
Lão Lộc nói: “Tề tiên sinh nếu chịu liên thủ, bất kể thành bại, ta đều sẽ đưa pháp quỷ tiên kéo dài tuổi thọ.”
Trên mặt Chu Dịch lộ ra vẻ hưng phấn: “Thọ nguyên thật sự có thể hơn năm trăm năm?”
“Thật sự!”
Lão Lộc chỉ mong có người tu hành pháp này, dẫn dắt từng bước nói: “Ta truyền thụ cho ngươi nửa cuốn trước, Tề tiên sinh tự tu hành cảm ngộ, sau khi sự thành sẽ truyền nửa cuốn còn lại.”
Chu Dịch vội vàng đáp ứng: “Giết Đốc công, trừ hại cho giang hồ, ta sẽ tận lực.”
Người thanh niên bên cạnh cười lớn, khinh thường nói: “Da mặt Tề tiên sinh, không kém gì nhưng danh môn chính phái.”
0