Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 349 - Chương 349: Huyết Dịch Màu Vàng Có Dị Động!

Chương 349: Huyết dịch màu vàng có dị động! Chương 349: Huyết dịch màu vàng có dị động!

Chương 349: Huyết dịch màu vàng có dị động!

Theo một tiếng kêu thảm thiết, thân thể Kim Khải lập tức từ trên ghế rơi xuống.

Động tĩnh bất ngờ xảy ra khiến tất cả mọi người ở đây trừ Phong Vân đều thất kinh, không rõ Kim Khải đang bình thường, làm sao đột nhiên trở nên như vậy.

"Ngươi lại giở trò gì! Dùng thủ đoạn hèn hạ làm tổn thương đệ đệ ta!"

Bên cạnh, Kim Hoa Nguyệt vẫn một mực chú ý Phong Vân cùng Kim Khải, vừa rồi nàng rõ ràng nhìn thấy sau khi Phong Vân liếc mắt qua, Kim Khải đệ đệ mình liền thảm thiết mà hét lên một tiếng.

Nàng vừa nói dứt lời, thân mình đã lóe lên, dùng tốc độ cực nhanh phóng về phía Phong Vân, một tay giơ thành vuốt, trực tiếp chụp lên bả vai Phong Vân.

Lần này, muốn trực tiếp ép Phong Vân xuống mặt đất.

"Dừng tay!"

Kim Anh Cơ quát ầm lên một tiếng, đồng thời bước chân ra, xông lại với tốc độ càng nhanh, muốn ngăn cản Kim Hoa Nguyệt.

Nhưng tốc độ của Phong Vân so với nàng còn nhanh hơn.

Chỉ thấy hắn bước ra một bước, giống như thuấn di mà đi thẳng tới trước mặt Kim Hoa Nguyệt.

Kim Hoa Nguyệt giật nảy mình, vô ý thức vung ra một trảo, Kim Hệ nguyên lực hung hăng phun trào, thuần túy tới cực điểm.

Sức chiến đấu ẩn trong một trảo này bất ngờ còn cường đại hơn so với một vài vị Vương cấp trung giai, đã dung hợp hoàn mỹ Kim chi áo nghĩa, hoàn toàn phát huy ra đặc tính chí cương chí dương của thuộc tính hệ kim.

Nhưng ngay lúc này, tay nàng bỗng nhiên khựng lại giữa không trung.

Bởi vì, một bàn tay tựa hồ đã sớm đang chờ nàng, nhẹ nhàng bắt lấy cánh tay Kim Hoa Nguyệt.

"Quá yếu. . ."

Phong Vân cứ bình tĩnh mà đứng ở đó, một cái tay khác vỗ nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp đang đỏ lên vì phẫn nộ của Kim Hoa Nguyệt, lạnh nhạt lắc đầu.

"Ngươi! !"

Lập tức, huyết mạch chi lực toàn thân Kim Hoa Nguyệt điên cuồng sôi trào. Phía sau lưng nàng, bất ngờ hình thành một con mắt to lớn màu vàng óng, mang theo hào quang rực rỡ lạnh lẽo vô tình, giống như một vị Thần cao cao tại thượng đang quan sát vạn vật chúng sinh.

Trong nháy mắt, trong lòng mọi người ở trong sân và mấy người Phong Tiểu Lan không tự chủ mà dâng lên cảm giác nhỏ bé, như thể kẻ dưới nhìn thấy bề trên.

"Là năng lực của Thần chi huyết mạch! !"

Trong đầu Phong Tiểu Lan, sinh mệnh trí năng kia điên cuồng hét lớn.

Hả?

Phong Vân cảm nhận được một loại áp bách về tinh thần. Chuyện này khiến hắn biết được, xem ra năng lực huyết mạch Thần Chi Nhãn này của Kim Hoa Nguyệt là một loại năng lực cùng loại với công kích tinh thần.

Loại năng lực này đối với những người khác mà nói có mang theo tính áp chế tiên thiên. Nhưng ở trước mặt hắn, không khác gì múa rìu qua mắt thợ.

Chỉ tính riêng tinh thần lực, hắn không biết đã vượt qua Kim Hoa Nguyệt này bao nhiêu lần.

Ngay khi Phong Vân chuẩn bị trực tiếp chấn vỡ Thần Chi Nhãn này, bỗng nhiên, dòng máu sâu trong cơ thể hắn, dòng máu màu vàng một mực không có phản ứng gì, vào lúc này giống như mới bị thứ gì đó khiêu khích.

Vậy mà lại thả ra một vòng hào quang kim sắc.

Sau đó, nó xuyên thấu qua thân thể Phong Vân, phát tán ra ngoài.

"Phụt!"

Thần Chi Nhãn sau lưng Kim Hoa Nguyệt lập tức rung động, phảng phất như đã gặp phải vật gì đó cực kỳ đáng sợ. Một giây sau, nó trực tiếp tán loạn biến mất.

Làm sao có thể!

Kim Hoa Nguyệt thấy cảnh này, hai mắt tràn ngập hoảng hốt. Ngay vừa rồi, nàng từ trên thân Phong Vân cảm nhận được một cảm giác uy nghiêm không cách nào tưởng tượng, giống như đang đối mặt với một vị Thần Linh chân chính!

Hả?

Phong Vân có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới huyết dịch màu vàng kim trong cơ thể mình vậy mà tự chủ phản kích. Đây là lần đầu tiên hắn gặp được.

Chuyện này khiến hắn có chút kinh ngạc, chẳng lẽ huyết dịch màu vàng kim này, cùng Thần chi huyết mạch có quan hệ gì ư?

"Ngươi, ngươi, làm sao có thể! ?"

Lúc này, Kim Hoa Nguyệt cất lời mang theo tràn ngập kinh hãi, kéo Phong Vân về với hiện thực.

"Không có gì là không có khả năng cả. Bởi vậy nói, đây chính là thực lực của Kim Thần tộc các ngươi đấy à, cũng không gì hơn người cả."

Phong Vân đạm mạc nói.

Sau đó, hắn nhẹ nhàng duỗi ra một ngón tay, điểm lên mi tâm Kim Hoa Nguyệt.

"Rầm! !"

Lập tức, cả người Kim Hoa Nguyệt như bị sét đánh, lại giống như bị một chiếc xe đâm thẳng vào, ầm một tiếng bay vọt ra ngoài, không có lực phản kháng.

Bên cạnh, ba vị đội viên vẫn đang ngồi thấy cảnh này, lập tức bộc phát ra khí tức toàn thân, trở nên vô cùng lăng lệ sắc bén.

Phong Vân đứng chính giữa dường như nhận ra điều gì, hắn giương mắt nhìn qua.

"Các ngươi cũng muốn ra tay?"

Rõ ràng hắn không sử dụng bất cứ lực lượng gì, nhưng ba người này lại không tự chủ được mà có một cảm giác kinh dị, trái tim như thể bị tảng đá lớn đè lên, có một loại cảm giác ngạt thở.

Chuyện này khiến trong lòng bọn họ cực kỳ kinh hãi. Điều này cho thấy thiếu niên đứng đối diện kia có thực lực mạnh hơn bọn họ rất nhiều. Chỉ có như vậy mới chỉ cần một ánh mắt đã khiến bọn họ sinh ra loại cảm giác này.

Trước đó Linh Hồn thiên phú biến đổi, lại thêm Thể Chất thiên phú đạt tới cấp nguyệt huy đã giúp chiến lực của Phong Vân tăng lên rất nhiều lần.

Bây giờ, thực lực của hắn đã không kém nhiều so với Kim Anh Cơ, cũng chính là lĩnh vực tầng thứ năm đại viên mãn!

"Chuyện này. . ."

Kim Anh Cơ ở một bên đã kinh ngạc đến ngây người, cho dù là với tâm cảnh của nàng, lúc này cũng cảm thấy vô cùng hỗn loạn, trong lòng đã là một vùng sóng to gió lớn.

Nàng không cách nào tưởng tượng, người không có huyết mạch như Phong Vân, vậy mà chỉ dùng một chỉ tay đã đánh bại được Kim Hoa Nguyệt, không cần tốn nhiều công sức.

"Còn có cả loại cảm giác vừa rồi nữa."

Khí tức phát ra từ trên người Phong Vân vừa rồi, mặc dù chỉ là trong nháy mắt, nhưng vẫn bị nàng cảm ứng được.

Một khắc này, Kim Anh Cơ có cảm giác như đang đối mặt với tộc trưởng của gia tộc, huyết mạch của bản thân đều phảng phất như muốn ngừng chảy.

Điều này khiến trong lòng nàng cực kỳ kinh hãi. Thiếu niên trước mắt này, toàn thân đều lộ ra cảm giác thần bí.

Trước đó, do nàng tâm tình kích động, cho nên không có chú ý nhiều như vậy. Nhưng bây giờ cẩn thận quan sát lại, nàng phát hiện mình vậy mà không cách nào nhìn ra cảnh giới của Phong Vân.

Đối phương đứng đó, vân đạm phong khinh, phiêu dật tự nhiên, tựa như mây trôi trên núi, nhìn sao cũng không thấu.

"Mẹ kiếp, một thời gian không gặp, tiểu tình nhân này của ngươi lại biến thái thêm nữa rồi!"

Trong đầu Phong Tiểu Lan, sinh mệnh trí năng kia điên cuồng hò hét, trong giọng nói tràn ngập rung động.

Phong Tiểu Lan cũng có chút choáng. Nhưng cấp bậc của nàng và Phong Vân chênh lệch quá lớn, ngược lại cũng không có cảm giác gì lạ, chẳng qua là cảm thấy Phong Vân rất mạnh mà thôi.

"Nhóc con, không nghĩ tới ngươi đã trở nên mạnh mẽ như vậy, ta nghĩ phụ mẫu ngươi ở dưới cửu tuyền cũng có thể nhắm mắt rồi."

Kim Anh Cơ nhìn thấy Phong Vân đã trở nên mạnh mẽ như vậy, từ đáy lòng cảm thấy cao hứng. Như vậy, sống trong thời kỳ loạn lạc này, cũng có thể có một phần sức tự vệ.

"Cha mẹ ta chết như thế nào?"

Phong Vân lấy từ trong những lời này rút ra tin tức then chốt, mở miệng hỏi.

"Cùng chết với cường giả của Hắc Ám Thần tộc."Kim Anh Cơ bi thương đáp.

Hắc Ám Thần tộc?

Phong Vân hơi đổi sắc mặt, kinh ngạc nói: "Có quan hệ gì với tổ chức hắc ám không?"

"Tổ chức hắc ám chỉ là một cái nanh vuốt của nó mà thôi, chủ nhân sau màn chân chính thật ra chính là Hắc Ám Thần tộc."

Kim Anh Cơ nghiêm túc nói.

Bình Luận (0)
Comment