Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 329 - Chương 329: Lôi Lực Lượng!

Chương 329: Lôi lực lượng! Chương 329: Lôi lực lượng!

Chương 329: Lôi lực lượng!

Công hội võ giả, bên trong một đại điện.

Khi hai nhân viên công tác lúc trước đến chỗ Phong Vân lấy từ trong nhẫn không gian ra thi thể khổng lồ của chủ nhân Vân Mộng Trạch, mấy vị phân hội trưởng cùng phó hội trưởng của công hội võ giả đều kinh ngạc đến há hốc mồm, trên mặt lộ ra vẻ chấn động vô cùng.

"Đây, cái này. . ."

Bọn họ bị kinh ngạc đến tột đỉnh.

Chủ nhân Vân Mộng Trạch khó giết như thế nào bọn hắn so với bất kỳ ai khác đều rõ ràng hơn hết. Đối phương không chỉ thực lực cường hãn, quan trọng nhất chính là Vân Mộng Trạch nằm ở chỗ sâu bên trong khu vực của hung thú, nhân loại muốn lặng lẽ tiếp cận tới đó là chuyện rất khó khăn.

Hơn nữa cho dù có thể tiếp cận vào đó, thần không biết quỷ không hay mà giết chết chủ nhân Vân Mộng Trạch mới là chuyện khó càng thêm khó.

Cho nên, nhiệm vụ này mới được đặt làm nhiệm vụ cấp Địa Ngục.

Nhưng hiện tại, nhiệm vụ này lại được Phong Vân hoàn thành rồi!

Một vị phó hội trưởng đi đến trước thi thể to lớn kia, tỉ mỉ kiểm tra trong chốc lát, bất chợt kinh hãi hô lên: "Toàn thân không hề có tổn thương, nó chết như thế nào vậy?"

"Nhìn hai mắt nó đi. Mắt hiện ra trạng thái khuếch trương cấp tốc, hẳn là bị công kích linh hồn đâm xuyên qua hạch tâm linh hồn mà chết."

Phân hội trưởng mắt sáng như đuốc, tỉ mỉ quan sát một hồi liền nhìn ra mánh khóe.

Linh hồn công kích?

Mấy vị phó hội trưởng khẽ giật mình. Bọn họ ngược lại cũng không nghĩ tới, Phong Vân vậy mà còn am hiểu cả linh hồn công kích?

"Khó trách có thể dễ dàng giết chết chủ nhân Vân Mộng Trạch như vậy, hóa ra là dùng linh hồn công kích."

“Tuy nói là như vậy, nhưng để có thể đâm xuyên qua linh hồn hạch tâm của chủ nhân Vân Mộng Trạch, linh hồn công kích của Phong Vân nhất định phải cực mạnh, đạt tới tầng thứ như Hồn Đế mới được. . .”

Nói đến đây âm thanh liền lập tức im bặt, tất cả mọi người ở đây đều chấn động toàn thân.

Chuyện này không nghĩ thì thôi, chứ vừa nghĩ kỹ một chút, linh hồn công kích của Phong Vân vậy mà có thể sánh được với tồn tại cấp Phong Đế Phong Hoàng!

Nghĩ mà hãi!

Chuyện này, cũng quá khủng khiếp rồi đó!

"Ít nhất cũng là Linh Hồn thiên phú cấp thự quang. . ." Phân hội trưởng cảm khái nói.

Nhưng bọn họ cũng không biết, cho dù là Hồn Đế, một mình đối mặt với chủ nhân Vân Mộng Trạch kia, đoán chừng cũng không phải là đối thủ của nó.

Linh hồn công kích tuy rằng chỗ nào cũng có thể tấn công, nhưng cũng không phải vạn năng. Nếu như gặp phải lực lượng của lĩnh vực tương đồng, vẫn sẽ bị ảnh hưởng.

Hồn Đế từ đầu đến chân, thứ có thể lấy ra cũng chỉ có linh hồn lực lượng. Một khi bị ngăn trở, hắn sẽ trở nên vô cùng yếu ớt giống như thịt cá trên thớt, mặc người chém giết.

Mà Phong Vân thì khác. Linh hồn của hắn trải qua biến đổi, công kích so với Hồn Đế còn mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa hắn còn có không gian chi lực, mới có thể lặng lẽ giải quyết chủ nhân Vân Mộng Trạch.

Sau đó.

Phân hội trưởng kết nối với thiết bị giả thuyết, tiến vào trong không gian ảo.

Hắn vừa động ý niệm, thoắt cái đã biến mất khỏi chỗ cũ. Đến khi xuất hiện lại, hắn đã đi vào trong một tòa đại điện.

Nơi này, chính là tổng bộ của công hội võ giả trong thế giới giả tưởng.

Nhìn bóng dáng trên trên bảo tọa bằng vàng kia, phân hội trưởng tỏ ra cung kính mà báo cáo: "Bẩm báo hội trưởng, Phong Vân đã hoàn thành nhiệm vụ cấp Địa Ngục, đây là hình ảnh thi thể của chủ nhân Vân Mộng Trạch, mời ngài xem qua."

Nói rồi, hắn đưa tay điểm ra một ngón, nhất thời từng hình ảnh lộ ra, trong đó toàn bộ là chủ nhân của Vân Mộng Trạch.

Bóng dáng trên bảo tọa chính là một nam tử trung niên, thoạt nhìn vô cùng nho nhã ôn nhuận, nhưng khi ánh mắt hắn nhìn lướt qua, cảm giác phảng phất như thiên băng địa liệt kéo tới, khiến vị phân hội trưởng kia không dám nhìn thẳng, trong lòng tràn đầy kính nể.

"Ồ? Linh hồn công kích ư? Một kích hoàn thành nhiệm vụ cấp Địa Ngục? Quả không hổ là thiên tài mạnh nhất trong lịch sử của cứ địa siêu đẳng, mới ngắn ngủi một tháng đã hoàn thành nhiệm vụ rồi. Rất tốt, rất tốt!"

Hắn không hề tiếc rẻ bày tỏ sự tán thưởng của mình dành cho Phong Vân, hiển nhiên rất xem trọng đối phương.

Phân hội trưởng vẫn là lần đầu tiên thấy được hội trưởng khích lệ một người trẻ tuổi như vậy. Phải biết, cho dù là Lôi Đế lúc trước hắn cũng chỉ nói một câu "cũng tạm” mà thôi.

Hội trưởng công hội võ giả chính là tồn tại từ khi đại tai biến mới bắt đầu, có thể nói là một lão ngoan đồng, trải qua mấy trăm năm, không biết đã gặp qua bao nhiêu thiên tài, có thể được hắn khen một tiếng "không tệ” cũng chỉ lác đác vài người.

Nhưng phân hội trưởng nhớ tới chiến tích khủng bố làm người ta sợ hãi kia của Phong Vân, thoáng cái cũng hiểu được.

"Chứng thực thông qua rồi, ngươi đem điểm tích lũy phát cho Phong Vân đi. Về phần thi thể kia, ngươi sau đó phái người đưa đến tổng bộ."

Lúc này, hội trưởng trên bảo tọa mở miệng nói.

"Vâng."Phân hội trưởng gật đầu, sau đó đi ra khỏi đại điện, thoát khỏi thế giới giả tưởng.

Trong đại điện, chỉ còn lại vị hội trưởng công hội võ giả kia.

Chỉ thấy hắn ngắm nhìn hình ảnh thi thể chủ nhân Vân Mộng Trạch, ánh mắt lộ ra một vệt hứng thú, "Khó lắm mới gặp được một người trẻ tuổi có linh hồn lực không tệ. . ."

【Lôi Hệ thiên phú cấp tinh mang】: Đến từ hình chiếu Thôi Vân Dương.

Bên này, Phong Vân tốn gần một giờ mới đánh xong toàn bộ hình chiếu.

Khi hắn nhìn thấy vật duy nhất rơi xuống trong túi đeo, ngốc ra vài giây, sau đó mãnh liệt phản ứng lại.

"Ối giời, cuối cùng cũng chịu rơi ra rồi sao!"

Lúc trước hắn mới vừa mở miệng lập 'lời thề', vậy mà Lôi Hệ thiên phú cấp tinh mang này liền rơi ra. Có cần phải tà đến thế không hả.

"Thôi kệ đi, bất kể nói thế nào, rơi ra đã là chuyện tốt."

Hiển hóa!

Phong Vân lập tức mặc niệm trong lòng.

【 Hiển hóa Lôi Hệ thiên phú cấp tinh mang. . . Đang hiển hóa. . . Hiển hóa thành công! 】

"Ầm ầm!"

Trong không gian tấm gương bỗng nhiên bắn ra một cột lôi điện thô to, trực tiếp xuyên qua đầu hắn, hóa thành vô tận lôi đình, trong chớp mắt đã bao bọc cả người hắn, dung nhập vào trong thân thể, huyết dịch, thậm chí là từng tế bào, sợi gien.

Trong quá trình này, Phong Vân lại một lần nữa cảm nhận được loại cảm giác lúc trước. Hắn lại đi đến một vùng hải dương, có điều lần này mặt biển lộ ra sắc tím huyền ảo.

Nhìn kỹ, nơi đây cũng lóe ra ngân quang nhàn nhạt. Hai màu tím bạc đan xen, chính là Lôi Hệ nguyên lực.

Nơi này là thế giới của Lôi Hệ nguyên lực.

Cùng lúc đó, một vài cảm ngộ liên quan tới lôi cũng xông lên đầu hắn.

Lôi, chí cương chí dương, nhanh như tia điện, có một loại khí thế ngạo nghễ to lớn uy nghiêm, đồng thời cũng lộ ra một loại khí khái bá đạo.

Trong số các đại thuộc tính, lực phá hoại của thuộc tính lôi có thể sánh với thuộc tính kim, phong. Hơn nữa, nó còn có chứa đặc tính "tê liệt", không thể nghi ngờ là còn mạnh hơn một bậc.

Cho nên Lôi Hệ thuộc dạng hi hữu, được đặt song song với Băng Hệ.

Còn là cấp tinh mang, vậy càng là trăm ngàn dặm mới tìm được một.

Cũng chẳng trách Thôi Vân Dương vẫn luôn mắt cao hơn đầu. Có được thiên phú như vậy, khởi điểm của hắn vốn dĩ đã vượt xa đám bạn cùng trang lứa.

Mấy phút đồng hồ sau.

Phong Vân mở hai mắt ra. Hắn khẽ mở bàn tay, lôi nguyên lực trong thiên địa hội tụ lại, trong khoảnh khắc liền biến thành một quả cầu lập loè điện quang.

"Không hổ là thiên phú cấp tinh mang! Dung hợp trong nháy mắt, Lôi chi ý cảnh của ta liền trực tiếp đại thành. . ."

Hắn cảm thán vô cùng. Tuy rằng trong này có một phần do Linh Hồn thiên phú của bản thân hắn rất cao, nhưng cũng chứng tỏ được sự khủng bố của Lôi Hệ thiên phú cấp tinh mang này.

Bình Luận (0)
Comment