Chương 412: Tiểu lão đệ, ngươi biết An Lợi không?
Trong hẻm núi cuồng phong, tiếng gió rít gào, như quỷ khóc sói gào, khiến người ta không rét mà run.
Nơi này được xưng là cấm địa, khiến vô số võ giả nghe đến đã sợ mất mật, trừ cuồng phong giận dữ rít gào, không còn âm thanh gì khác.
Nhưng một thời gian sau, có một bóng người màu xanh từ phương xa bay đến, tốc độ rất nhanh, dường như trong nháy mắt đã đến gần.
Đợi đến khi ánh sáng màu xanh tán đi, có một thanh niên đi ra, dáng người thẳng tắp, ngũ quan anh tuấn, mái tóc màu xanh, trên người lộ ra khí chất phiêu dật.
“Cuối cùng đã hoàn thành lịch luyện, lần này có thể đạt được một đám tài nguyên tu hành…”
Người thanh niên này là một tộc nhân của Phong Thần tộc ra ngoài lịch luyện, tên là Phong Vũ, năm nay bốn mươi tuổi, là thiên tài của Phong Thần tộc có thất trọng lĩnh vực.
Thần tộc bồi dưỡng các thiên tài rất tốt, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lịch luyện định kỳ, có thể thu hoạch được tài nguyên tu hành.
Phong Vũ cũng ở trong nhóm này.
“Dựa vào tài nguyên tu hành, mình có thể bước vào bát trọng lĩnh vực, đến lúc đó, thiên tài hạch tâm trong tộc đương nhiên sẽ có mình.”
Trong lòng Phong Vũ thầm nói.
Vừa nghĩ đến những chỗ tốt khi trở thành thiên tài hạch tâm, Phong Vũ đã cảm thấy rất hưng phấn, thậm chí còn vội vàng không kịp chờ đợi.
Ngay khi hắn ta chuẩn bị vào Phong Thần tộc, bỗng nhiên có một giọng nói truyền đến, không có dấu hiệu nào.
“Tiểu lão đệ, ngươi có biết An Lợi không?”
Cái gì?
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Phong Vũ đột nhiên kinh hãi, hắn ta không biết nơi này còn có người khác.
Hắn ta vô thức quay đầu, đập vào mắt hắn ta là một đôi mắt lóe ra kim quang, giống như hai mặt trời kim sắc, vô cùng sáng chói.
“Linh hồn điều khiến?”
Phong vũ nhìn thấy đôi mắt này, trong đầu lập tức hiện ra suy nghĩ này, hắn ta lập tức giãy dụa, muốn chạy thoát khỏi nơi này.
Oanh!
Nhưng mà, một giây tiếp theo, một cỗ linh hồn bàng bạc không thể tưởng tượng được vọt đến, lập tức áp bách Phong Vũ tại chỗ, không thể động đậy.
“Thiên phú linh hồn cấp nguyệt huy? Không…”
Phong Vũ sợ hãi kêu to, nhưng hắn ta không thể chống lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn linh hồn lạc ấn của Phong Vân rơi thật sâu vào linh hồn hắn ta.
Mấy phút đồng hồ sau.
Sự phản kháng trong mắt Phong Vũ dần trở thành thần phục, hắn ta nhìn Phong Vân, cung kính nói: “Bái kiến chủ nhân.”
“Ừ, ta hỏi ngươi, bây giờ canh gác trong Phong Thần tộc thế nào?” Vì phòng vạn nhất, Phong Vân vẫn muốn biết tình huống bây giờ của Phong Thần tộc.
“Chủ nhân, mặc dù trong tộc vẫn có canh giác, nhưng thật ra đã sớm không có ai chú ý, chỉ là thùng rỗng kêu to thôi.” Phong Vũ đáp.
“Xem ra đúng như mình dự đoán.”
Trên mặt Phong Vân hiện ra vẻ vui mừng, đã lâu như vậy, mấy đại Thần tộc không thu được gì, hẳn cũng yên tĩnh lại.
Hắn lập tức hóa thành một hạt bui bám lên vai Phong Vũ, sau đó điều khiển đối phương tiến vào Phong Thần tộc.
Cảnh tượng bên trong chênh lệch không lớn với tưởng tượng của hắn, khắp nơi đều là vật liên quan đến thuộc tính phong, hỗn tạp đủ thứ, tên cũng như nghĩa.
Phong Vân làm theo mấy lần trước, thao túng Phong Vũ đi khắp nơi, ngẫu nhiên gặp tộc nhân Phong Thần tộc, dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Tất cả là vì hình chiếu.
Thời gian trôi qua như cát chảy qua khe tay, nhoáng một cái đã qua một tháng.
Trong một căn phòng tinh xảo.
Phong Vân ngồi xếp bẳng, bên cạnh có Phong Vũ đang cung kính đứng.
Một lúc sau, hắn nhẹ nhàng mở mắt.
“Có tất cả bốn mươi ba nghìn năm trăm tám mươi mốt hình chiếu của Phong Thần tộc…”
Một tháng qua, hắn không có được sáu nghìn hình chiếu. Điều này cũng rất bình thường, vì Phong Thần tộc không có nhiều người như vậy.
Mới bắt đầu Phong Vân còn có thể hình chiếu hai nghìn người một ngày, nhưng càng về sau, một ngày có hai trăm hình chiếu đã không tệ rồi, còn trừ những tộc nhân đang bế quan nữa.
Cho nên một tháng Phong Vân đã hình chiếu hơn bốn mươi nghìn người, đã rất không tệ.
“Hình chiếu ở đây đã kha khá rồi, nên rời đi…”
Phong Vân muốn đến các Thần tộc khác, nên không tính ở đây lâu, cũng không muốn thăm dò Phong Thần tộc quá nhiều.
Nếu không sẽ dẫn đến gợn sóng, kế hoạch tiếp theo của hắn phải ngâm nước nóng.
Sau đó,
Phong Vân vươn người đứng dậy, lần nữa hóa thành hạt bụi, rơi trên vai Phong Vũ, đồng thời thao túng đối phương đi ra ngoài tộc địa.
Những người tuần tra nhìn thấy Phong Vũ cũng không ngăn cản, còn cung kính hành lễ.
Phong Thần tộc cực kỳ ưu đãi thiên tài, có thể tùy ý ra vào.
Thế là, Phong Vân rất nhanh đã thông qua Phong Vũ, thành công rời đi Phong Thần tộc, xuyên qua đại trận, trở lại ngoại giới.
Sau đó.
Hắn bỏ linh hồn lạc ấn trong người Phong Vũ đi, cũng xóa hết các trí nhớ liên quan của đối phương.
Sau khi làm xong, dưới chân Phong Vân lóe lên ánh bạc, biến mất tại chỗ, không để lại dấu vết
Mà sau khi Phong Vân rời đi rất lâu, Phong Vũ mới hồi phục tinh thần.
Hắn ta có chút hốt hoảng lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Lạ thật, mình ra ngoài làm gì? Quên đi, đã đi ra, vậy thì ra ngoài học hỏi kinh nghiệm thôi.”
Nói xong, Phong Vũ phóng lên trời, rời đi nơi này.
…
Một bên khác.
Sau khi Phong Vân rời Phong Thần tộc, không vội vàng đến hai Thần tộc khác, mà dự định quét hình chiếu trước.
Lần này hắn không gây lên bất kỳ gợn sóng nào, không cần giành giật từng phút từng giây như trước, trước tiên cứ quét đủ hình chiếu đã, sau đó đi cũng không muộn.
“Hơn bốn mươi nghìn hình chiếu của Phong Thần tộc, ta đến đây.”
Lúc ở Phong Thần tộc, vì an toàn của mình, hắn đã nhịn không quét hình chiếu.
Một tháng này hắn đã nhịn đến sắp hỏng.
Bây giờ đã được giải phóng, hắn sẽ quét thoải mái.
Rất nhanh, Phong Vân đã bắt đầu đại nghiệp quét hình chiếu, chờ khi hắn quét xong toàn bộ, đã hơn hai mươi tiếng sau.
Ánh mắt hắn lập tức nhìn về phía ba lô.
[Phong chi lĩnh vực (lục trọng)]v: Đến từ hình chiếu Phong Vô Khê.
[Thiên phú hệ phong cấp tinh mang] : Đến từ hình chiếu Phong Đường.
[Phong chi lĩnh vực (tam trọng)] : Đến từ hình chiếu Phong Vân Đông.
[Thiên phú hệ phong cấp tinh mang] : Đến từ hình chiếu Phong Khôn.
[Thiên phú năng lực Liệt Thiên Nhất Trảo] : Đến từ hình chiếu Bạch Hổ.
“Không ngoài dự đoán.”
Phong Vân nhìn một chút, nhếch miệng nói. Hơn bốn mươi nghìn hình chiếu, không cần vận khí trùng thiên, tùy tiện quét một chút cũng có đồ tốt rơi xuống. Sự thật chứng minh, hắn đoán hoàn toàn chính xác, cũng giống như các Thần tộc khác, đồ vật rơi xuống ngay từ đầu, nhất định sẽ không kém.
“Không ngờ thiên phú năng lực Liệt Thiên Nhất Trảo của Bạch Hổ cũng tuôn ra.”
Lúc Phong Vân nhìn thấy cái cuối cùng, không khỏi nói thầm.
Như vậy, hắn có thể thông qua Liệt Thiên Nhất Trảo này, nghiên cứu cách dung hợp thuộc tính ‘Kim’ và “Phong’.
Một khi thành công, lực công phạt của hắn sẽ được nâng cao một bước!