Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 376 - Chương 376: Lôi Đế Rung Động

Chương 376: Lôi Đế rung động Chương 376: Lôi Đế rung động

Chương 376: Lôi Đế rung động

Ngoài cứ địa Càn Khôn vạn dặm.

Sau khi Phong Vân rời khỏi tổng bộ công hội võ giả, liền nhanh chóng chạy tới nơi này.

Khi hắn đến, từ xa đã nhìn thấy các vương giả của cứ địa Thiên Khải.

Dẫn đầu tất nhiên là Khuê Mộc Đế, Hư Hoàng cùng Yên Thủy Đế.

Sau khi bọn họ nhìn thấy Phong Vân, lập tức đều chạy tới nghênh đón, vẻ mặt tươi cười, một bộ dáng lấy Phong Vân như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Dù sao hiện tại cứ địa Thiên Khải mặc dù bên ngoài vẫn là Khuê Mộc Đế lãnh đạo, nhưng kỳ thật trong lòng bọn họ đều biết rõ, Phong Vân mới là cường giả đệ nhất của cứ địa.

"Phong Vân, từ lần trước ngươi bế quan, chúng ta không có gặp ngươi, lần này thất thải không gian mở ra, chúng ta cũng không có quấy rầy ngươi, chỉ tới đưa một phong thư tín cho ngươi, còn nghĩ là ngươi không đến đây nữa chứ?"

Yên Thủy Đế nhẹ giọng nói.

"Đúng vậy, ngươi quá khắc khổ, cái cường độ tu luyện của ngươi ta cũng tự thẹn không bằng." đến cả Hư Hoàng luôn lạnh lùng trên mặt cũng là tràn ngập bội phục.

Những Vương giả còn lại cũng đều là một vẻ mặt kính nể, từ khi bọn họ nhận biết Phong Vân đến nay, đối phương cơ hồ 99% thời gian đều dùng vào việc tu luyện.

Đã có Thiên phú tốt hơn người thường, còn cố gắng, khắc khổ hơn so với người khác, cái này cực kỳ đáng sợ.

Sợ là cả đời cũng đuổi không kịp, mãi mãi nhìn bóng lưng người ta.

"Cũng được, vừa mới kết thúc tu luyện, biết các ngươi đưa thư tới, nên mới đến đây." Phong Vân nhẹ nhàng nói, tiến lại chào hỏi đám Vương giả.

Ngụy Nguyên Võ bây giờ cũng nằm bên trong đội hình vương giả, bất quá bây giờ hắn đối Phong Vân đã tâm phục khẩu phục, triệt phục tùng.

Là người đã từng có chút mâu thuẫn với Phong vân, nhưng bây giờ đối phương đã bỏ hắn quá xa, trong người hắn bây giờ chỉ còn lại kính nể, không sinh ra nổi một ý nghĩ tranh phong nào cùng với người kia.

Đây là trạng thái bây giờ của Ngụy Nguyên Võ.

"Tu luyện như thế nào?" Khuê Mộc Đế mỉm cười nói.

"Cũng được, ngẫu nhiên có được kỳ ngộ, thực lực tăng lên."

Phong Vân nhìn bộ dáng chúng vương giả, có vẻ như không biết chuyện phát sinh ở tổng bộ công hội võ giả, nên hắn cũng không có nói rõ, tùy tiện trả lời một câu.

"Không vội, ngươi vẫn còn rất trẻ, không cần hấp tấp,trong vòng mười năm, vượt qua Lôi Đế trở thành đệ nhất cường giả của cứ địa nhân loại chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Hư Hoàng, Yên Thủy Đế cùng các vương giả nhìn Phong Vân không muốn nói nhiều, còn nghĩ là hắn là tu luyện gặp phải chướng ngại, lúc này mới nhẹ giọng an ủi.

Khuê Mộc Đế, Hư Hoàng cùng Yên Thủy Đế ba người bọn họ mấy tháng gần đây một mực bế quan, tiêu hóa thu hoạch linh hồn lực lần trước, nên cũng không có chú ý chuyện phát sinh ở tổng bộ công hội võ giả.

Cũng vì vậy, bọn họ không biết tin tức Phong Vân trước đó xông qua Hư Thiên cảnh đệ thất trọng, cũng không biết hắn hiện tại đã đạt tới Hư Thiên cảnh đệ thập nhất trọng, luận chiến lực, sớm đã bỏ Lôi Đế mấy con phố.

Về phần những vương giả khác, bọn họ không phải phong Đế Hoàng cấp, không có tư cách tiến vào tổng bộ công hội võ giả, nên càng không biết được chuyện phát sinh bên trong.

Hớ. . .

Phong Vân há hốc mồm, vừa mới chuẩn bị giải thích một chút, nhưng lúc này không gian phía dưới bỗng nhiên nở rộ ánh sáng bảy màu, một lỗ hổng hẹp, dài nhanh chóng hình thành.

"Không gian mở ra! Đi!"

Ánh mắt sáng lên, ba đế cùng các vị vương giả lập tức nhao nhao xông vào.

Chỉ còn một mình Phong Vân đứng ở đó.

Hắn lắc đầu, cũng không nói thêm cái gì. . .

Lập tức.

Hắn nhẹ nhàng lóe lên, cũng tiến vào trong thất thải không gian.

Bên này.

Bên trongcứ địa Càn Khôn.

Lôi Đế xếp bằng tu luyệnbên trong phòng, nhìn bộ dáng của hắn, giống như là đã tu luyện thật lâu.

Một lúc sau, hắn nhẹ nhàng mở mắt ra, bên trong có Lôi Đình vờn quanh, "Tốn mấy tháng thời gian, rốt cục đạt tới lĩnh vực thất trọng đại viên mãn, khoảng cách đến bát trọng cũng chỉ thiếu một chút nữa mà thôi, qua một năm hẳn còn kém không nhiều."

Hắn sau khi từ thất thải không gian trở về vẫn bế quan, cho đến hôm nay mới xuất quan.

"Nên đi tổng bộ công hội võ giả một chuyến, hiện tại ta, hẳn là đã có thể xông qua Hư Thiên cảnh đệ thất trọng, một khi xông qua, ta sẽ trời thành người đầu tiên của cứ địa nhân loại xông qua Hư Thiên cảnh đệ thất trọng. . .

Phần này vinh dự đặc biệt này không thể nghi ngờ là đã đi vào lịch sử, đến lúc đó tên của Lôi Đế hắn, cũng sẽ được ghi vào sử sách, để cho hậu nhân kính ngưỡng

Nghĩ tới đây, cho dù là tâm cảnh Lôi Đế, khuôn mặt cũng không khỏi lộ ra vui vẻ.

Lập tức, hắn không chần chừ nữa, đeo thiết bị giả lập lên, ý thức khẽ động, lập tức được truyền tống đến tổng bộ công hội võ giả.

Nhưng mà, lúc hắn vừa mới đặt chân, bên tai nghe được rất nhiều loại nghị luận.

Tất cả võ giả đang thảo luận cùng một cái tên là "Phong Vân' vô thượng thiên tài, nào là thế hệ này là người mạnh nhất, vô địch cùng thế hệ, nào là Hư Thiên cảnh xông đến đệ thập nhất trọng, ngay cả nhóm Thần tử cao cao tại thượng đều bị nghiền ép, có thể xưng trước đó không người làm được, sau này không kẻ học theo!

Dù sao lúc này, Phong Vân xông Hư Thiên cảnh cũng mới đi qua nửa ngày mà thôi, tiếng nghị luận không có biến mất đi, ngược lại càng ngày càng sôi nổi.

Phong Vân! ?

Thời điểm Lôi Đế nghe được cái tên này liền biến sắc, hắn đã từng nhận biết một người tên là Phong Vân, là thiên tài đến từ cứ địa Thiên Khải, mặc dù năm chỉ mười mấy tuổi, nhưng lại để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu.

"Hẳn không phải là hắn đâu, tên Phong Vân đến từ cứ địa Thiên Khải kia tuy mạnh, nhưng cũng chỉ mười mấy tuổi mà thôi, còn chưa tới hai mươi, mặc dù là vương giả, nhưng không có khả năng xông đến Hư Thiên cảnh đệ thập nhất trọng, có thể tới đệ tam trọng cũng đã là không tệ rồi."

Lôi Đế lắc đầu, trong lòng cảm thấy không thể nào là vị Phong Vân hắn đã nhận biết kia.

Bất quá hắn vẫn rất hiếu kỳ bèn hỏi một tên võ giả đi ngang qua:

"Vị bằng hữu này, xin hỏi, vị Phong Vân này lai lịch ra sao "

"Phong Vân mà ngươi cũng không biết, xem ra lão huynh đã thật lâu không có tới tổng bộ a, ta đến nói cho ngươi, vị Phong Vân này là nhân vật truyền kỳ, nghe nói hắn là đến từ cứ địa Thiên Khải, mới 16 tuổi thôi. . ."

Lời nói đằng sau Lôi Đế đã không còn nghe được nữa, bởi vì lúc này trong đại não của hắn liền như là có vô số đạo lôi điện đang điên cuồng nổ, đem tư tưởng, cảm xúc các loại của hắn đều vỡ nát.

Trong đầu đang vang vọng một ý niệm duy nhất, Phong Vân, đến từ cứ địa Thiên Khải! !

"Cái này, cái này, cái này. . ."

Tròng mắt Lôi Đế thiếu chút nữa rớt ra, nửa ngày nói không nên lời, hắn hoàn toàn bị câu nói này làm cho khiếp sợ!

. . .

Bên này.

Phong Vân cũng không biết Lôi Đế tại tổng bộ sau khi nghe được sự tình của hắn, khiếp sợ tới mức nói không nên lời.

Hắn lúc này hắn đang không ngừng di chuyển hướng tới hạch tâm thất thải không gian, đồng thời tinh thần lực mở ra, không ngừng bắt tung tích linh thú ven đường.

Chỉ cần là linh thú có thể so với lĩnh vực nhất trọng trở lên, hắn sẽ không bỏ qua, tất cả đều bắt lại.

Về phần linh thú nhất dưới lĩnh vực nhất trọng, hắn hấp thu cũng không có tác dụng gì, tự nhiên không cần lãng phí thời gian.

Rất nhanh, hắn liền đến đến chỗ sâu nhất.

"Dọc theo con đường này, hắn tổng cộng săn giết năm đầu linh thú, ba đầu có thể so với lĩnh vực nhị trọng, hai đầu có thể so với phong Đế Hoàng cấp, nhưng đáng tiếc, hấp thu bọn chúng, chỉ làm cho linh hồn hải của hắn phát sinh một chút xíu biến hóa. . .

Phong Vân bất đắc dĩ, xem ra muốn để linh hồn hắn phát sinh thuế biến, cũng không phải là một chuyện dễ dàng."

Bình Luận (0)
Comment