Chương 395: Linh hồn điều khiển!
Trận pháp to lớn bao trùm cả một vùng rộng lớn, phía trên khắc rõ từng trận văn phức tạp mà thâm ảo, lít nha lít nhít, phảng phất như trời sinh đã có.
Có trận pháp như vậy tồn tại, đừng nói một con ruồi, mà ngay cả một vật sống đều không thể nào vào được.
"Trận pháp của Thần tộc đều khủng bố như vậy à."
Phong Vân bất đắc dĩ, Kim Thần tộc đã vậy, Lôi Thần tộc cũng là như thế.
Chẳng lẽ lại chỉ có thể dùng chiêu cũ?
"Ta bây giờ có được Biến Thân thiên phú cấp thự quang, lại thêm Không Gian thiên phú cấp thuế phàm, dù cho là Thánh cấp, cũng không có cách nào nhìn thấu ta, ngược lại cũng không cần cẩn thận giống như lúc tới Kim Thần tộc."
Phong Vân lẩm bẩm.
Cho nên lần này hắn không có ý định chờ đợi bên cạnh lâu như vậy nữa, quyết định chỉ cần có một tộc nhân của Lôi Thần đi đến, trực tiếp biến thành một hạt bụi bám lên người đối phương, trà trộn vào trước rồi lại nói.
Lập tức, hắn ngồi xếp bằng trên không trung, ẩn nấp ở trong không gian, lẳng lặng nhập định.
Cứ như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua, nhoáng một cái đã qua ba ngày.
Sáng sớm.
Một vệt hào quang màu tím từ phương xa bay tới, tốc độ rất nhanh, hệt như lôi điện, trong nháy mắt đã đi tới gần.
Hào quang màu tím biến mất, lộ ra một thanh niên với mái tóc màu tím, hai con ngươi ẩn ẩn lấp lóe lôi điện, chỉ là mi tâm của hắn không có Thần Văn.
Cực kỳ hiển nhiên.
Đây là một tộc nhân Lôi Thần tộc không có năng lực huyết mạch.
Trên không trung, Phong Vân chợt mở hai mắt, quan sát tên tộc nhân Lôi Thần tộc phía dưới, lộ ra nụ cười vui vẻ.
Đến rồi.
"Thám Tra Chi Nhãn!"
Hắn lập tức sử dụng Thám Tra Chi Nhãn, bắt đầu xem xét thanh niên Lôi Thần tộc phía dưới, trước cứ tìm hiểu rõ ràng tin tức cơ bản của đối phương.
【Đối tượng dò xét 】: Lôi Mông
【 Tuổi tác 】:30 tuổi
【 Cảnh giới 】: Vương cấp đại viên mãn
【 Rơi xuống 】: võ kỹ Cửu giai《 Lôi Thần Biến 》, võ kỹ Cửu giai《 Lôi Thần Bộ 》, võ kỹ Cửu giai《 Điện Quang Hỏa Thạch Quyền 》, Lôi Hệ công pháp Cửu giai《 Lôi Thần Huyền Kinh 》, Lôi Hệ thiên phú cấp tinh mang, Lôi chi lĩnh vực (ba tầng). . .
"Nhìn thế này, xem ra là tộc nhân bình thường của Lôi Thần tộc."
Ánh mắt Phong Vân khẽ động.
Thần tộc mặc dù chí cao vô thượng, nhưng kỳ thật cũng chia ra thành tộc nhân bình thường và tinh anh. Người giống như Lôi Mông này, ở trong Thần tộc thuộc về dạng tộc nhân bình thường.
Đương nhiên, trong mắt bọn họ là bình thường, nhưng đặt trong cứ địa nhân loại, lại thuộc về tầng lớp siêu cấp thiên tài hàng đầu, có thể so với Thôi Vân Dương.
Đây chính là chênh lệch cực lớn.
Lúc này, nhìn thấy Lôi Mông đã không ngừng tới gần trận pháp Lôi Thần tộc, Phong Vân lập tức sử dụng Biến Thân thiên phú.
"Biến!"
Trong lòng hắn thầm thì, cả người trong nháy mắt thu nhỏ lại, hóa thành một hạt bụi nhỏ không thể nhận ra, theo gió bay đi, thần không biết quỷ không hay rơi vào trên bờ vai Lôi Mông.
Lôi Mông vẻn vẹn chỉ có tu vi lĩnh vực tầng ba, tự nhiên không có khả năng phát hiện ra hắn.
Thanh niên Lôi Thần tộc Lôi Mông nhanh chóng đi vào trận pháp, lấy ra thân phận lệnh bài của mình, nhẹ nhàng điểm một cái lên hư không trước mắt. Lập tức, một vòng gợn sóng hiện lên, sau đó tạo thành một lỗ hổng.
"Xoạt!"
Lập tức, bóng dáng Lôi Mông lóe lên, đi vào đại trận.
Ong!
Lúc này, trên không trung bắn ra một vệt hào quang màu tím, bao phủ Lôi Mông, từ trên xuống dưới quét hình một lần.
Khi quét hình đến trên bờ vai, Phong Vân bế khí ngưng thần, vận chuyển Biến Thân thiên phú cấp thự quang và Không Gian thiên phú.
Mặc dù lần trước ở Kim Thần tộc, Phong Vân may mắn qua cửa, nhưng cẩn thận vẫn là trên hết, vạn nhất lật thuyền trong mương, vậy thì không ổn.
May mắn, Phong Vân lo lắng chỉ là dư thừa.
Vệt hào quang màu tím kia khi quét đến hạt bụi nhỏ mà hắn biến thành, không hề có phản ứng gì, hết thảy cực kì bình thường.
"Đúng là! Mỗi lần trở về đều phải quét hình một lần, trên địa cầu này căn bản không có ai có khả năng chui vào Lôi Thần tộc chúng ta đâu, hiểu không hả?"
Lôi Mông có chút bất mãn nói thầm một tiếng.
Sau đó hắn phóng lên trời, bay về phía chỗ ở của chính mình trong tộc địa.
Nhưng hắn căn bản không biết, hiện tại trên bả vai hắn, đang có một nhân loại biến thành hạt bụi nhỏ, đi theo hắn chui vào Lôi Thần tộc.
. . .
Kim Thần tộc khắp nơi đều là Kim, trong thế giới của Lôi Thần tộc, tự nhiên cũng đều là đồ vật có quan hệ tới “lôi”.
Phong Vân dùng thị giác của một hạt bụi nhỏ quan sát thế giới của Lôi Thần tộc. Hắn nhìn thấy nhà cửa, thực vật, tảng đá, đám mây, nguyên lực các loại, trên cơ bản đều do Lôi thuộc tính cấu thành. Có thể nói là vạn vật đều có thể hóa lôi.
Thậm chí trên bầu trời, còn thỉnh thoảng có lôi điện chớp giật.
"Thế giới của Thần tộc đều thuần túy mà rộng lớn như vậy, cũng không biết là tồn tại mạnh cỡ nào mới có thể mở ra thế giới như vậy."
Phong Vân cảm khái.
Theo hắn biết, Thánh cấp mặc dù có thể mở ra tiểu thế giới, nhưng tuyệt đối không mở ra được tiểu thế giới nào lớn như thế.
Có lẽ, chỉ có Thần linh chí cao vô thượng trong truyền thuyết mới có thể làm được mà thôi.
. . .
Một phút sau.
Lôi Mông bay trở về nhà của mình. Hắn vừa về đến nơi liền chui vào phòng tu hành, bắt đầu nhập định tu hành.
"Lần này từ tổng bộ công hội võ giả trở về, lĩnh hội Lôi Hệ bia đá kia rất có cảm ngộ. Ta có dự cảm, qua một tháng nữa sẽ có thể đột phá đến lĩnh vực tầng bốn. . .”
Trong mắt Lôi Mông có hào quang chói lọi. Hắn lập tức nhẹ ngẩng đầu, nhìn Thần Điện to lớn trong thế giới, "Chờ đi, Lôi Mông ta nhất định sẽ tiến vào Thần Điện, trở thành thiên tài hạch tâm của tộc!"
"Mục tiêu không tệ."
Ngay lúc này, bỗng nhiên một giọng nói truyền đến.
Cái gì!
Lôi Mông cả người chấn động, vô ý thức quay đầu nhìn lại.
Sau đó. . .
Một đôi tròng mắt màu vàng óng trong nháy mắt chiếm trọn ánh mắt hắn. Sau đó, hắn choáng váng, trực tiếp hôn mê.
Phong Vân chợt xuất hiện bên trong phòng tu hành.
Hắn nhìn Lôi Mông ngã trên mặt đất, trong hai mắt bay ra từng sợi linh hồn lực, hình thành một cái đồ án phức tạp giữa không trung.
"Đi!"
Theo hắn tâm niệm vừa động, bức đồ án kia nhẹ nhàng lóe lên, bay vào trong mi tâm Lôi Mông, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Một lát sau.
Khi Lôi Mông tỉnh lại, từ dưới đất bò dậy, nhìn thấy Phong Vân liền lập tức cung kính thi lễ, "Tham kiến chủ nhân."
Phong Vân khẽ gật đầu, trong lòng lại thầm nghĩ: "Linh hồn lạc ấn này của ta chỉ có thể khống chế Lôi Mông này trong thời gian một tháng, nhưng cũng đủ rồi."
Phương pháp này có có cách làm khác với linh hồn nô dịch kia nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Chỉ là một cái có tính tạm thời, mà một cái khác, thì có tính vĩnh cửu, hơn nữa sống chết cũng không khống chế được. Một ngày chủ nhân chết, người bị linh hồn nô dịch cũng sẽ chết.
Có họa cùng chịu.
So sánh với nhau, linh hồn lạc ấn của Phong Vân càng tốt hơn nhiều.
Cái này là do chính hắn nghiên cứu ra, chỉ thích hợp dùng cho người có Linh Hồn thiên phú thấp hơn nhiều so với hắn.
Lôi Mông này căn bản không có Linh Hồn thiên phú, đối mặt với một chiêu này, tự nhiên không cách nào chống cự.
"Về sau ta sẽ điều khiển Lôi Mông này ra ngoài, mà ta thì biến thân thành hạt bụi nhỏ bám lên trên người hắn, như vậy rất hoàn mỹ."
Phong Vân nhẹ nhàng nói.