Chương 501: Thiên phú linh hồn tiến giai!
“Hình chiếu! Hình chiếu! Hình chiếu…”
Phong Vân giống như một u linh trong đêm tối, tự nhiên đi lại trong nơi ở của những thiên tài văn minh Thần Nhãn, vô thanh vô tức hình chiếu mấy trăm thiên tài ở đây.
Sau khi hắn hình chiếu xong liền rời đi, mà đám thiên tài văn minh Thần Nhãn đều không phát giác gì.
Lực linh hồn của bọn họ cường đại, nhưng Phong Vân sử dụng năng lực hắc ám, năng lực thời gian và không gian hành tẩu.
Ba năng lực này, bất luận cái nào cũng khiến lực linh hồn không thể cảm giác được, vì phòng ngừa bại lộ, Phong Vân mới sử dụng năng lực cả ba hệ, đã đủ coi trọng rồi.
Tình huống này, đến Thần Vương cũng chưa chắc đã phát hiện ra hắn.
Đương nhiên ngoại trử Thần Vương không gian, thời gian và hắc ám.
Cũng không lâu lắm, Phong Vân đã trở lại trang viên trên đỉnh núi.
Hắn nhìn đông đảo hình chiếu trong không gian tấm gương, vẻ mặt hài lòng.
“Có tất cả bốn trăm linh ba hình chiếu, trong đó có năm mươi thiên phú linh hồn cấp hạ vị Thần, còn ba trăm năm mươi ba thiên phú cấp nhật diệu.”
Như vậy, nếu tuôn ra dung hợp, đừng nói thiên phú linh hồn cấp trung vị Thần, cho dù là cấp thượng vị Thần, thậm chí là cấp Thần Vương, cũng không có vấn đề!
Đến lúc đó, hắn có thể tu luyện Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ> cấp Thần Vương.
“Mua quyển Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ> cấp thượng vị Thần trước.”
Phong Vân kiềm chế xúc động muốn quét hình chiếu ngay lập tức, đến ‘Bảo khố’ của tổng bộ công hội võ giả vũ trụ tìm quyển Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ> cấp thượng vị Thần rồi mua sắm.
“Tích!”
“Ngươi đã tốn mười nghìn điểm tích lũy mua quyển Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ> cấp thượng vị Thần, ba ngày sau nhân viên công tác sẽ giao đến cho ngươi.”
Không để ý đến tiếng nhắc nhở của trí năng, Phong Vân đã tắt giao diện.
Hắn ngồi trên ghế sô pha, hai mắt nhắm lại, nhìn như đang dưỡng thần, thật ra ý thức đã sớm tiến vào không gian tấm gương, bắt đầu quét hình chiếu.
Sau một tiếng, hắn đã quét xong toàn bộ hình chiếu.
Ý thức quét về phía ba lô, không ngoài dự đoán, bên trong có mấy vật tỏa ra ánh sáng.
[Thiên phú linh hồn cấp nhật diệu] : Đến từ hình chiếu Đồng Địch.
[Thiên phú linh hồn cấp nhật diệu] : Đến từ hình chiếu Đồng Tả,
[Thiên phú linh hồn cấp hạ vị Thần] : Đến từ hình chiếu Đồng Nam.
[Phong chi huyền ảo (bảy tầng)] : Đến từ hình chiếu Cổ Áo Liệt.
“Hơn bốn trăm hình chiếu, tuôn ra ba thiên phú linh hồn, trong đó có một cái là cấp hạ vị Thần, cũng được.”
Phong Vân cũng không trông cậy một lần có thể tuôn ra tất cả, cho dù thần may mắn tái thế, e rằng cũng không có khả năng.
“Hai thiên phú cấp nhật diệu, một thiên phú cấp hạ vị Thần, sau khi dung hợp, có thể khiến thiên phú linh hồn của mình đạt đến cấp hạ vị Thần.” Phong Vân lẩm bẩm nói.
Như vậy, hắn chỉ cần dung hợp thêm một thiên phú linh hồn cấp hạ vị Thần nữa, thì có thể khiến thiên phú linh hồn của hắn thuế biến đến trung vị Thần.
“Hiển hóa.”
Trong lòng Phong Vân thầm nói một tiếng, hiển hóa ba cái thiên phú linh hồn này.
[Hiển hóa thiên phú linh hồn cấp nhật diệu… Hiển hóa bên trong… Hiển hóa thành công!]
Ba tiếng nhắc nhở đồng thời vang lên.
Ong! Ong! Ong!
Một giây sau, ba cỗ lực lượng vô hình đột nhiên xuất hiện, sau đó bạo phát, hóa thành cơn bão năng lượng, xuất hiện trong biển ý thức của Phong Vân, trùng điệp chảy vào biển linh hồn.
Trong biển linh hồn xuất hiện từng đợt sóng lớn, từng đợt nối tiếp nhau, khiến bốn phía nhộn nhạo.
Ầm ầm!
Giống như động đất, biển linh hồn không ngừng mở rộng, mãi cho đến khi gấp đôi lúc trước, mới chậm rãi dừng lại.
Ý thức của Phong Vân nhìn vào biển linh hồn biến hóa, cũng cảm nhận được lực linh hồn của mình lớn mạnh.
“Hai cái hạ vị Thần.”
Hắn từ từ mở mắt, ánh mắt thâm thúy và sáng chói, giống như ẩn chứa dải ngân hà mênh mông, trong lúc vô tình khiến người ta sa vào, không thể tự kiềm chế.
Đây chính là biểu hiện khi lực linh hồn đạt đến Thần cấp phóng ra ngoài.
Lúc này, nếu Phong Vân trở lại địa cầu, một ánh mắt có thể điều khiển chín đại Thần tộc, khiến họ không thể kiềm chế được.
Đây là chỗ kinh khủng khi lực linh hồn cường đại.
“Còn phong chi huyền ảo nữa.”
Phong Vân lập tức hiển hóa phong chi huyền ào (bảy tầng), thành công tấn tăng phong chi huyền ảo của mình đến bảy thành rưỡi.
“Phương diện huyền ảo phải dung hợp với võ kỹ, mới có thể phát huy uy năng của nó đến trình độ lớn nhất.” Phong Vân tự nói.
Nhưng trong ‘Bảo khố’ của công hội võ giả vũ trụ không có võ kỹ dung hợp năm loại huyền ảo với nhau.
Cho dù là thế lực đỉnh phong như công hội võ giả vũ trụ cũng không có, có thể biết nó khan hiếm thế nào.
Nhưng hai hệ, ba hệ hay bốn hệ thì vẫn cõ.
Nhưng giá cả đó khiến người ta líu lưỡi, căn bản không phải giá cả bây giờ hắn có thể mua được.
“Cho dù mua được thì mình cũng không mua, đi tìm hình chiếu là tốt nhất.”
Phong Vân mở ghi chép mua sắm những võ kỹ này, âm thầm nhớ kỹ tên và hình dạng võ giả mua sắm những thứ này.
Như vậy, sau này có cơ hội, hắn sẽ hình chiếu những người này, ngồi mát ăn bát vàng, nghĩ đã thấy sung sướng.
“Mình quả thật là thiên tài.”
Phong Vân không nhịn được tự luyến một câu.
Sau đó, hắn vừa quét hình chiếu, vừa tu luyện, cơ bản là không đi nơi nào.
Không đạt đến cảnh giới thượng vị Thần, những thiên tài như bọn họ không thể rời đại lục Tiềm Long, phạm vi hoạt động cũng chỉ có nơi này và thế giới giả tưởng mà thôi.
Thời gian đầu thì không sao, nhưng ở lâu sẽ cảm thấy vô cùng buồn tẻ.
Đây cũng là khảo nghiệm của công hội võ giả vũ trụ đối với những thiên tài này, có thể kiềm chế cô quạnh, mới có tư cách trở thành cường giả đỉnh phong.
Đương nhiên, cũng có thể nhận nhiệm vụ.
Nhưng mỗi nhiệm vụ đều có tỷ lệ tử vong không thấp, thực lực không đạt đến thượng vị Thần, thì không khác đi tìm chết.
So với mất tính mạng thì buồn tẻ cũng không là gì.
Cứ như vậy, lại qua ba tháng.
Lúc này, Phong Vân đã nhận được quyển Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ> Thần cấp, nhưng vì thiên phú linh hồn của hắn còn chưa đủ, cho nên không thể tu hành, chỉ có thể đặt sang một bên.
Trong ba tháng này, Vân Dịch và Thì Thiên có hai đại Thần Vương không gian và thời gian dốc sức dạy bảo, thực lực tiến bộ nhanh chóng.
Tiến bộ nhất đương nhiên là Thì Thiên, hắn ta đã thành công khám phá bích chướng, tiến vào cấp độ hạ vị Thần.
Hạ vị Thần thời gian, điều này đã có thể so với trung vị Thần bình thường, còn là tầng đại thành nữa.
Vân Dịch tu luyện không gian huyền ảo cũng có chút thành tựu.
Còn Phong Vân vẫn luôn tu luyện trong biệt thự trang viên, không có động tĩnh nào.
Trong lúc nhất thời, nhiều loại nghị luận nổi lên.
Có người bất bình cho Phong Vân, Vân Dịch và Thì Thiên có Thần Vương chuyên môn chỉ đạo, Phong Vân lại một thân một mình tìm tòi tu hành, làm sao có thể so sánh được?
Cũng có người coi Phong Vân là trò cười, ngày trước được hạng nhất, bây giờ lại như vậy, bọn họ đoán rằng tâm tình Phong Vân đã lạnh rồi.
Nhưng người ôm tâm tính xem náo nhiệt thì càng nhiều hơn.