Chương 369: Lôi chi lĩnh vực tầng bảy!
"Hiển hóa."
Phong Vân lập tức mặc niệm trong lòng.
"Ong! !"
Một vầng hào quang màu tím bùng lên, trong nháy mắt đã tràn ngập thân thể hắn.
Phong Vân cảm giác đại não mình rầm vang một tiếng, sau đó, vô vàn cảm ngộ về “Lôi” trào dâng lên trong lòng hắn, vô cùng vô tận.
Trong nháy mắt, hắn giống như đã trải qua mấy chục tháng năm đằng đẵng.
Trên thực tế, những cảm ngộ về “lôi” này chính là những gì mà Lôi Đế hao phí mấy chục năm thời gian để tìm hiểu ra. Bây giờ, toàn bộ đều được ghi lại trong hình chiếu này, toàn bộ thuộc về Phong Vân.
Một lát sau.
Phong Vân lấy lại tinh thần. Hắn vừa động tâm niệm, lập tức một đoàn hào quang màu tím hừng hực từ quanh thân hắn tràn ra, đi tới đâu, hết thảy mọi thứ đều biến mất, chỉ có lôi điện không ngừng lóe lên tận trời, cảnh tượng vô cùng doạ người.
Hắn đứng ở đó, ngay cả sợi tóc quần áo đều bị nhiễm lôi điện, một loại khí thế bá đạo thoát tục thản nhiên phát tán ra, để cho người khác không dám nhìn thẳng.
"Lôi chi lĩnh vực tầng bảy, cảm giác cũng không tệ lắm."
Lôi Hệ thiên phú của Phong Vân là cấp tinh mang, bởi vậy có thể dễ dàng khống chế Lôi chi lĩnh vực tầng bảy này mà không để phát sinh tình huống bất ổn.
"Tiếp theo nên học chút Lôi hệ võ kỹ lợi hại rồi."
Lôi Hệ thiên phú cấp tinh mang, cộng thêm Lôi chi lĩnh vực tầng bảy. Điều kiện tốt như vậy tự nhiên không thể lãng phí.
Về phần công pháp, thì không quá cần thiết.
Tu tập công pháp chính là vì muốn nhờ vào đó để lĩnh hội Lôi chi lĩnh vực. Phong Vân hoàn toàn không cần vẽ vời thêm chuyện, trực tiếp đánh rơi ra rồi dung hợp là được, cũng giống như vừa rồi vậy.
Nhưng Lôi Hệ võ kỹ vẫn cần học một chút. Thứ này đến lúc đối địch cũng có thể dùng đến.
"Lôi Hệ võ kỹ bình thường khẳng định vô dụng, chỉ có võ kỹ cửu giai mới có thể phát huy ra uy lực của Lôi Hệ lĩnh vực tầng bảy."
Mà Lôi Hệ võ kỹ cửu giai trong bảng trao đổi của công hội võ giả, giá cả thấp nhất cũng chừng mười triệu, cao hơn thậm chí muốn tốn cả trăm triệu điểm tích lũy.
"Thôi vậy, ta vẫn nên đi khiêu chiến các loại hình chiếu đợi nó rơi ra đi."
Phong Vân cuối cùng vẫn từ bỏ chuyện đi mua võ kỹ trong bảng danh sách trao đổi. Hắn có điểm tích lũy mua cái gì chả được, nhưng đi mua Lôi Hệ võ kỹ cửu giai này, nhỡ đâu hắn chân trước vừa mua, chân sau liền đánh ra được, vậy chắc hắn khóc chết mất.
Với lại, Lôi Hệ võ kỹ cửu giai rơi ra, chỉ cần một giây đã max cấp!
Nếu như tự mình tu hành, sợ là phải hao phí thời gian rất dài. Tính toán như thế, quả quyết đợi đánh rơi ra vậy.
"Tít! Tít!"
Ngay khi Phong Vân chuẩn bị ra ngoài đi dạo, bỗng nhiên hai tấm bưu kiện mới gửi đến máy truyền tin của hắn.
Hử?
Phong Vân hơi bất ngờ, nhẹ nhàng ấn mở, phát hiện là hai bưu kiện thông báo gửi theo nhóm.
Nội dung nói rằng Quang Minh Thần tử và Phong chi Thần tử vừa mới lần lượt xông qua Hư Thiên cảnh tầng tám, hiện tại đang ở trong Hư Thiên cảnh tầng chín.
"Bọn họ đến tổng bộ ư?"
Phong Vân hai mắt sáng rực, tinh thần lực vô hình lấy hắn làm trung tâm bắt đầu tản ra bốn phía, nghe ngóng âm thanh khắp nơi.
"Ôi mẹ ơi, thật mạnh! Hai vị Thần tử mới vừa tới, ý thức đã tiến vào Hư Thiên cảnh rồi."
"Ta đoán bọn họ là nghe nói Phong Vân cũng ở tổng bộ cho nên mới lâm thời muốn xông qua thôi."
"Các Thần tử cả đời không kém ai, chỉ vì một tên nhân loại, tự nhiên không có tư cách được đặt ngang hàng với bọn hắn."
"Ta đoán chừng, các Thần tử khác cũng muốn đi xông Hư Thiên cảnh đấy."
". . . . ."
Bên tai truyền đến đủ các loại âm thanh, Phong Vân cũng không quan tâm thứ khác, hắn chỉ để ý một việc.
"Xem ra hai người này đều đến tổng bộ trong hiện thực của công hội võ giả rồi."
Hắn nhẹ nhàng tự nhủ.
Tiếp theo, sẽ là chờ hai vị Thần tử này rút ý thức ra khỏi Hư Thiên cảnh thôi.
Dù sao hiện tại chân thân của bọn hắn khẳng định vẫn được bảo hộ ở trong mật thất, Phong Vân muốn tới gần để lấy hình chiếu vẫn là rất khó.
Cũng không lâu lắm, ước chừng qua thời gian nửa ngày.
Liền có tin tức mới truyền đến, nói rằng Quang Minh Thần tử và Phong chi Thần tử đã xông qua Hư Thiên cảnh tầng chín, dừng bước tại Hư Thiên cảnh tầng mười.
Tin tức này vừa truyền ra, lập tức khiến cả tổng bộ xôn xao.
Các cường giả kia đều vô cùng chấn kinh, xông qua Hư Thiên cảnh tầng chín đã nói lên hai vị Thần tử này đã đạt tới lĩnh vực tầng chín rồi!
Tuổi còn trẻ mà đã đạt tới tầng thứ này, nghe mà rợn cả người!
Phong Vân nghe thấy những điều này cũng không lấy làm lạ. Hắn từng đối chiến với vị Kim chi Thần tử kia, biết rõ cảnh giới và chiến lực của đối phương cực kỳ cường hãn.
Chỉ nhìn một mà biết toàn bộ, thông qua Kim chi Thần tử, tự nhiên có thể suy đoán ra các Thần tử khác, sợ là cũng không kém bao nhiêu.
"Những này đều không quan trọng, hiện tại bọn hắn đã xông qua rồi, hẳn là muốn đi ra."
Phong Vân yên lặng nói, tinh thần lực thời khắc chú ý.
Khi hắn "nhìn thấy" hai bóng người như chúng tinh phủng nguyệt xuất trên quảng trường tổng bộ, hắn biết, mục tiêu mà chính mình một mực chờ đợi đã đến rồi.
Lập tức.
Phong Vân mở cửa phòng, nhẹ nhàng đi ra ngoài.
. . .
Trên quảng trường tổng bộ.
Hai người trẻ tuổi bị vô số cường giả vây xem, như hạc giữa bầy gà, siêu phàm thoát tục.
Một người mặc áo trắng, anh tuấn bất phàm, giống như một vầng mặt trời chiếu rọi trên không trung.
Một người khác tư thế oai hùng hiên ngang bừng bừng phấn chấn, trên thân mặc chiến giáp màu xanh, khí chất liên tực thay đổi, khi thì phiêu dật, khi thì sắc bén, khiến cho người khác nhìn không thấu.
Không hề nghi ngờ, hai người này chính là Quang Minh Thần tử cùng Phong chi Thần tử,
"Hai vị Thần tử, nhiều năm không gặp, phong thái vẫn như xưa, thật khiến người khác kính phục."
"Thật khiến cho chúng ta cảm thấy xấu hổ."
"Đúng vậy đó. Chỉ có các Thần tử mới có thể tranh phong lẫn nhau. Tên tuyệt thế thiên tài Phong Vân của nhân loại kia tuy danh tiếng đang thịnh nhưng căn bản vốn không đủ để vào mắt."
". . ."
Những lời này phần lớn là đến từ các tử đệ của từng Thần tộc. Từ sau khi Phong Vân đến tổng bộ, những ngày qua, đám cường giả nhân loại kia đều đang bàn tán về Phong Vân, tự nhiên làm cho bọn họ vô cùng bất mãn.
Phải biết, từ trong xương cốt, đám tử đệ Thần tộc này đều vô cùng chướng mắt nhân loại, cảm thấy đó là hạng người hạ đẳng rẻ rúng.
Nhưng từ khi Phong Vân bất ngờ xuất hiện, quật khởi mạnh mẽ, dùng thân thể tầm thường của nhân loại mà vượt đến Hư Thiên cảnh tầng bảy, hung hăng tát thẳng vào mặt bọn hắn.
Bây giờ, rốt cục cũng có cơ hội chèn ép đối phương, bọn hắn tự nhiên sẽ tận hết sức lực.
Mà lúc này, không biết là ai hô một câu "Phong Vân đến”, lập tức hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Nơi xa.
Một bóng người thon dài từng bước đi đến. Tuy không có khí thế khiếp người, cũng không có chấn động cường hoành gì, nhưng chỉ cần tầm mắt hắn nhìn lướt qua, lại khiến người khác không dám đối mặt.
Ánh mắt cũng không hề sắc bén, lại phảng phất giống như ẩn chứa toàn bộ vũ trụ, khiến người ta cảm thấy cả một vùng mênh mông mà thâm thúy.
Hiện tại không cần hô hào gào thét, bất cứ ai cũng đều biết là Phong Vân đang đến.
Mà đám tử đệ Thần tộc mới vừa rồi còn đang trắng trợn nghị luận, thậm chí khinh thị công kích Phong Vân, giờ phút này nhìn thấy người thật lại không có kẻ nào dám nói thêm một câu.
Chẳng biết tại sao, đối mặt với ánh mắt kia, bọn họ giống như hoàn toàn bị xem thấu, cả người cứng ngắc.
Quang Minh Thần tử cùng Phong chi Thần tử nhìn qua, trong mắt lộ ra thần quang kinh người.
"Phong Vân."