Chương 359: Vương cấp đại viên mãn!
Trong phòng tu hành Vương cấp.
Một bóng người thon dài ngồi xếp bằng ở đây, không hề nhúc nhích, tựa như đã đắm chìm sâu trong vạn cổ tang thương.
"Rầm ———! !"
Bất chợt, một cơn chấn động như sóng lớn phóng lên tận trời, sau đó tiếng ầm vang quanh quẩn. Bốn phía quanh bóng người kia xuất hiện hình chiếu của tám biển nguyên lực.
Phân biệt mang các màu sắc lóng lánh vàng, xang, đỏ, trắng, lục, xám, lam, và màu tím cuối cùng, tổng cộng tám màu, rực rỡ chói mắt, long lanh như ngọc.
Trong đó, màu tím tự nhiên đại biểu cho Lôi thuộc tính.
Trước đó Phong Vân không có đủ tài nguyên, cho nên không mở rộng lôi chi lốc xoáy thành biển nguyên lực.
Bây giờ hắn đổi về nhiều tài nguyên trong tổng bộ như vậy, tự nhiên là có thể tăng cường lôi chi lốc xoáy.
Chỉ thấy trong biển Lôi chi nguyên lực, Lôi Hệ nguyên lực màu tím cuồn cuộn sôi trào, thỉnh thoảng xông vọt mà lên, hóa thành từng cột lôi điện thô to cắt qua tầng không, cảnh tượng cực kỳ doạ người.
So về quy mô, biển Lôi chi nguyên lực đã có thể sánh ngang với các biển nguyên lực thuộc tính khác.
Đương nhiên, so sánh giữa các biển nguyên lực trong cơ thể Phong Vân, về quy mô đều không khác mấy, nhưng nếu so về chất lượng, trước mắt mà nói, vẫn là biển nguyên lực hệ kim lớn hơn một chút.
Dù sao viên Kim Hệ tinh hạch lấy từ không gian thần bí kia cũng có thể chuyển hóa thành nguyên lực, so với các biển nguyên lực khác tự nhiên sẽ lớn hơn một chút.
"Không vội, đợi đến khi các thuộc tính thiên phú khác cũng đạt tới cấp tinh mang hoặc cao hơn, cũng sẽ có được tinh hạch thuộc tính tương tự để chuyển hóa thôi. . .”
Phong Vân cũng không lo lắng chuyện này. Về phần thuộc tính thiên phú tốt, trong thập đại Thần tộc vẫn còn rất nhiều nữa kia.
Ngược lại là Không Gian thiên phú lại khiến hắn có chút bất đắc dĩ.
Không có gì khác, chỉ là người có được Không Gian thiên phú đỉnh cấp trở lên quá hiếm thấy.
Trước đó Phong Vân ở trong ba mươi cứ địa siêu hạng cũng không tìm được bất kỳ tin tức gì về phương diện này. Lần này gia nhập vào tổng bộ công hội võ giả, lợi dụng quyền hạn hội viên chín sao của mình, hắn cũng không tìm được vị nào có được Không Gian thiên phú đỉnh cấp.
"Qua điều tra trước đó, trong ba mươi cứ địa siêu hạng ngoại trừ ta ra, chỉ có một người có được Không Gian thiên phú đỉnh cấp, mà tổng bộ công hội võ giả, cũng chỉ có một vị có Không Gian thiên phú đỉnh cấp. . ."
Về phần cấp bậc cao hơn thì hoàn toàn không có.
"Người của cứ địa siêu hạng kia ta đã âm thầm đi lấy hình chiếu rồi. Còn người trong tổng bộ công hội võ giả, nghe nói hắn đã đi tới khu vực hung thú, cũng không biết lúc nào trở về."
Phong Vân rất bất đắc dĩ, với lại hắn muốn đi tới tổng bộ công hội võ giả trong hiện thực cũng cực kỳ phiền phức, cần xin phép không biết bao nhiêu tầng.
"Cả địa cầu to như vậy mà cũng không tìm ra người có Không Gian thiên phú tầng thứ cao hơn, thật sự là. . ."
Phong Vân lắc đầu, quả nhiên không hổ danh là thiên phú cực kỳ hiếm có, xác suất sinh ra này cũng quá thấp rồi.
Hơn nữa còn hiếm có hơn cả Không Gian thiên phú, chính là Thời Gian thiên phú ấy, cho đến tận lúc này mà hắn còn chưa cả gặp qua, ngay cả cấp thấp cũng không có nữa kìa.
Nhưng ngẫm lại thì đây cũng là chuyện bình thường. Không gian còn tốt, chứ thời gian chính là lĩnh vực cấm kỵ, một khi tu luyện đến chuyên sâu, có thể điều khiển được cả thời gian.
Hơn nữa, nếu như kết hợp thêm với không gian, hình thành nên thời không chi lực, đến lúc đó, thậm chí có thể nghịch chuyển thời không, rong chơi khắp dòng sông thời không đằng đẵng.
Đây quả thực là chuyện vi phạm quy tắc vũ trụ thiên địa, khiến trời đất ghen ghét.
Thời Gian thiên phú Phong Vân cũng không thèm muốn, rất hư vô mờ mịt, nhưng không gian thì vẫn có thể suy nghĩ một chút.
"Trước hết cứ chờ người có Không Gian thiên phú của tổng bộ kia trở về rồi nói sau."
Phong Vân nhẹ nhàng lẩm bẩm.
Lúc này, tám biển nguyên lực chung quanh hắn cũng dần dần bình tĩnh, khôi phục lại dáng vẻ bình thường. Điều này chứng tỏ hắn đã chính thức bước vào Vương cấp đại viên mãn, hơn nữa còn là đồng thời đột phá cả tám biển nguyên lực (không tính không gian).
"Tu đến cấp độ này, về phương diện nguyên lực tạm thời không cần lo lắng nữa."
Cảnh giới đạt tới Vương cấp đại viên mãn, sau đó, cần phải chú trọng tăng cường đẳng cấp lĩnh vực. Đợi đến khi lĩnh vực đạt tới tầng thứ mười đại viên mãn, lúc đó mới có thể cân nhắc chuyện đột phá đến Thánh cấp.
Nhưng một bước này, không biết đã ngáng chân của bao nhiêu thiên tài tuyệt thế.
Nhìn chung trong lịch sử, nhân loại bên trong cứ địa còn chưa có bất kỳ ai đi đến một bước này.
Nhìn thời đại lúc này, người mạnh nhất là Lôi Đế, cũng mới chỉ đạt đến lĩnh vực tầng thứ bảy mà thôi, còn cách tầng thứ mười một khoảng xa nữa.
“Tin tức về cảnh giới Thánh cấp này, một bộ phận đến từ các di tích, một bộ phận đến từ Thần tộc. Nói như vậy, trong Thần tộc, khẳng định có tồn tại Thánh cấp. . ." Phong Vân âm thầm suy đoán.
"Cũng không biết đám Thần tộc này chui ra từ chỗ nào nữa."
Hắn tra đủ loại tư liệu, nhưng trong đó đều không có bất cứ ghi chép kỹ càng gì, chỉ nói là một ngày nào đó đột nhiên xuất hiện. Nhưng xem biểu hiện của bọn hắn, tựa như đã sinh hoạt không ít thời gian trên địa cầu.
"Thôi kệ đi, cứ ở chỗ này nghĩ mãi cũng vô dụng, vẫn là tự mình đi Thần tộc một chuyến, chẳng phải cái gì cũng rõ ràng sao."
Phong Vân nhếch miệng cười một tiếng. Hiện tại hắn đã thành công đột phá, là thời điểm đi tới Kim Thần tộc kia lượn một vòng rồi.
"Tộc nhân Kim Thần tộc à, còn có cả vị Thần tử thần bí khó dò kia nữa! Ta, đến, đây!"
Vừa nghĩ tới đông đảo tộc nhân Thần tộc, cùng với vị Thần tử có danh xưng là người mạnh nhất thế hệ tuổi trẻ Kim Thần tộc kia nữa, Phong Vân liền không thể nhịn nổi. Những người đó trong mắt hắn căn bản không phải là vật sống, mà toàn là túi kinh nghiệm biết đi cả!
"Đi thôi."
Việc này không nên chậm trễ, hắn lập tức ra khỏi phòng tu hành, rời khỏi cứ địa Thiên Khải, một đường thẳng tiến về hướng tây nam xa xôi.
Nơi cảm ứng được lúc trước cách nơi này tối thiểu cũng đến mấy ngàn vạn cây số.
Khoảng cách này đối với người khác mà nói tự nhiên là xa không thể tới, nhưng đối Phong Vân mà nói, cũng không phải chuyện to tát.
Tốc độ vốn có của hắn cộng thêm không gian thuấn di, không lâu sau đã đến nơi cần tìm.
. . .
Trên một ngọn núi lẻ.
Phong Vân xuất hiện trên đỉnh núi. Hắn ngóng nhìn về phía trước, là một vùng hoang nguyên mênh mông. Nhìn mặt ngoài không hề có chút đặc biệt nào, không có gì khác với các hoang nguyên bình thường.
Nhưng khi hắn tụ tập linh hồn lực vào hai mắt, vùng hoang nguyên trước mắt này liền biến thành một trận pháp vô thượng, bao quanh bốn phía, che đậy hết thảy.
"Trận pháp này. . ."
Phong Vân cẩn thận quan sát, trận pháp này cho hắn một loại cảm giác cực kỳ cổ lão. Hắn đứng trước mặt trận pháp lại cảm thấy mình giống như một giọt nước trong biển cả
Chuyện này không khỏi làm hắn vô cùng chấn động. Tồn tại bố trí trận pháp này trước kia, sợ rằng đã đạt tới tu vi cấp độ cực cao.
"Xem ra không thể cưỡng ép xông vào được rồi. Chỉ có thể chờ ở bên ngoài một tộc nhân của Kim Thần tộc thôi."
Phong Vân muốn chui vào Kim Thần tộc, chỉ có thể vận dụng nghề cũ trước kia.
Chính là lợi dụng Biến Thân thiên phú, biến thành một tộc nhân Kim Thần tộc, âm thầm lẻn vào trong.
"Nhưng lúc này không giống ngày xưa. Trong Kim Thần tộc nhất định là cao thủ nhiều như mây, ta phải cẩn thận ẩn nấp, nếu không sẽ rất dễ bị lật tẩy."
Biến Thân thiên phú của hắn mới đạt tới đỉnh cấp, nếu như biểu hiện quá ác, rất dễ bị nhìn thấu. Bởi vậy cho nên có thể cẩn thận thì vẫn nên cẩn thận che dấu.
Dù sao Phong Vân đi vào đây cũng chỉ là vì hình chiếu mà thôi.