Ta Trường Sinh Bất Tử Ở Tu Tiên Giới (Bản Dịch Full)

Chương 87 - Chương 87 - Nguy Hiểm Kéo Đến.

Chương 87 - Nguy hiểm kéo đến.
Chương 87 - Nguy hiểm kéo đến.

Chu Dịch gật đầu nói: “Thì ra là thế, ta đã hiểu.”

Lãnh Vân liếc Chu Dịch một cái: “Ngươi không hiểu!”

“Hả?”

Chu Dịch lộ vẻ nghi hoặc, không rõ nguyên do.

Lãnh Vân cười nói: “Từ lâu đã nghe trên phố đồn đãi, Tiểu Đan Sơn xuất hiện một diệu nhân, làm ruộng một năm uống rượu một lần, Làm ruộng ba năm dạo Phượng Minh lâu một lần. Không tu đạo, không tham thiền, coi Phượng Minh lâu như động phủ nhà mình, quả nhiên tiêu sái tự tại!”

“Phỉ báng, đây là phỉ báng!”

Mặt Chu Dịch nghiêm túc nói: “Tư chất của ta quá thấp, phải dựa vào song tu miễn cưỡng khiến cho tu vi tăng lên!”

“Ta tin!”

Lãnh Vân vô cùng ngay thẳng gật đầu.

……

Nửa tháng sau.

Bên trong động phủ.

Từng đám mây ngũ sắc bao phủ, không nhìn thấy rõ mọi thứ.

“Bên trong có Mê Tung trận, bên ngoài có Tiểu Ngũ hành trận, hơn nữa ta còn thi pháp trong phòng, cho dù Trúc Cơ Chân Nhân cũng không thể nào phát hiện ra được.”

Gạch lót sàn trước mắt của Chu Dịch đã bị đào lên, trên đất trồng linh dược có thuộc tính Mộc.

Linh Sâm.

Linh dược cơ bản nhất có thuộc tính Mộc, mười năm lớn thêm một tấc, trăm năm được một thước, ngàn năm sinh linh tính, và cũng là một trong số ít những loại linh dược có thể sống đến ngàn năm.

Chu Dịch tay bắt pháp quyết, pháp lực trong cơ thể vận chuyển theo một trật tự huyền ảo, cuối cùng hội tụ ở đầu ngón tay.

Từng sợi sinh cơ bay ra từ trong cơ thể, dung nhập vào trong pháp lực, từ vật chất chưa thành hình dần dần hóa thành chất lỏng màu xanh biếc, ngưng tụ thành dịch thể.

Tạo Hóa Ngọc Lộ!

“Gần như là phải mất đến mười năm tuổi thọ…… Không đủ!”

Chu Dịch tiếp tục thi triển Ngọc Lộ quyết, rút ra từng sợi sinh cơ, sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt, ngũ tạng lục phủ nhanh chóng già đi.

Ong!

Trường Sinh Đạo Qủa yên lặng nhiều năm, hơi hơi rung động, nháy mắt lại khôi phục lại tuổi trẻ.

“Trăm năm tuổi thọ!”

Chu Dịch nhìn Tạo Hóa Ngọc Lộ đã hóa thành màu xanh sẫm, không tiếp tục tiêu hao tuổi thọ nữa, cẩn thận nhỏ lên mầm cây Linh Sâm.

Linh Sâm vốn dĩ mới là cây non, phát triển lớn lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Đợi sau một ngày một đêm.

Linh Sâm vốn dĩ mới là cây non, đã cao thêm mười tấc, chẳng khác gì Linh Sâm mười năm dược linh.

“Lại lần nữa!”

Chu Dịch lại lần nữa thi triển Ngọc Lộ quyết, mất thêm một trăm năm tuổi thọ kích thích cho Linh Sâm phát triển.

Nửa tháng sau.

Linh Sâm đã cao hơn một thước, trở thành linh dược trăm năm có giá cao.

Linh Sâm trăm năm.

Có giá đến ba bốn trăm khối linh thạch, cửa hàng ở thành thị thu mua quanh năm.

Chu Dịch quan sát một hồi, há mồm rộp rộp cắn nhai, nuốt vào bụng như nuốt củ cải trắng vậy.

Linh Sâm ở trong cơ thể hóa thành linh khí cuồn cuộn, lập tức vận chuyển Quy Nguyên Quyết, luyện hóa thành pháp lực.

Sau một lát.

Chu Dịch chậm rãi thu công, cẩn thận cảm nhận sự biến hóa trước sau: “Trăm năm Linh Sâm, tác dụng của nó tương đương với ba bốn viên Bồi Nguyên Đan, nhưng mà giá của nó thì gấp ba bốn mươi lần Bồi Nguyên Đan!”

“Bán thì không thể bán rồi, sau này coi linh dược như là đồ ăn vậy.”

Nếu như mới đến Tu Tiên giới, Chu Dịch có lẽ sẽ bán vài cây để làm vốn ban đầu, hiện giờ đang là lúc nguồn linh thạch cũng đủ để tiêu dùng, hoàn toàn không cần thiết phải mạo hiểm đi bán linh dược trăm năm.

……

Bế quan non nửa tháng.

Chu Dịch đi đến khu giao của thành thị, phát hiện trên đường có rất nhiều tu sĩ.

Rất nhiều gương mặt xa lạ xuất hiện, khiến cho Chu Dịch sinh lòng cảnh giác, hỏi thăm giá cả của pháp khí, đan dược, phù triện, vẫn chưa thấy có hiện tượng lên giá, rồi sau đó đi đến văn phòng.

Tại nơi đang ký động phủ, hiếm thấy khi xuất hiện bảy tám người.

Chu Dịch nhíu mày, không đi vào trogn quầy làm việc, mà là dò hỏi Bàng Tuần đã xảy ra chuyện gì.

“Chu đạo hữu vẫn chưa biết gì sao?”

Bàng Tuần kinh ngạc nói: “Xem ra đúng là đang bế quan, đến một chuyện lớn như vậy mà cũng không biết được. Mấy ngày trước có người đào được thiên tinh thạch ở quặng mỏ, đã truyền khắp thành thị rồi.”

“Thiên tinh thạch!”

Ánh mắt Chu Dịch hơi chững lại: “Tại sao loại linh thạch này lại xuất hiện ở Tiểu Đan Sơn chứ?”

Bàng Tuần nhún nhún vai nói: “Vậy thì phải hỏi ông trời, thiên tinh thạch xuất hiện ở vị trí trung tâm của linh mạch, liên tiếp có bảy tám người đào được.”

Chu Dịch hoảng sợ nói: “Chẳng lẽ là mỏ thiên tinh thạch sao?”

“Huyền Lâm Chân Nhân nói là mỏ thạch.”

Bàng Tuần nói: “Nghe nói tu sĩ đầu tiên đào được thiên tinh thạch, vì có công lớn, đặt cách tấn chức thành đệ tử chính thức.”

Đồng liêu bên cạnh và những tán tu đang làm thủ tục, nghe thấy vậy lộ ra vẻ cực kỳ hâm mộ.

Chu Dịch hơi dao động: “Bàng đạo hữu có biết người kia là ai không?”

“Tên họ cụ thể thì không rõ ràng lắm.”

Bàng Tuần nói: “Nghe nói là một người trẻ tuổi đến Tiểu Đan Sơn chưa bao lâu, đã theo Huyền Lâm Chân Nhân về tông môn, thật sự là một bước lên trời.”

“Người trẻ tuổi, về tông môn?”

Chu Dịch sợ tới mức hít hà một hơi, xoay người đi ra bên ngoài.

“Bàng đạo hữu, giúp ta xin nghỉ phép một năm!”

……

Một đường chạy như bay về phía Nam.

Đến ngay cả động phủ cũng không trở về, tất cả linh mễ, linh thạch đều nằm trong túi trữ vật.

Sau nửa canh giờ.

Chu Dịch bước ra từ trong đám sương mù dày đặc, quay đầu nhìn lại Tiểu Đan Sơn một cái, thi triển Khinh Thân thuật chui vào trong núi rừng.

Linh khí đột nhiên loãng ra, khiến cho Chu Dịch khó mà thích nghi được, biết được pháp lực đang tự động phân tán, đáng tiếc là hắn không biết thuật khóa linh, chỉ có thể tiết kiệm pháp lực nhanh chóng di chuyển.

Tới gần chạng vạng.

Xa xa đã trông thấy bình nguyên, mắt sắp ra khỏi pham vi Vân Sơn, còn hơn ba trăm dặm nữa là đến Hành Thành, thủ phủ của Từ Châu.

Bỗng nhiên.

Hai luồng kiếm quang một màu xanh một màu vàng xông đến, hai quả cầu lửa theo sát sau đó, lao về hướng Chu Dịch.

Sắc mặt Chu Dịch bất biến, bên ngoài thân xuất hiện kim quang hộ thể, Quy Giáp thuẫn chắn trước mặt.

Trên hai tay trái phải lần lượt nắm hai viên thiên lôi châu, pháp lực thúc giục, hóa thành thiên lôi đánh về phía kiếm quang.

“A!”

Hai tiếng kêu thảm thiết gần như là xuất hiện cùng một lúc, kiếm quang, hỏa cầu chạm vào trên Quy Giáp thuẫn, chẳng để lại chút dấu vết gì.

Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Truyện nd rất hay nhưng lối hành văn của tác giả làm người đọc khó theo dõi, nhưng đoạn đối thoại dài giữa các nhân vật thì ko biết ai đang nói ai đang nghe luôn, những đoạn chuyển diễn biến tình tiết thì toàn bị ăn mất phần đâu, làm ngta ko bắt kịp nội đúng tác giả đg muốn truyền đạt ở đây là gì, còn phần dịch thì hẳn là dịch giả dùng AI để dịch luôn, lủng củng vcl, đọc mà rối hết cả não.
Trả lời
| 0