Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 484 - Chương 484: Thiên Tài Tụ Tập!

Chương 484: Thiên tài tụ tập! Chương 484: Thiên tài tụ tập!

Chương 484: Thiên tài tụ tập!

"Liên tiếp rơi ra hai cái, vận may này. . ."

Phong Vân có chút kinh ngạc.

Tuy nói là lần giết đầu nhất định sẽ rơi xuống vật phẩm, nhưng liên tiếp rơi ra hai cái, mà còn là dạng có tỉ lệ rơi rất thấp này nữa, quả thực là cực kỳ hiếm thấy.

"Xem ra vẫn là 20000 cái hình chiếu có tác dụng."

Một khi có ưu thế số lượng, cho dù tỉ lệ thấp hơn nữa, cũng có thể dễ dàng rơi ra được!

Có điều ngay sau đó Phong Vân lại phải đối mặt với vấn đề khó giải quyết.

Cho dù bây giờ hắn nhiều lần thành thần, đã có kinh nghiệm, dung hợp khả năng không cần lâu đến ba năm, nhưng cũng cần một đến hai năm thời gian.

Mà vấn đề là ——

"Ngày mai đã là lúc phải tham gia trận chung kết, không có thời gian hiển hóa dung hợp."

Phong Vân tỏ ra bất đắc dĩ.

Hắn cũng không thể yêu cầu vũ trụ công hội võ giả trì hoãn trận chung kết thêm mấy năm.

Người ta đoán chừng sẽ chẳng thèm để ý đến hắn ấy chứ.

"Thực sự không được, chỉ có thể dùng biện pháp này. . ."

Phong Vân lẩm bẩm, trong mắt lóe ra vẻ kiên định.

Hắn nhất định phải hoàn thành dung hợp, đến lúc đó năm hệ thành thần, hắn còn có thể có tư cách tranh đoạt vị trí người đứng đầu, bằng không tất cả sẽ đi tong hết.

. . .

Hôm sau.

Trời mới vừa tờ mờ sáng.

"Rầm!"

Bỗng nhiên, một luồng uy áp vô hình bao trùm toàn bộ khu vực dự thi, khiến cho tất cả các thiên tài đều bừng tỉnh.

Tiếp theo, trên bầu trời xuất hiện một người khổng lồ thân mặc chiến giáp, mang theo mũ giáp đứng thẳng, toàn thân cũng không tận lực phát ra khí thế, mà chỉ tự nhiên bộc lộ, nhưng dù vậy, rơi vào trong mắt một đám thiên tài vẫn hệt như thiên địa giáng lâm.

Lại còn mang theo một luồng khí thế hung hãn dày đặc huyết tinh, phảng phất như mới từ trong núi thây biển máu đi ra!

"Ta biết hắn, nghe nói hắn là Chiến Điếu, một trong các đệ tử chân truyền dưới trướng U Vũ Thần Chủ!"

"Hình như hắn cũng là thiên tài nằm trong top mười của thiên tài chiến năm đó!"

"Nằm trong mười vị trí đầu? Đó đều là siêu cấp yêu nghiệt!"

Phong Vân đứng bên ngoài cung điện, nhìn lên người khổng lồ đứng trên bầu trời, ánh mắt khẽ động, "Thượng Vị Thần ư."

Thượng Vị Thần, cũng được gọi là tồn tại cấp trấn áp, bởi vì mỗi một vị Thượng Vị Thần, đều có thể trấn áp một vực địa phương, cho nên được xưng là cấp trấn áp.

Hắn rất muốn tiến lại gần để lấy hình chiếu, nhưng ngẫm lại vẫn đành thôi.

Dù sao cũng ở ngay trước mặt mọi người, không dễ thao tác.

Với lại, còn không biết Chiến Điếu này có phải là chân thân thật hay không nữa.

Lúc này, người kia mở miệng, một đôi mắt quét xuống, cho người ta vô tận áp lực:

"Trận chung kết thiên tài chiến bắt đầu, giống với trước đó, vẫn tính theo chế độ điểm tích lũy, có điều quy tắc hơi sửa lại một chút, tin tức cụ thể các ngươi tự đọc trong tin nhắn."

"Đợi chút nữa sẽ có nhân viên công tác đưa tới thiết bị giả lập chuyên biệt, ý thức của các ngươi trước hết sẽ được truyền tống đến một quảng trường, đợi đến khi đại lục La Thiên mở ra, tranh tài sẽ chính thức bắt đầu!"

Sau khi nói xong, vị Chiến Điếu này lập tức biến mất tại chỗ, không để lại bất cứ dấu vết gì.

Một lát sau.

Từng nhân viên công tác xuất hiện, đưa cho mỗi một vị thiên tài dự thi một thiết bị giả lập chuyên biệt, tất cả mọi người đều thống nhất một kiểu, bởi vậy không tồn tại bất cứ hiện tượng gian lận nào.

Nói đúng hơn, cũng không ai dám gian lận.

U Vũ Thần Vương đã tọa trấn ở đây, gian lận dưới mí mắt một vị Thần Vương, sợ là không muốn sống nữa rồi!

Phong Vân cũng nhận lấy thiết bị giả lập, về phần hình dáng của nó, hoàn toàn có thể dựa theo ý thích của chính mình.

Hắn lựa chọn biến thành một chiếc nhẫn.

Khi Phong Vân đeo lên, ý thức liền được đưa vào một thế giới giả tưởng rất rộng lớn.

Một giây sau.

Hắn liền xuất hiện trên một quảng trường to lớn vô cùng. Nói là quảng trường, nhưng cho dù có đến cả trăm vạn người cùng đứng trên quảng trường này đều sẽ không cảm thấy chen chúc. Xung quanh quảng trường còn có một số hoa cỏ, cây cối, động vật nhỏ, sinh động như thật.

Đã sớm được chứng kiến tính chân thực của vũ trụ thế giới giả tưởng, Phong Vân cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Trăm vạn người tụ tập trên một cái quảng trường, cảnh tượng đó tuyệt đối là vô cùng hùng vĩ.

Có điều ở đây cơ bản đều là Hạ Vị Thần, liếc mắt là có thể nhìn thấy trăm km bên ngoài, tự nhiên không có ảnh hưởng gì.

"Thật nhiều thiên tài!"

Ma Vân đứng bên cạnh Phong Vân, nhìn thấy một mảnh đen kịt, cái này so với quảng trường chỉ chứa được mười mấy vạn người trước kia còn hùng vĩ hơn nhiều.

"Quả thực rất nhiều."

Phong Vân gật đầu, trong lòng cũng đang thầm cảm thán, nhiều thiên tài như vậy, hắn lại chỉ lấy được 20000 hình chiếu, ngẫm lại đã cảm thấy thật lãng phí.

"Phong Vân, ngươi nhìn kìa."

Ma Vân lúc này chỉ vào một thanh niên anh tuấn mặc quần áo màu đỏ cách đó không xa, thanh niên kia hai mắt đỏ tươi, mi tâm có đường vân kỳ dị, "Hắn tên là Xích Trần, siêu cấp thiên tài đến từ văn minh cao cấp Sí Viêm, nghe nói có thực lực để chen vào mười vị trí đầu, ngoại hiệu là Tiểu Hỏa Thần, cực kỳ cực kỳ đáng sợ, gặp được hắn, chúng ta đi vòng qua!"

Phong Vân quét mắt một vòng, từ khí thế đến xem, đối phương lĩnh ngộ Hỏa chi huyền ảo, đoán chừng từ bảy thành trở lên. . .

"Còn có người kia."

Ma Vân lại chỉ vào một người trẻ tuổi vóc dáng thon gầy nơi xa, "Đó là Liệt Tinh Khắc, nghe đồn hắn là song thuộc tính thành thần, giống như Phong Vân ngươi vậy, chỉ là song thuộc tính huyền ảo của hắn đều đạt tới tiểu thành, nhưng hắn đã tu hành ngàn năm, Phong Vân ngươi mới vài chục năm."

Trong mắt Ma Vân, Phong Vân mặc dù thiên phú tư chất nghịch thiên, nhưng hắn xuất sinh quá không gặp thời, nếu như lấy thiên phú tư chất của hắn, sinh ra muộn chừng ngàn năm nữa, tất sẽ có thể trùng kích hai mươi vị trí đầu, thậm chí là mười vị trí đầu.

Nhưng bây giờ ấy à, trước 1000 đã là cao rồi.

Phong Vân tự nhiên không biết ý nghĩ của Ma Vân. Giờ phút này nhìn từng tên siêu cấp thiên tài trên quảng trường, một vài yêu nghiệt chân chính, lúc trước hắn đều chưa lấy hình chiếu.

Cái này cũng không có cách nào, người ta ở trong cung điện không ra, cũng không thể xông vào mà lấy đúng không.

"Ồ?"

Lúc này, Phong Vân khẽ nhướng mày.

Tĩnh!

Bỗng nhiên, toàn bộ quảng trường đều an tĩnh lại.

Hơn trăm vạn thiên tài đến từ từng nền văn minh, lúc này gần như đều nhìn về một phía.

Chỉ thấy có hai thanh niên từ đâu đi đến, một người mặc áo xám, một người mặc áo bạc, rõ ràng khí tức bình thản không lộ, nhưng lại khiến cho tất cả các thiên tài khác phải co rụt con ngươi.

"Không Gian Hệ Hạ Vị Thần Vân Dịch! Và. . . Thời Gian Hệ Thánh cấp Thì Thiên!"

"Không gian vì vương, thời gian xưng tôn, đây là hai đại thiên phú nghịch thiên được toàn vũ trụ công nhận, cũng là thiên phú thưa thớt nhất, nhất là cấp độ cao cấp, lần trước xuất hiện đã là chuyện của một vạn kỷ nguyên trước!"

"Không nghĩ tới thiên tài chiến lần này sẽ xuất hiện, mà vừa xuất hiện lại là cả hai người!"

"Lần này chắc chắn chính là đệ nhất và thứ hai trên bảng xếp hạng không thể tranh cãi!"

Tất cả các thiên tài ở đây, bao gồm cả Tiểu Hỏa Thần Xích Trần và Liệt Tinh Khắc, lúc này đều cực kỳ kiêng kị mà nhìn hai thanh niên mới đi tới kia.

Phong Vân đứng trong đám người, nhìn hai thanh niên, trong mắt lấp lóe vẻ hưng phấn nồng đậm.

"Không Gian Hệ Hạ Vị Thần, còn có Thời Gian Hệ Thánh cấp đỉnh giai!"

Mong ước của hắn đã trở thành sự thật, thiên tài chiến lần này, vậy mà thật sự có hai người sở hữu hai đại nghịch thiên thuộc tính đẳng cấp cao lộ diện tham gia!"

Bình Luận (0)
Comment