Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 479 - Chương 479: Chính Là Muốn Nhìn Thấy Biểu Tình Này Của Ngươi!

Chương 479: Chính là muốn nhìn thấy biểu tình này của ngươi! Chương 479: Chính là muốn nhìn thấy biểu tình này của ngươi!

Chương 479: Chính là muốn nhìn thấy biểu tình này của ngươi!

Trần Kiến, cũng chính là thanh niên da ngăm đen kia, lúc này chịu không nổi bức bối trong lòng, rầm một tiếng, dưới chân phát lực, giẫm nát mặt đất, như là mũi tên kích xạ về nơi xa.

Trong nháy mắt, hắn đã chạy ra hơn ngàn mét.

Mắt thấy Phong Vân đã bị bỏ lại phía sau, cách hắn càng ngày càng xa, xung quanh cũng không hề có động tĩnh gì, xem ra đã thoát khỏi phạm vi công kích của đối phương.

Nhưng cảm giác rùng mình trong lòng hắn lại càng ngày càng mạnh.

Trên thực tế, không riêng gì hắn, lúc này tất cả thiên tài dự thi tụ tập tại nơi này đều cảm thấy sợ hãi.

Trải qua hơn hai mươi ngày chém giết, vốn hơn một vạn người, bây giờ chỉ còn lại chừng một ngàn, trên cơ bản đều tụ tập lại trong tòa thành này, chuẩn bị tiến hành đợt chém giết cuối cùng.

Trong đó thậm chí còn có mấy Hạ Vị Thần.

Nhưng giờ phút này, bao gồm cả bọn họ, trong lòng đều dâng lên cảm giác sợ hãi đếnrun rẩy.

"Rầm!"

Lúc này, bỗng nhiên từ trên bầu trời truyền xuống moitj tiếng nổ vang kịch liệt.

Đám người ngẩng đầu nhìn lại, bầu trời vốn trong sáng không mây bỗng chốc hội tụ ra một mảnh vòng xoáy mây đen.

Mà trong tầng mây đen đó, một cái vuốt thú to lớn thanh kim sắc ầm ầm rơi xuống.

Móng vuốt kia trong suốt long lanh, dài chừng mấy vạn mét, vượt ngang nửa tòa thành thị, rơi xuống trong nháy mắt, chẳng khác nào cả một mảnh trời sụp xuống.

"Đây, chuyện này....! !"

Những thiên tài cường giả kia bị một màn này làm cho kinh ngạc đến ngây người.

Mà Trần Kiến càng là trợn mắt hốc mồm, Phong Vân, lại muốn một mình đối phó với tất cả các thiên tài!

Lúc này, chỉ thấy mấy vị Hạ Vị Thần kia rống giận ra tay, đua nhau đánh ra sát chiêu mạnh nhất.

Mấy cột pháp tắc hỗn hợp thần lực kinh khủng phóng lên tận trời, phát sinh va chạm động trời với vuốt thú hung hãn kia.

Một lát sau, công kích của mấy vị Hạ Vị Thần đã hao hết sức mạnh, tiêu tán ở giữa không trung, có điều vuốt thú thanh kim sắc cũng sụp đổ, hóa thành vô số điểm sáng tan đi.

Thấy thế.

Những thiên tài kia thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra đã đỡ được rồi.

"Nghĩ gì vậy hat, dám dùng lực lượng một người khiêu chiến toàn bộ các thiên tài ư!"

Trần Kiến thông qua một kích vừa rồi đã biết được Phong Vân đã đạt tới Hạ Vị Thần, nhưng hắn không nghĩ tới Phong Vân vậy mà có sức một mình đơn đấu với tất cả thiên tài còn lại, vậy cũng quá cuồng vọng rồi!

"Lần này tốt rồi, thần lực hao hết rồi đó." Trần Kiến lắc đầu nói.

Nhưng mà, ngay sau khi hắn dứt lời, liền thấy trên không trung, trong vòng xoáy mây đen to lớn kia, vậy mà lại nhô ra một cái móng vuốt thú thanh kim sắc.

Nhưng, vẫn chưa xong!

Tiếp theo, lại xuất hiện cái thứ hai, cái thứ ba, cái thứ tư, thậm chí là cái thứ năm!

Trọn vẹn năm cái vuốt thú ầm ầm rơi xuống, bao phủ lại toàn bộ đấu trường!

Những thiên tài kia căn bản không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào, bao gồm cả mấy Hạ Vị Thần cũng thế, bởi vì thần lực của bọn hắnSsau công kích vừa rôig cũng đã hao tổn gần như không còn!

"Không! !"

Trần Kiến điên cuồng muốn thoát ra ngoài, nhưng lại phát hiện căn bản không có chỗ nào để trốn, toàn bộ đấu trường đều bị che kín, hắn có thể chạy trốn tới đâu đây.

Ầm ầm! !

Chấn động kịch liệt theo đó truyền ra, vô số kiến trúc tan thành mây khói, bụi mù nổi lên bốn phía, như long xà nhảy múa.

Hồi lâu sau, sau khi hết thảy chấn động tan hết.

Đứng ở trên không nhìn xuống, toàn bộ đấu trường đều biến mất hầu như không còn, ở nơi đó, chỉ có từng vệt xước do móng vuốt cào xuống sâu đến mấy vạn mét, nói rõ về trận chiến đấu kinh khủng trước đó!

. . .

Trần Kiến tỉnh lại trước tiên, hắn hít sâu từng ngụm lớn không khí, trong hai mắt còn lưu lại kinh hãi.

"Quá kinh khủng, quá kinh khủng. . .”

Phong Vân là một vị Hạ Vị Thần đã đủ để hắn chấn kinh, mà bây giờ, chiến lực Phong Vân biểu hiện ra, càng làm cho hắn kinh dị!

Trong cung điện.

Lúc này đã là một mảnh yên tĩnh như chết.

Dù là Tinh Sương, Hạ Thanh bọn họ, vẫn là thống lĩnh trung niên, biểu tình trên mặt đều giống hệt nhau, chấn kinh, không thể tin, kinh ngạc!

Hội trưởng công hội võ giả ở một bên cười thầm: Chính là biểu tình này đó, biểu tình ta chờ mong đã lâu đây rồi!

Để cho các ngươi không coi trọng người mà ta mang đến, đã sớm ám chỉ cho các ngươi thấy, ta mang đến là yêu nghiệt đó!

Một lúc lâu sau.

Thống lĩnh trung niên lấy lại tinh thần, hắn nhìn lại bên cạnh hội trưởng công hội võ giả khóe miệng mỉm cười, oán giận nói: "Giỏi cho tên Zagu ngươi, ngươi có thiên tài biến thái như thế vậy mà không nói cho ta, cố ý nhìn ta xấu mặt đúng không."

"Hắc hắc, trước đó ta đã giải thích qua với ngài rồi, nhưng ngài lại không nghe đấy chứ, trách gì ta."

Hội trưởng công hội võ giả bất đắc dĩ xòe tay nói.

Thống lĩnh trung niên chợt cạn lời, lúc trước hắn xác thực không quá để ý, lực chú ý đều đặt trên người đệ tử Ma Vân của mình.

Ai biết Phong Vân này sẽ biến thái như vậy!

. . .

【Người dự thi 】: Phong Vân (đến từ văn minh Địa Cầu)

【 Điểm tích lũy 】: 10010.

【 Xếp hạng 】: No.1.

【 Vị trí khu thi đấu 】: khu thi đấu thứ sáu, đấu trường số 666.

Trên không trung.

Phong Vân nhìn thông tin hiển thị trên đồng hồ của mình, nhẹ nhàng cười một tiếng.

"Quả nhiên, vẫn là để dành đến cuối cùng mới ra tay vẫn là lựa chọn sáng suốt."

Dùng ít thời gian lại tốn ít sức như vậy, khuyết điểm duy nhất có lẽ là thần lực tiêu hao có chút nhiều.

Nhưng việc này với hắn mà nói, cũng không cần phải để ý.

Thần lực của hắn nhiều gấp mấy lần đồng cấp, với lại có linh hồn và thiên phú cường đại, tốc độ hắn hấp thu thần lực cũng là mấy lần người cùng cảnh giới.

"Rất nhanh, ta sẽ có thuộc tính thứ ba là Lôi Hệ thành thần, đến lúc đó thần lực lại sẽ tăng lên gấp bội. . .”

Phong Vân trong lòng đắc ý nói.

Tiếc nuối duy nhất đoán chừng là không cách nào hình chiếu nhiều thiên tài như vậy được.

"May mắn, trận chung kết là đến cùng một nơi tập hợp, lúc đó ta hẳn là có cơ hội lấy hình chiếu.”

Phong Vân yên lặng nói.

Mà trận chung kết tất nhiên là lúc siêu cấp thiên tài chân chính tụ tập, mỗi một thiên tài đều là được chọn ra từ vô vàn tinh cầu sinh mệnh, ngàn dặm mới tìm được một, nếu như đều hình chiếu. . . Chỉ nghĩ thôi đã thấy kích động không thể chờ đợi thêm!

"Chính thức thi đấu còn chưa có thông tri, tạm thời không vội."

Sau đó.

Phong Vân rời khỏi thế giới giả tưởng, ý thức trở về bản thể.

Thiên Điện.

Phong Vân mở to mắt, lấy xuống thiết bị giả lập, hắn vươn người đứng dậy, đi ra khỏi Thiên Điện, đi vào trong cung điện.

Ở nơi đó, trừ Ma Vân, người khác trên cơ bản đều đến đông đủ.

Khi hắn đi tới, Tinh Sương cùng Hạ Khiết bọn họ trước tiên nhìn qua, nhịn không được biến sắc.

Cảnh tượng kinh khủng lúc trước đến bây giờ còn hiện rõ trong lòng bọn họ, không cách nào quên đi, để lại ấn tượng thật sâu.

"Phong Vân, ta thật sự là nhìn nhầm rồi."

Lúc này, giọng nói của thống lĩnh trung niên truyền đến, mang theo vẻ sợ hãi thán phục, "Không nghĩ tới ngươi không chỉ thành thần, còn là song hệ thành thần, văn minh sơ cấp sinh ra được siêu cấp thiên tài như ngươi vậy, ức vạn năm đều chưa từng có.”

"Thống lĩnh quá khen." Phong Vân cũng không kiêu ngạo, lộ ra vẻ bình tĩnh, mặc dù hắn sắp đạt tới ba hệ thành thần.

Bình Luận (0)
Comment