Chương 354: Có thể so với Thần tử?
"Xin chào."
Phong Vân nhìn nam tử áo đen, cất tiếng chào hỏi.
"Nhìn đại nhân có vẻ lạ mặt, chắc hẳn là lần đầu tiên tới Hư Thiên cảnh đúng không?"
Nam tử áo đen kia nhẹ giọng hỏi thăm.
"Ừm." Phong Vân không phủ nhận, "Nghe nói nơi này có thể kiếm điểm tích lũy, vậy nên ta đến đây."
Nam tử áo đen mỉm cười đáp: "Gần như mỗi một người đến Hư Thiên cảnh đều là vì điểm tích lũy. Ta nghĩ đại nhân trước khi đến đây có lẽ đã tìm hiểu qua về Hư Thiên cảnh rồi. Ta cũng không giới thiệu thêm nữa."
"Đại nhân chỉ cần một mực bay thẳng theo đại lộ này về phía trước, tự nhiên sẽ tiến vào Hư Thiên cảnh. Chúc ngày may mắn."
Phong Vân gật gật đầu, sau đó thân thể lóe lên hóa thành một vệt tàn ảnh, trực tiếp bay về phía cuối đường.
Không biết đã bay được bao lâu, bất chợt, cảnh tượng trước mắt hắn xảy ra biến hóa, đại lộ xung quanh bỗng biến thành một vùng không gian xa lạ.
Tiếp theo, một giọng nói lạnh lùng từ bốn phương tám hướng truyền tới.
"Lựa chọn đối thủ của ngươi đi. Ngươi có thể lựa chọn võ giả có thập đại thuộc tính (Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Băng, Quang Minh, Hắc Ám), niệm hồn sư, huyễn thuật sư, võ giả luyện thể, tùy ý lựa chọn một đối thủ. Sau khi chiến thắng đối phương, ngươi liền có thể thông qua Hư Thiên cảnh tầng thứ nhất."
Dựa theo những gì Phong Vân tra được, nhất định phải đánh bại đối thủ trong mỗi một tầng, mới có thể tiến vào tầng tiếp theo của Hư Thiên cảnh.
"Ta chọn, niệm hồn sư." Phong Vân thản nhiên nói.
Niệm hồn sư, kỳ thật chính là kết hợp giữa niệm lực sư và linh hồn sư. Đến một cấp độ nhất định, mỗi một người am hiểu về linh hồn, trên cơ bản tạo nghệ trên phương diện niệm lực cũng sẽ không kém.
Cho nên càng về sau, hai loại này sẽ dung hợp lại làm một.
Phong Vân có ý muốn thử một chút công kích linh hồn của chính mình, cho nên lựa chọn cái này.
Ong!
Một trận hào quang lóng lánh tỏa ra, ngưng tụ thành hình ở giữa không trung, hóa thành một nam tử mặc trang phục chiến đấu, ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm Phong Vân nói: "Bắt đầu chiến đấu."
. . .
Bên ngoài.
Nam nhân áo đen một tay chống cằm, mang theo hứng thú tràn đầy mà nhìn vào hình ảnh trước mắt.
Bên trong đang chiếu lại cảnh Phong Vân ở trong Hư Thiên cảnh.
"Không biết vị đại nhân này có thể xông đến tầng thứ mấy. Nhìn dáng vẻ của hắn, cũng không ở trong bất cứ tộc nào thuộc thập đại Thần tộc. Nhưng người còn trẻ như vậy đã trở thành hội viên cấp chín sao, hiển nhiên không phải kẻ bình thường. Đoán chừng cũng có thể xông đến tầng thứ tư thứ năm đó.”
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Mà lúc này, khi nhìn thấy Phong Vân lựa chọn niệm hồn sư, sắc mặt hắn có chút kinh ngạc, "Lại còn là một vị niệm hồn sư nữa ư, rất hiếm gặp đó."
So sánh với thuộc tính võ giả, niệm hồn sư cùng huyễn thuật sư đều cực kỳ hiếm thấy, mà người lợi hại lại càng là đếm trên đầu ngón tay.
"Giết!"
Bên trong không gian mông lung.
Nam tử mặc trang phục chiến đấu gầm lên một tiếng, hai con ngươi bắn ra tia sáng rực rỡ, một cỗ linh hồn phong bạo hung hãn lao đến, xông vào trong thức hải của Phong Vân.
Mà lúc này, Hư Thần Chi Tháp trong thức hải hơi động một chút, hình thành một lồng ánh sáng kỳ dị, bao phủ trọn cả thức hải.
Trận linh hồn phong bạo kia vừa mới tới gần đã trực tiếp bị đánh tan.
"Có thể so với công kích linh hồn của lĩnh vực tầng thứ nhất. . ."
Phong Vân cảm ứng được cường độ của công kích linh hồn này, tự nói một câu.
Mà lúc này, đối phương đã thả ra dòng linh hồn phong bạo thứ hai.
"Chỉ biết cái này thôi ư, vậy thì kết thúc luôn đi."
Phong Vân cũng không đụng tới bí kỹ linh hồn, chỉ nhìn đối phương một cái, dùng linh hồn lực mênh mông đè ép lại.
Phụt!
Linh hồn của nam tử mặc trang phục chiến đấu trong nháy mắt vỡ nát, đôi mắt tối lại, từ trên trời rơi thẳng xuống.
Chiến đấu, thắng lợi!
"10000 điểm tích lũy vào tài khoản."
Phong Vân cười nhẹ một tiếng, không gian nhất thời trước mắt đã biến mất.
Hắn tiếp tục cất bước, hào quang lóe lên, tiến vào trong Hư Thiên cảnh tầng thứ hai.
Âm thanh nhắc nhở kia lại lần nữa vang lên, Phong Vân vẫn như cũ lựa chọn niệm hồn sư.
. . .
"Ngay cả bí kỹ linh hồn cũng không cần dùng mà đã chiến thắng đối thủ."
Bên ngoài, nam tử áo đen nhìn Phong Vân trong màn hình chỉ liếc mắt đã giải quyết đối thủ trong Hư Thiên cảnh tầng thứ hai, sắc mặt hơi đổi. Vị đại nhân trẻ tuổi này linh hồn lực có chút mạnh đấy.
Từng cảnh tượng phát sinh kế tiếp càng khiến hắn trực tiếp há to mồm, vô cùng kinh ngạc, không thể tin được những gì mình nhìn thấy.
Tầng thứ hai, Phong Vân vẫn như cũ chỉ nhìn qua một cái, giết chết đối thủ.
Tầng thứ ba, đồng dạng là liếc qua một ánh mắt, đánh nát linh hồn đối thủ.
Tầng thứ tư, lần này không phải một cái liếc mắt, nhưng Phong Vân chỉ dùng một chiêu đã xử lý xong đối thủ.
Tầng thứ năm, lần này Phong Vân không chỉ ra một chiêu, mà ra đến năm chiêu mới đánh bại đối thủ.
Tầng thứ sáu, mười chiêu đánh bại đối thủ.
"Mới mười phút đồng hồ đã vượt qua sáu tầng Hư Thiên cảnh, cái này, chuyện này. . ."
Nam tử áo đen nói chuyện cũng khẽ run rẩy. Hắn ở đây làm nhiệm vụ canh giữ lâu như vậy rồi, nhưng mười phút đồng hồ liên tiếp vượt qua sáu tầng Hư Thiên cảnh là chuyện mà chỉ có những Thần tử mạnh nhất trong một thế hệ Thần tộc mới có thể làm được.
Nhân vật như vậy, tương lai nhất định sẽ đạt tới Thánh cấp, đứng vững trên đỉnh cao của chúng sinh, độc hưởng vạn năm tuổi thọ, giấc ngủ vạn cổ thanh thiên.
Nhưng bây giờ, không phải Thần tộc, mà là một thiên tài thiếu niên đến từ thế giới loài người, vậy mà cũng có tư chất thành Thánh này!
"Còn là niệm hồn sư cực kỳ hiếm thấy!"
"Không biết có thể xông qua tầng thứ bảy hay không."
Nam tử áo đen một mực chú ý.
Trong thế hệ tuổi trẻ, cho đến trước mắt, thành tích Hư Thiên cảnh tốt nhất chính là thông qua tầng thứ bảy.
Trong không gian mông lung, Hư Thiên cảnh tầng thứ bảy.
Phong Vân đứng đó. Phía đối diện hắn vẫn như cũ là nam nhân mặc trang phục chiến đấu kia.
Nhưng nhìn vào khí thế cùng chấn động mà hắn gây ra, đã cường thịnh hơn so với trước đó rất nhiều.
Nhìn sắc mặt và khí tức của hai người, hiển nhiên đã quyết đấu qua nhiều lần.
"Chết đi! !"
Lúc này, nam nhân mặc trang phục chiến đấu quát lên một tiếng chói tai, sau lưng hắn dâng lên hư ảnh của một cự thú khổng lồ màu vàng kim, gào thét vang vọng khắp thiên địa.
Nó vươn ra một cái móng vuốt to lớn màu vàng kim, mạnh mẽ vồ tới mang theo tư thái xé nát tất cả, uy áp khôn cùng.
Theo tầng thứ ngày càng cao, bí kỹ linh hồn mà đối thủ Hư Thiên cảnh biết được cũng càng trở nên lợi hại.
Một móng vuốt này vồ tới, cho dù là Phong Vân, cũng cảm nhận được một cỗ áp lực không nhỏ.
"Xem ra nhất định phải nghiêm túc rồi."
Ánh mắt Phong Vân run lên. Trong thức hải, Hư Thần Chi Tháp cao ngất bỗng nhiên bắn ra vô tận hào quang, đồ án bên trên trong nháy mắt sống dậy.
Sau đó cùng nhau lao ra, tổ hợp thành một thanh binh khí hình kiếm.
Keng!
Tiếng kiếm ngân vang vọng tựa như một thanh Thần Kiếm tuyệt thế ra khỏi vỏ, có thể chém trời, cũng có thể xẻ đất, mang theo lực công kích mạnh mẽ như muốn phá hoại hết thảy, trong nháy mắt xông tới.
Phụt!
Móng vuốt kinh người kia còn chưa kịp tới gần đã trực tiếp bị một kiếm này chém xuyên qua. Kiếm khí không giảm, vẫn tiếp tục lao tới chém xuyên qua nam tử kia cùng với hư ảnh cự thú màu vàng kim sau lưng hắn.
Tầng thứ bảy, chiến thắng!