Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 383 - Chương 383: Trộm Viên Châu Thần Bí!

Chương 383: Trộm viên châu thần bí! Chương 383: Trộm viên châu thần bí!

Chương 383: Trộm viên châu thần bí!

Phong Vân lần theo ký ức của Ám Hồn, rất nhanh đã tìm thấy đại điện hắc ám kia.

Nó ở tầng cao nhất của Hắc Ám Chi Tháp, nghe nói chính là vị trí của hai vị thủ lĩnh tổ chức Hắc Ám.

“Xem ra, lão nhân mặc áo đen trong ký ức kia chính là một trong hai vị thủ lĩnh của tổ chức Hắc Ám.”

Nhưng thông qua ký ức này, Phong Vân không thể nào biết được cảnh giới cụ thể của lão nhân kia, không biết đã đạt đến Thánh cấp chưa?

“Vào trước đã.”

Phong Vân vụng trộm đến gần, không khiến bất kỳ ai chú ý, dựa vào năng lực không gian bây giờ của hắn, cộng thêm năng lực ẩn thân, nên dọc đường đi, không có một người nào phát hiện sự tồn tại của hắn.

Rất nhanh, hắn đã đến trung tâm của giới Hắc Ám, đó là một tòa Hắc Ám Chi Tháp.

Đến chỗ này, hắn rõ ràng cảm thấy phù văn cấm bay trên thân tháp, ý nghĩa của cái này là, hắn không thể dùng Không Gian Thuấn Di ở đây.

“Xem ra tòa Hắc Ám Chi Tháp này là vật phi phàm.”

Trong lòng Phong Vân thầm nói, hắn cảm nhận được một loại khí cơ tang thương cổ lão từ trên đó, hiển nhiên đã tồn tại trong khoảng thời gian không ngắn.

Mặc dù năng lực không gian bị hạn chế, nhưng đối với Phong Vân cũng không phải việc khó gì.

Hắn lập tức phát động năng lực biến thân cấp thự quang, biến thành tên vương giả hắc ám mà hắn đã từng lấy hình chiếu, một người có năm trọng hắc ám lĩnh vực, tên là Ám Khôn.

Dựa vào thân phận đối phương, đi vào Hắc Ám Chi Tháp sẽ không có phiền toái gì.

Sau khi Phong Vân biến thành Ám Khôn rồi đi vào Hắc Ám Chi Tháp, những thị vệ ở cửa lập tức cung kính nói: “Ám Khôn đại nhân, lại đến Hắc Ám Chi Tháp tu hành sao?”

Đối với người của giới Hắc Ám, thì Hắc Ám Chi Tháp tương đương với thánh địa tu hành, mỗi một sinh linh hắc ám, đều khát vọng đi vào bên trong.

“Ừ.”

Phong Vân không nhiều lời, chỉ lạnh nhạt gật đầu.

Sau đó đi qua cửa, trực tiếp đi vào.

Hai tên thị vệ cũng không cảm thấy bất ngờ, dù sao, dựa vào thực lực của bọn họ cũng không nhìn thấu năng lực biến thân của Phong Vân.

Bên trong Hắc Ám Chi Tháp.

Sau khi Phong Vân đi vào, trong lòng trầm ngâm.

Dựa theo ký ức hắn đã nhìn thấy, có vẻ như tòa tháp này có tổng cộng chín mươi chín tầng, mỗi một tầng đều khác nhau, hoặc là tầng công pháp võ kỹ, hoặc là tầng tu hành, hoặc là tầng mô phỏng chiến đấu, hoặc là tầng bí cảnh di tích…

Công trình rất hoàn thiện, thậm chí còn ở trên cứ địa siêu hạng.

Điều này khiến Phong Vân có chút cảm thán, giới Hắc Ám chỉ là một phần thế lực của Hắc Ám Thần tộc, thế mà lại mạnh hơn cứ địa siêu hạng nhiều.

Có thể tưởng tượng bản thân Hắc Ám Thần tộc cường đại cỡ nào.

Cũng khó tránh chín đại Thần tộc muốn liên hợp để chống lại.

Sau đó, Phong Vân một đường đi lên trên, đối với những tầng tháp khác coi như không thấy, trực tiếp chạy đến tầng chín mươi chín.

Hắc Ám Chi Tháp không có hạn chế phải là vương giả đạt đến cấp Phong Đế Phong Hoàng trở lên mới được vào.

Cho nên Phong Vân một đường thuận lợi, rất nhanh đã đến tầng thứ chín mươi chín của Hắc Ám Chi Tháp.

Sau khi hắn đi qua cầu thang, hiện ra trước mắt hắn là tòa đại điện hắc ám trong trí nhớ.

“Chính là chỗ này.”

Sắc mặt Phong Vân vui mừng, lập tức đi vào bên trong.

Nơi này không có người thủ hộ, có lẽ bởi vì đây là chỗ của thủ lĩnh cao nhất giới Hắc Ám, không cần thiết phải thủ hộ.

Lúc Phong Vân đi vào, phát biện bảo tọa phía sâu trong đại điện không có một ai.

Lão nhân trong ký ức cũng không ở đây.

Hắc cũng không suy nghĩ nữa, dựa theo tin tức hắn có, Hắc Ám Chi Tháp có hai vị thủ lĩnh, bình thường sẽ tu hành trong đại trận hắc ám, nếu không có chuyện quan trọng, sẽ không ở trong đại điện.

Dù sao trong này cũng không có cái gì, chỉ là nơi nghị sự mà thôi.

Rất nhanh, ánh mắt Phong Vân đã bị một vật hấp dẫn.

Đó là một viên châu màu đỏ, toàn thân trong suốt, không nở rộ ra quang huy sáng chói vô lượng, thậm chí lần đầu tiên nhìn qua không khác ngọc châu bình thường.

Nhưng Phong Vân biết, vật có vẻ ngoài xấu xí này, có thể khiến tấm gương hình chiếu của hắn tiến hóa.

“Chính là mày!”

Phong Vân nhẹ nhàng lóe lên, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách trùng điện, bay về phía viên châu màu đỏ.

Khi hắn đến gần, tấm gương hình chiếu trong linh hồn hắn lập tức truyền đến từng tia rung động và khát vọng.

Lúc đến một trăm mét, hắn lập tức dừng lại.

Bởi vì khi hắn quan sát cẩn thận, phát hiện xung quanh viên châu màu đỏ che kín các loại cấm chế, có trận pháp, có công phạt, có báo động, có bảo vệ… Đủ loại cấm chế kỳ lạ.

“Phá giải từng cái rất tốn thời gian, hơn nữa cũng có khả năng bị phát hiện.”

Phong Vân thầm nói: “Nếu mình dùng lực phá trận, hoàn toàn có thể phá diệt tất cả trận pháp này trong nháy mắt, đến lúc đó, khẳng định sẽ bị phát hiện, nhưng trước khi hai người kia đuổi đến, mình đã đắc thủ rồi.”

Hai phương án lựa chọn. Phong Vân không do dự, lập tức chọn phương án thứ hai. Loại đầu tiên tốn sức tốn thời gian, nếu chẳng may đang phá giải mà hai vị thủ lĩnh hắc ám kia trở về, sẽ không dễ làm, không thể xác định được.

Còn không bằng đơn giản dứt khoát dùng lực phá.

Về phần bại lộ, hắn vốn không sợ.

Viên châu màu đỏ đã đến tay, mục tiêu đầu tiên của hắn đã đạt được, cho dù buông thả không cố kị, bại lộ thì thế nào.

Những suy nghĩ này hiện lên trong đầu Phong Vân.

Một giây sau, hắn thôi động thiên phú thể chất cấp nhật diệu, tụ tập tất cả lực lượng vào tay phải.

Trong nháy mắt, tay phải hắn giống như có mặt trời bùng nổ, sáng chói đến cực điểm, tràn ngập toàn bộ đại điện.

“Phá!”

Khi lực lượng tích súc đến cực điểm, Phong Vân đấm ra một quyền.

Lực lượng kinh khủng giống như sóng lớn nghiền ép mà ra, các trận pháp xung quanh viên châu bị phá vỡ dễ dàng, không có bất kỳ lực ngăn cản nào.

Ngay khi Phong Vân phá vỡ trận pháp, hai vị thủ lĩnh hắc ám ngồi xếp bằng trong đại trận lập tức thức tỉnh.

Bọn họ mở hai mắt, bên trong có hắc quang dọa người, giống như ẩn chứa hắc ám vô tận.

“Mười nghìn trận pháp thiết lập gần ‘Xích Châu’ bị phá diệt!”

“Có người lẻn vào tầng thứ chín mươi chín của Hắc Ám Chi Tháp trộm Xích Châu!”

Trong nháy mắt, hai vị thủ lĩnh hắc ám từ trung tâm đại trận bay ra, hóa thành hai đạo lưu quang, phóng đến tầng cao nhất của Hắc Ám Chi Tháp.

Lúc bọn họ rơi xuống đại điện, đúng lúc nhìn thấy Phong Vân chuẩn bị đưa Xích Châu vào trong không gian giới chỉ, lập tức hét lớn.

“Ngươi dám!”

Phong Vân thờ ơ, trực tiếp phất tay bỏ viên châu vào túi, rồi chậm rãi xoay người nhìn hai vị thủ lĩnh hắc ám, nhẹ nhàng cười nói.

“Các ngươi đến chậm hơn tưởng tượng của ta rất nhiều.”

Bình Luận (0)
Comment