Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 1226 - Chương 1226: Đại Lục Thần Quyền, Tuyên Cổ Thần Đình Trấn Thiên Ấn!

Chương 1226: Đại Lục Thần Quyền, Tuyên Cổ Thần Đình Trấn Thiên Ấn! Chương 1226: Đại Lục Thần Quyền, Tuyên Cổ Thần Đình Trấn Thiên Ấn!

Chương 1226: Đại Lục Thần Quyền, Tuyên Cổ Thần Đình Trấn Thiên Ấn!

Mà trong chỗ xa xôi, bên ngoài chiến trường đại chiến của minh chủ Đạo Minh và Cổ Hạo.

Có bốn bóng người đang ẩn nấp ở đây, thông qua một chiếc gương, vẫn luôn chú ý chiến đấu ở nơi này.

Rõ ràng là bốn vị đội trưởng tiểu đội thời không của Thời Không Thần Điện, Thần Nhạc, Đồng Phi Anh, Thiên Phật lão tăng và Khuê Tuyệt.

“Không ngờ, mặc dù số lượng cường giả ở thứ nguyên thế giới này không nhiều, nhưng chất lượng lại rất cao, vậy mà có cường giả Thần Ma cửu trọng thiên, hơn nữa còn là hai vị!”

Ánh mắt Thần Nhạc kinh hãi, va chạm giữa hai vị cường giả Thần Ma khiến hắn ta rất hoảng sợ.

“Khó trách thứ nguyên thế giới này được xếp vào cấp ngũ tinh, có cường giả bực này, mặc dù tầng trung và hạ có yếu hơn, nhưng đẳng cấp thế giới vẫn không bị hạ xuống.”

Trong mắt Đồng Phi Anh lóe lên dị sắc, mở miệng nói.

“A di đà phật, đáng tiếc, dựa vào năng lực của bần tăng, không thể độ hóa hai vị cường giả này, đáng tiếc, đáng tiếc.” Vẻ mặt Thiên Phật lão tăng đầy tiếc hận.

Da mặt ba người bên cạnh co giật, lão hòa thượng này thật đúng là dám nghĩ, muốn độ hóa hai vị cường giả Thần Ma cửu trọng thiên, không sợ vài phút sẽ bị phản phệ à?

Tu vi cao nhất trong bốn người bọn họ là Đồng Phi Anh, cấp độ Thần Ma bát trọng thiên đỉnh phong, đối diện với bất kỳ ai trong hai người kia, cũng thua nhiều thắng ít.

Cho nên bọn họ chỉ dám vụng trộm quan sát từ xa, không dám bại lộ một chút.

Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ làm loại chuyện này, cho nên ngựa quen đường cũ, không sợ bị phát hiện.

...

Bên này.

Đại chiến đã tiến hành đến thời khắc mấu chốt.

Cổ Hạo thi triển sát chiêu mạnh nhất, không giữ lại chút nào, xuất kích với minh chủ Đạo Minh!

“Thần Đạo Vô Cực Diệt Tuyệt Khúc sao?”

Trên hư không vực ngoại, ánh mắt minh chủ Đạo Minh sáng lên, thân thể vĩ ngạn, thẳng tắp hơi chậm lại.

Chút chậm lại này, dường như không đến một phần nghìn giây.

Một phần nghìn giây là ngắn ngủi cỡ nào, cho dù là cường giả Thần Ma cũng khó mà phát giác được.

Nhưng Cổ Hạo lại vô cùng nhạy cảm, bắt được thời cơ này.

“Chết cho ta!”

Trong chớp mắt, Cổ Hạo dậm chận vượt qua tất cả trở ngại, hóa thành một đạo chi quang với tốc độ cực hạn, tùy tiện đã vượt qua khoảng cách xa xôi vô tận.

Trong một phần nghìn giây này, đánh ra Tuyên Cổ Khai Thiên Quyền về phía minh chủ Đạo Minh.

Quyền như thiên địa, xẹt qua tuyên cổ, cho dù là đại giới mênh mông, ông ta cũng có thể xé rách trong nháy mắt!

Cho dù là cường giả Thần Ma nào, nhận một kích này, cũng phải chịu tổng thương không thể nghịch chuyển.

“Không tốt.”

Nhưng mà, ngay khi một quyền này của Cổ Hạo sắp rơi xuống, trong lòng ông ta lập tức run rẩy, một cỗ báo động rất mãnh liệt xuất hiện trong lòng ông ta.

Giống như có một bàn tay lớn nắm lấy trái tim ông ta!

Trên thực tế, báo động của ông ta vô cùng chính xác.

Ngay khi ông ta đánh ra Tuyên Cổ Khai Thiên Quyền này, minh chủ Đạo Minh vốn nên chịu ảnh hưởng của Thần Đạo Vô Cực Diệt Tuyệt Khúc, bỗng nhiên mở mắt!

Đồng thời, trên mi tâm minh chủ Đạo Minh xuất hiện một người tí hon màu vàng sáng chói, tay trái huy động nắm đấm màu vàng, tay phải kết vô thượng tiên ấn.

Rõ ràng là Đại Lục Thần Quyền và Tuyên Cổ Thần Đình Trấn Thiên Ấn!

Đây chính là hai đại thần thông vô thượng của minh chủ Đạo Minh, đến từ bản tôn ở thất tinh đại thế giới của ông ta, uy năng mênh mông bực nào, căn bản không thể diễn tả được!

“Ngươi, ngươi gạt ta, ngươi căn bản không bị ảnh hưởng!”

Trong đầu Cổ Hạo ong lên, khó tin nói.

Mà lúc ông ta vừa nói ra câu này, Tuyên Cổ Khai Thiên Quyền mà ông ta đánh ra đã bị hai đại thần thông vô thượng của minh chủ Đạo Minh xé nát.

Đồng thời, hai đạo đại thần thông này dọc theo quỹ tích công kích cực hạn, phóng thẳng về phía mi tâm Cổ Hạo.

“Ngươi đừng hòng giết ta!”

Cổ Hạo trợn sắp rách cả mí mắt, thân thể bắn ra quang huy sáng chói, bên trong mang theo bạo liệt nồng đậm.

Giống như có ngàn vạn đại giới nổ tung trong cơ thể ông ta!

Ầm ầm!

Trong chốc lát, mọi vật giống như đều bị phá diệt!

Hai vị cường giả Thần Ma vô thượng, triệt để thiêu đốt lực lượng bản nguyên, sao mà khủng bố!

Cho dù cường đại như minh chủ Đạo Minh, lúc này cũng lâm vào cuồng bạo.

Sắc mặt minh chủ Đạo Minh không thay đổi, người tí hon trên mi tâm ông ta khẽ động, lao ra ngoài.

Một giây sau, mọi chuyện đều giống như bị đình trệ, vạn vật như vẽ, thiên địa đứng yên.

Bao gồm Cổ Hạo đang thiêu đốt bản nguyên!

Sau đó, kim quang hiện lên, xẹt qua mi tâm ông ta!

Phốc!

Huyết dịch màu đỏ phun ra ngàn vạn năm ánh sáng, giống như một đạo trường hà xẹt qua, khiến hư không vực ngoại vỡ vụn, vô cùng khủng bố, nhìn mà giật mình.

“A! A! A!”

Hư không vực ngoại đứt thành từng khúc, Cổ Hạo đứng trong đó, còn chưa chết, ông ta phát ra tiếng rít gào cực kỳ khủng bố.

“Vậy mà ngươi lại bức ta đến tận đây, bức ta đến tận đây!”

Trong tiếng sóng âm ù ù, Cổ Hạo phẫn nộ, sát ý hận ý dâng lên cuồn cuộn đến cực điểm, nơi xa, đám người Vĩnh Hằng lão tổ đều biến sắc.

Bị tâm tình tiêu cực này chạm đến, có thể linh hồn bọn họ sẽ bị ô nhiễm.

Oanh!

Minh chủ Đạo Minh không nói lời nào, sắc mặt lãnh khốc hờ hững, người tí hon màu vàng trên mi tâm ông ta hợp thành một thể với ông ta, lại lần nữa đánh ra hai đại thần thông sát phạt lần trước, giết về phía Cổ Hào đang ở trong mảnh vỡ hư không.

“Hận này thù này, tuyên cổ khó diệt!”

Cổ Hạo lưu lại lời hung ác, lập tức thiêu đốt toàn bộ bản nguyên thân thể của mình, hóa thành một sợi thần quang, bay thẳng về chỗ không biết ở vực ngoại.

Lấy toàn bộ bản nguyên thân thể Thần Ma làm nhiên liệu, đương nhiên tốc độ của Cổ Hạo sẽ nhanh đến mức không thể tưởng tượng được, một ý niệm vượt qua không biết bao nhiêu năm ánh sáng, bất kể cường giả Thần Ma nào cũng khó mà nhìn được bóng lưng ông ta.

Nhưng trong khoảnh khắc Cổ Hạo vừa bay ra, một đạo quang huy sáng chói thần thánh đến không thể nói rõ được lập tức bao phủ ông ta, sau đó, trong sự khiếp sợ không gì sánh nổi của Cổ Hạo, ông ta rơi từ trong hư không vực ngoại xuống.

Sau đó, ông ta nhìn thấy gương mặt minh chủ Đạo Minh không biểu cảm, vung một nắm đấm về phía ông ta.

Cổ Hạo lập tức phát ra âm thanh thảm thiết: “Tiên Đế cứu ta!”

Đáng tiếc, không có bất kỳ cái gì đáp lại, một giây sau, lực lượng bản nguyên và linh hồn còn sót lại của Cổ Hạo bị một quyền của minh chủ Đạo Minh đánh nát, triệt để ma diệt!

Cổ Hạo, chết!

Mà theo khoảnh khắc Cổ Hạo chết đi, một vòng u quang xuất hiện, lấy tốc độ vô cùng khủng bố xuyên qua hư không trùng điệp, biến mất không thấy gì nữa.

“Hình chiếu Vạo Đạo Hắc Kim Đỉnh, Tiên Đế bạch y...”

Minh chủ Đạo Minh không truy kích, hình chiếu Vạn Đạo Hắc Kim Đỉnh này là do Tiên Đế bạch y khống chế.

Ông ta biết rõ Tiên Đế bạch y đáng sợ, không đến thời khắc sống còn, ông ta cũng không muốn phải đối đầu sớm như vậy!

Bây giờ, chuyện minh chủ Đạo Minh đặt lên hàng đầu, là tranh thủ thời gian cho Phong Vân, cho nên, ông ta sẽ không chủ động xuất kích.

Hả?

Lúc này, giống như minh chủ Đạo Minh cảm ứng được cái gì đó, nhìn về một phía khác.

“Không tốt! Ông ta phát hiện chúng ta rồi!”

“Đi!”

Lúc này, đám người Đồng Phi Anh của tiểu đội Thời Không đều tự thi triển phương pháp ẩn nấp riêng của mình, giây lát đã biến mất tại chỗ, không tìm thấy một chút tung tích.

“Loại khí cơ này, Thời Không Thần Điện cũng tham gia!” Trong lòng minh chủ Đạo Minh kinh động, vẻ mặt hơi thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment