Nguồn: Truyện YY
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
----------------------
Nghe thấy giọng nói ấy, đám tu sĩ đều lần lượt nhìn về phía túi của An Lâm.
Chúa Cứu Thế ngạc nhiên nói: "Đạo hữu An Lâm, cậu mà cũng Kim Ốc Tàng Kiều ư!''
An Lâm: ". . .''
Mộng Âm Tiên Tử cũng ngạc nhiên nói: "Điều này không quan trọng! Quan trọng là bông hoa này vừa nói cũng muốn thử xem, chẳng lẽ có cách gì tốt hơn?''
"Cái gì mà không quan trọng, việc này vốn không phải sự thật!'' An Lâm lớn tiếng phản đối.
Lời phản đối của hắn không có ai để ý, đám tu sĩ đều dùng ánh mắt mong chờ, nhìn cái đầu đỏ rực kia.
Đám tu sĩ đã quyết định bỏ qua việc tra khảo, lúc này Tiểu Hồng lại đột nhiên mở miệng nói muốn thử xem, không thể nghi ngờ là điều này làm dấy lên hi vọng của họ lần nữa.
Tiểu Hồng bị nhìn có chút xấu hổ, đầu rụt vào trong túi, khẽ mở miệng nói: "Tôi cũng không dám chắc là sẽ thành công, nhưng có một cách, có lẽ có thể thử một lần.''
An Lâm mang Tiểu Hồng ra ngoài, đặt trong lòng bàn tay kích động nói: "Không sao, nhóc cứ nói biện pháp trước đi!''
Tiểu Hồng lập tức hiện nguyên hình trước mắt mọi người, gương mặt nhỏ nhắn của nó càng đỏ bừng thêm, tuy gương mặt nhỏ của nó vốn đã màu hồng.
"Được rồi, là như thế này, vì tôi phải nhanh chóng ngưng tụ yêu đan để biến hóa, trong khoảng thời gian này, tôi đã thức tỉnh một khả năng thần thông.'' Tiểu Hồng sợ hãi nói.
Hai mắt An Lâm sáng lên: "Khả năng thần thông gì vậy?''
Tiểu Hồng: "Khả năng thần thông của tôi rất lợi hại nhé, tên gọi là Đại Thuật Mê Hoặc!''
. . .
Chúa Cứu Thế kinh hãi: "Trời ạ, đạo hữu An Lâm, cậu đã làm gì với Hoa Yêu này vậy? Hoa Yêu ngoan, sao có thể thức tỉnh khả năng thần thông này. . . Cậu. . . Cậu ngay cả một bông hoa cũng không buông tha!''
Mộng Âm Tiên Tử cũng kinh hãi nói: "Điều này không quan trọng! Quan trọng là bông hoa này, chẳng lẽ muốn quyến rũ Ma Vương Hiểm Độc?''
An Lâm nghe xong thì muốn khóc: "Cái gì gọi là không quan trọng chứ, vốn không phải sự thật! Tôi không hề làm gì Hoa Yêu mà.''
Tiểu Hồng liên tục gật đầu, giải thích thay An Lâm nói: "Đúng vậy, các vị suy nghĩ nhiều rồi. Chủ nhân đối với tôi rất tốt, tôi thích là được chủ nhân ôm ấp sưởi ấm đó!''
Đám tu sĩ nghe xong, đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn An Lâm, giống như đang nói: "Cả ngày ôm một bông hoa, không phải biến thái thì là cái gì?''
Nghe xong câu nói của Tiểu Hồng, An Lâm kinh sợ, khóe mắt ươn ướt. . .
Sao yêu sủng này lại đẩy hắn xuống hố chứ?
Tiểu Hồng muốn diễn tả mối quan hệ giữa mình và chủ nhân rất tốt đẹp, lại phát hiện hình như đám tu sĩ càng hiểu lầm chủ nhân, trên đầu nhỏ không khỏi hiện ra giọt sương.
Lúc này, Hiên Viên Thành kịp thời mở miệng nói, dời lực chú ý của mọi người: "Tiểu Hồng, nhóc nói là muốn dùng Đại Thuật Mị Hoặc lên người Ma Vương Hiểm Độc ư, nhưng hiệu quả cụ thể thế nào?''
"À, sức mạnh thần thông Đại Thuật Mị Hoặc của tôi dùng trên người Ma Vương Hiểm Độc, có thể khiến hắn nổi lửa dục, khiến hắn muốn ngừng mà không được. Lúc lửa dục bị gợi lên, chính là không được để hắn đạt cao trào, dùng tinh thần và dục vọng kích thích hắn, sau đó sẽ khiến hắn nghe lời tôi!'' Tiểu Hồng nũng nịu nói.
Hiên Viên Thành khẽ vuốt cằm nói: "Nói bình thường thì là. . . Chính là dùng một đám gái đẹp liên tục khiêu khích hắn, nhưng lại không để hắn được như ý. Cuối cùng ép hắn phát điên, bức đến mức thần kinh thác loạn, cuối cùng khuất phục phép thuật của nhóc sao?''
Tiểu Hồng gật đầu liên tục: "Đúng, đúng, đúng, chính là ý này!''
Điền Linh Linh, Mộng Âm Tiên Tử và đám nữ tu nghe xong đều đỏ mặt, thậm chí Hoàng San San còn nhổ một ngụm nước bọt khinh thường.
Nhưng mà, một số nam tu nghe xong, hai mắt sáng ngời.
Thanh Hà Kiếm Tiên bỗng nói: "Đúng rồi! Theo số tài liệu ít ỏi tông môn thu thập về Ma Vương, Ma Vương Hiểm Độc có một tật xấu là vô cùng háo sắc, nói không chừng đây là điểm yếu của hắn. Nhắm vào tấn công chỗ này, nói không chừng có thể thành công!''
Đám nam tu đều gật đầu liên tục, dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Tiểu Hồng.
An Lâm có chút lo lắng: "Tiểu Hồng, chẳng lẽ nhóc muốn biến thành người đẹp khiêu khích Ma Vương Hiểm Độc?''
Tiểu Hồng lắc đầu: "Chủ nhân, ngay cả biến hóa tôi cũng không làm được, sao biến thành người đẹp được. Thần thông của tôi là trực tiếp đưa hình ảnh vào đầu Ma Vương Hiểm Độc, khiến hắn có cảm giác như người ta lạc vào thế giới kỳ ảo, sau khi tiến hành kích thích hắn đủ, nếu ý chí của đối phương không kiên cường, vậy thì Đại Thuật Mị Hoặc của tôi đã thành công rồi!''
Chúng nam tu nghe vậy, có chút thất vọng thở dài một tiếng, An Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm.
May mắn, thuật pháp này giống như ảo thuật.
"Được rồi, nhóc thử đi.'' Nói xong, An Lâm đưa Tiểu Hồng đến trước mặt Ma Vương Hiểm Độc.
"À, chủ nhân, chưa được, bây giờ tôi còn thiếu một tài liệu thực tế!'' Tiểu Hồng mở miệng nói.
"Tài liệu thực tế?'' An Lâm trừng mắt nhìn, nghi hoặc.
Tiểu Hồng rung đùi đắc ý nói: "Chính là người đẹp dùng để khiêu khích Ma Vương Hiểm Độc trong cảnh ảo, tôi cần một người làm mẫu, sau đó mô phỏng một người đẹp, rồi mới tiến hành quyến rũ được!''
Trong lòng An Lâm nổi lên một dự cảm không tốt: "Cái này, người mẫu kia có yêu cầu gì không?''
"Không có yêu cầu gì, chỉ cần người đó mặc trang phục hở hang đứng trước mặt tôi, tôi sẽ tự dùng ảo mộng này tiến vào ảo cảnh là được!'' Tiểu Hồng giải thích.
Lời nói của nó, đương nhiên đám tu sĩ cũng nghe thấy.
An Lâm đưa mắt nhìn về phía đám nữ tu ở đây. . .
"Tôi từ chối!'' Lúc này, Hứa Tiểu Lan mở miệng nói.
"Thân tôi như cây leo, hãy bỏ qua đi!'' Điền Linh Linh tiếp tục mở miệng.
Khóe miệng An Lâm co giật, trời đất, lúc này còn không cần mặt mũi tự nói mình là cây leo rồi à?
"Hả, muốn tôi đi làm dáng ưỡn ẹo với Ma Vương Hiểm Độc ư, cho dù là giả cũng thấy ghê rồi, tôi cũng từ chối!'' Mộng Âm Tiên Tử chán ghét nói.
"Muốn tôi mặc quần áo hở hang đứng trước mặt làm tư liệu thực tế cho Hoa Yêu này ư? Chỉ việc này thôi tôi đã không thể chấp nhận rồi!'' Hoàng San San cũng xua tay ghét bỏ.
Ngay sau đó, các nữ tu còn lại cũng lần lượt tỏ vẻ cự tuyệt.
Cuối cùng, không một ai đồng ý làm tài liệu thực tế. . .
An Lâm thật sự tuyệt vọng, không phải các cô muốn bảo vệ trái đất ư, vì thế giới mới đứng ở đây ư!
Bây giờ các cô đều từ chối, đến cùng muốn chơi thế nào đây?
Nhìn đám nữ tu đều từ chối, Tiểu Hồng không hề nổi giận, tiếp tục mở miệng nói: "Các chị xấu hổ có thể giải thích được, thật ra tài liệu thực tế này, nam cũng làm được!''
Mọi người nghe vậy đều kinh ngạc, nhìn Tiểu Hồng với vẻ ngơ ngác.
Tiểu Hồng tiếp tục nói: "Phải, thực ra, chỉ cần các vị mặc một bộ nữ trang hở hang đứng trước mặt tôi, tôi đã có thể chuyển giới tính ảo ảnh của các vị, không phải chỉ là ngực lớn, da trắng, eo thon thôi sao, ảo ảnh sẽ làm được!''
Nói không sai, nhưng đám nam tu đều cảm thấy ghê tởm.
"Tôi từ chối!'' Hiên Viên Thành mở miệng.
"Một ông già như tôi cũng không tham gia, sẽ dọa Ma Vương Hiểm Độc sợ đó.'' Tham Vân Đạo Nhân khẽ vuốt chòm râu màu trắng, chậm rãi mở miệng.
"Trang phục nữ? Nói đùa!'' Thanh Hà Kiếm Tiên lạnh lùng nói.
"Tôi béo như vậy, vẫn không nên làm khó Hoa Yêu làm ảo ảnh vậy!'' Chúa Cứu Thế liên tục xua tay.
. . .
. . .
Cứ như vậy, toàn bộ đám nam tu cũng từ chối yêu cầu này.
An Lâm nghe xong có chút thất vọng, xem ra cách này không thể thực hiện được rồi.
Nhưng không biết vì sao, hắn chợt phát hiện mọi người đều nhìn về phía hắn.
"Cậu. . . Các cậu nhìn tôi làm gì?'' An Lâm lạnh sống lưng.
Hắn thấy hơn mười ánh mắt nóng bỏng cứ thế nhìn mình!
"Đạo hữu An Lâm, tôi cảm thấy cậu nên cố gắng!'' Chúa Cứu Thế mở miệng nói.
"Đạo sĩ giả mặc trang phục nữ nhất định rất đẹp!'' Điền Linh Linh cũng không giúp đỡ, tròn mắt tràn ngập sự mong đợi.
An Lâm nghe xong kinh hãi: "Các cậu làm gì vậy! Tôi cũng không đồng ý mặc trang phục nữ đâu!''
"Nhưng mà. . . bạn học An Lâm, cậu là đội trưởng mà.'' Hiên Viên Thành dịu dàng nói.
"Đúng, đạo hữu An Lâm, cậu là đội trưởng của chúng tôi!'' Chúa Cứu Thế phụ họa.
"Nếu đã là đội trưởng, thì phải cố gánh trách nhiệm nặng nề không được lui bước, thể hiện phong thái quý tộc nào!'' Tham Vân Đạo Nhân khẽ vuốt chòm râu, rung đùi đắc ý nói.
An Lâm muốn hộc máu, hắn thật sự muốn đội trưởng cái quái gì! Ai thích thì làm, ai muốn thì làm!
Lúc này, Tiểu Hồng cũng hưng phấn mà mở miệng: "Chủ nhân, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ biến ảo ảnh của anh trở nên gợi cảm nhất, là người đẹp tuyệt thế nhất, tuyệt đối không làm bẩn uy danh của anh!''
Hai mắt An Lâm tối sầm, hắn hoài nghi mình đã thu được một yêu sủng giả. . .
Nhờ ai đó đến mang yêu tinh này đi!
Yêu sủng nhà người ta lên trời xuống đất, không gì không làm được, giúp đỡ chủ nhân rất đắc lực.
Còn yêu sủng nhà hắn, lợi hại đâu không thấy, còn bắt hắn mặc trang phục nữ!