Nguồn: Truyện YY
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
----------------------
Mục đích của vũ hội này, thật ra chính là để đám người An Lâm và những nhân vật nổi tiếng của các giới ở Tây Nam quen biết nhau, tiện để sau này dễ làm việc.
Nhiệm vụ cụ thể của đám người An Lâm không thể nói rõ, người đại khái hiểu rõ tình hình chỉ có lác đác vài người là thị trưởng Tần, Trịnh Hoành Nghĩa và giám đốc công an tỉnh Chu Chính, vì vậy nói chuyện với người bình thường đều là một số chủ đề sáo rỗng không có ý nghĩa gì.
Rất nhanh, bọn họ đã cảm thấy có chút nhàm chán, tìm một cái bàn rồi ngồi xuống.
Những giao tiếp rườm rà này, bọn họ trực tiếp giao cho Hoàng San San và Trịnh Hoành Nghĩa ứng phó.
Hứa Tiểu Lan và Hiên Viên Thành ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra, bắt đầu chơi một cách say sưa.
Sức mê hoặc của điện thoại di động không chỉ nhắm vào loài người, công năng chức năng phong phú đa dạng bên trong, cho dù là tu sĩ cũng sẽ mê muội.
Hứa Tiểu Lan ở một góc, lướt tìm đồ trong trang web JD.com, Taobao với vẻ tràn đầy hứng thú.
Thuộc tính mua sắm của thiếu nữ đang cháy hừng hực.
Hiên Viên Thành lấy di động tra tìm các loại sản phẩm điện tử mũi nhọn, thiết bị máy móc tiên tiến, thậm chí ngay cả vũ khí quân sự của mỗi một quốc gia cũng không bỏ qua.
Bất kể là kiến thức lý luận, hay là tranh mô hình cấu trúc, tất cả đều ở trong phạm vi nghiên cứu của hắn, hệt như dáng vẻ của một người học bá khoa học công nghệ.
An Lâm nhìn thấy cảnh tượng này, cũng nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Người khác tới vũ hội là để giao lưu, khiêu vũ.
Mấy người lại ở một góc nghịch điện thoại một cách tràn đầy thích thú .
Phải biết rằng vừa nãy chúng ta còn mang dáng vẻ lợi hại ngút trời! Là sự tồn tại khiến cả vũ hội khiếp sợ!
Tuy rằng bây giờ đã lui xuống hậu trường, thế nhưng dù sao cũng phải có cảm giác của dáng vẻ cao nhân không phải sao.
Lướt Taobao, xem bản vẽ... nói cảnh tượng này thật sự bình thường?
An Lâm thở dài một hơi, ngay sau đó lấy điện thoại di động ra theo phong trào, chơi Vương Giả Vinh Diệu...
Hắn chọn Gia Cát Lượng, đối lập với phong cách nhẹ nhàng của Lý Bạch, những anh hùng cao thủ tán gái, hắn vẫn khá yêu thích kiểu pháp sư linh hoạt đẹp trai, biết ứng phó thích hợp với tình hình cụ thể như Gia Cát Lượng.
Một số thiên kim tiểu thư xuất thân từ gia đình danh giá trong vũ hội, lúc An Lâm làm náo động thì bắt đầu nảy sinh tâm hồn thiếu nữ, không kiềm chế được mà liếc trộm hắn.
Lúc một số ít nữ nhân không dễ dàng gì lấy hết dũng khí, định tiến đến mời hắn cùng nhảy một đoạn, lại phát hiện hắn đang ngồi ở trên ghế nghịch điện thoại di động!
"Vị công tử An kia đang chơi cái gì vậy?"
Một người con gái tướng mạo xinh đẹp, lén dò hỏi bạn gái bên cạnh.
"Khoảng cách xa quá, tôi nhìn không rõ."
"Nhưng tôi thấy một nhân vật lớn bay lượn chín tầng mây như công tử An thì nhất cử nhất động chắc chắn có hàm ý sâu sắc, chúng ta vẫn không nên quấy rầy anh ấy." Bên cạnh bạn gái nghiêm nghị nói.
"Cũng đúng, xem ra anh ấy thật sự đang bận."
"Ôi, thât đáng tiếc quá đi..."
Người con gái thở dài một hơi, bỏ đi ý nghĩ tiến đến bắt chuyện.
Lúc này, An Lâm tràn đầy thích thú, vẫn chưa ý thức được đạo lý chơi game bỏ lỡ một đời.
Trận chiến của hắn đã bước vào giai đoạn gay cấn tột độ.
Toàn bộ tháp phòng ngự của hai phe địch ta đều bị phá tan, chỉ còn dư lại tòa thạch anh cuối cùng.
Trong đấu trường 5 vs 5, kẻ địch và đồng đội đều đã chết bốn người, chỉ còn lại Gia Cát Lượng của An Lâm và Hàn Tín của phe địch vẫn còn sống.
Thắng thua của cuộc chiến này, sẽ trực tiếp quyết định thắng thua của cả trận đấu.
Lượng máu của Gia Cát Lượng và lượng máu của Hàn Tín đều còn một phần tư.
An Lâm muốn kéo dài khoảng cách, chờ thêm tám giây, chờ đại chiêu của Gia Cát Lượng được rồi, sẽ khiến Hàn Tín một phát…
Chết luôn.
Thế nhưng, hắn vẫn là đánh giá thấp khả năng linh hoạt của Hàn Tín.
Hàn Tín nhảy lên một cái đã đến phía trước người Gia Cát Lượng, dùng cây giáo dài đánh bay, tiếp đến là một chiêu tấn công liên tiếp vô cùng mãnh liệt.
Lượng máu của Gia Cát Lượng không chống đỡ nổi, bị đánh đến mức trở tay không kịp, chết ngay tại chỗ.
"Ngu ngốc! Xuyên thẳng qua thời không đến trước mặt Hàn Tín, sau đó sử dụng gió đông để tập kích không được sao, làm gì mà nhất định phải chờ Nguyên Khí Đạn!?"
Lúc Gia Cát Lượng mà An Lâm chơi bị Hàn Tín giết chết, một âm thanh trong trẻo vang bên tai hắn.
An Lâm ngẩng đầu, thấy một bé gái tóc ngắn màu nâu, trông vô cùng đáng yêu xinh đẹp, đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của hắn rồi bàn về đại sự quốc gia.
Tất nhiên hắn biết bé gái này nói không sai.
Nhưng một người lớn như hắn, lại bị một cô bé mở miệng giáo huấn, chỉ cảm thấy cái mặt già này có chút không nén được giận, hơi tức giận nói: "Đứa trẻ này từ đâu đến đây, sang chỗ khác chơi đi!"
"Tôi? Đứa trẻ!?" Cô gái trẻ chỉ vào mặt mình, đôi mắt linh động trợn tròn lên, ngực nhấp nhô kịch liệt.
A, không đúng, cô không có ngực!
An Lâm cũng biết nói chuyện như vậy, hình như không lễ độ cho lắm bèn thay đổi cách nói: "Lolita từ đâu tới, mau đi tìm cha mẹ của em đi!"
Cô gái nghe thấy lời nói này của An Lâm lời này, lúc này trong lòng khó chịu, tức giận vô cùng, tăng cao âm lượng rồi cáu giận nói: "Nghe cho kỹ đây, tôi năm nay mười tám tuổi rồi! Đã trưởng thành rồi!"
An Lâm nhìn thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của cô gái, chớp chớp mắt.
Bộ lễ phục màu hồng mặc trên người cô, cho dù là số nhỏ, vẫn có vẻ rộng rãi, lộ ra ra bờ vai trắng như tuyết.
Lễ phục cổ khá rộng và thấp, nhưng cho dù như vậy, bộ ngực cô xem ra vẫn cứ bằng phẳng thế thôi.
"Được rồi... tôi tin cô." An Lâm gật gật đầu.
Cô gái nghe thấy lời An Lâm nói, vừa lộ ra vẻ mặt hài lòng, lại bị câu nói tiếp theo của An Lâm làm cho tức giận đến mức suýt chút nữa ngất đi.
Cô gái nghe thấy lời An Lâm nói, khuôn mặt vừa lộ ra vẻ hài lòng, lại bị câu nói tiếp theo của An Lâm làm cho tức giận đến mức suýt chút nữa ngất đi.
"Cô là Lolita hợp pháp, như vậy đã hài lòng chưa?" An Lâm nói thêm vào.
Thoả mãn? Thoả mãn cái quần!
Cậu không nói câu nói tiếp theo thì sẽ chết sao!?
Cô gái cảm thấy nếu cứ tiếp tục nói chuyện với An Lâm như thế này, nói không chừng sẽ thật sự hộc máu mất.
Ngay lập tức cô lựa chọn đi thẳng vào vấn đề: "Xin chào, tôi tên Điền Linh Linh! Là San San tỷ giới thiệu ta đến đây hỗ trợ mọi người thực hiện nhiệm vụ."
"Ồ, xin chào, tôi tên An Lâm."
Trên mặt An Lâm hiện ra vẻ thất vọng.
Hắn còn tưởng cô gái này, là bị vẻ đẹp trai lúc chơi game của mình hấp dẫn mà tới.
Bây giờ xem ra, hắn đang tự mình đa tình rồi.
An Lâm ngừng hoạt động nghịch điện thoại của Hứa Tiểu Lan và Hiên Viên Thành lại, giới thiệu Điền Linh Linh với bọn họ.
Bộ tác chiến đặc biệt quốc gia Hoàng San San chịu sự quản lý là thuộc về thế lực quân đội, còn cái mà Điền Linh Linh đại biểu chính là thế lực Tu Tiên giới của Hoa quốc, hai nhóm thế lực này đều sẽ đồng thời hỗ trợ đám người An Lâm thực hiện nhiệm vụ.
Trước đó Hoàng San San và Trịnh Hoành Nghĩa ra ngoài đón khách, chính là Điền Linh Linh.
Điền Linh Linh mười tám tuổi đã có Đạo Chi Thể cấp tám, con người này nếu ở Cửu Châu giới sẽ được coi như là nhân vật thiên tài siêu lợi hại, còn ở trái đất thì sự thiên bẩm của cô càng đứng đầu bậc nhất, bởi vậy khi đối mặt với đám người An Lâm, cũng không thế nào giữ kẽ và khách sáo.
Đối với lần này, An Lâm đương nhiên sẽ không tính toán.
So bì với một đứa trẻ làm gì?
"Này! Này! An Lâm, cậu nhảy với tôi một đoạn đi!"
Đôi mắt linh động của Điền Linh Linh chớp chớp với hắn, nói một cách vô cùng mong đợi.
"Cô?" An Lâm nhìn Điền Linh Linh từ trên xuống dưới một lần, trên mặt lộ chút vẻ xem thường không dễ nhận ra, kiên quyết nói: "Tôi từ chối!"
Đùa hả, hắn và một cô bé Lolita khiêu vũ trong vũ hội? Cảnh tượng này kỳ quái biết bao!
Vậy sẽ bị những người khác nghĩ hắn là mấy ông chú thích Lolita mất!
Điền Linh Linh thấy An Lâm từ chối thẳng thắn như vậy, tức bực giậm chân.
Một lúc sau cô mới nguôi giận, tiếp tục hỏi: "Này! Này! An Lâm, ngươi có wechat không?"
"Có, tôi cũng không phải người nguyên thủy, sao có thể ngay cả wechat cũng không có." An Lâm bĩu môi.
Điền Linh Linh cười hì hì, sau đó lấy điện thoại di động ra, mở mã QR, mục đích là gì không cần nói cũng biết.
An Lâm nghĩ thầm thêm Wechat cũng không sao cả, sau này liên lạc cũng thuận tiện, ngay sau đó hắn thêm bạn bè Điền Linh Linh một cách cực kỳ phối hợp.
"Tút tút tút."
Wechat của An Lâm báo tin nhắn đến, là Điền Linh Linh gửi cho hắn một chiếc mặt cười.
Hắn ngẩng đầu nhìn Điền Linh Linh một chút, sau đó cũng gửi cho cô một chiếc mặt cười.
An Lâm trong lòng có chút cạn lời, lẽ nào gần trong gang tấc, dùng điện thoại gửi gói biểu cảm cho nhau, là trò chơi mới của nhân gian sao?
"Tút tút tút."
Wechat lại báo tin nhắn đến, Điền Linh Linh mời bạn gia nhập "Nhóm tu sĩ trên toàn thế giới liên hợp lại cùng nhau bảo vệ địa cầu".
An Lâm nhìn thấy tên của nhóm này, trợn to hai mắt, nhìn về phía Điền Linh Linh.
Điền Linh Linh cười híp mắt giải thích: "Đây là nhóm tu sĩ hàng đầu của Hoa quốc chúng tôi, đồng thời cũng là đoàn tiếp viện giúp các cậu thực hiện nhiệm vụ lần này!"
An Lâm đơ cả người.
Lại nói tên nhóm hiếm có như vậy... thật sự là nhóm mà tu sĩ thành lập sao !
Tu sĩ trên toàn thế giới liên hợp lại cùng nhau bảo vệ địa cầu? Lẽ nào bọn họ nghĩ mình là siêu nhân điện quang!?
An Lâm tuy có chút cạn lời, thế nhưng vẫn đồng ý gia nhập nhóm này.
Nhưng rất nhanh, hắn lại cảm thấy bản thân có thể đã tham gia một nhóm tu sĩ giả mà thôi.