Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 523 - Chương 523: Ngũ Đại Thiên Tài? Không! Ngũ Đại Dê Béo!

Chương 523: Ngũ đại thiên tài? Không! Ngũ đại dê béo! Chương 523: Ngũ đại thiên tài? Không! Ngũ đại dê béo!

Chương 523: Ngũ đại thiên tài? Không! Ngũ đại dê béo!

Hả?

Đôi mắt Phong Vân nhúc nhích: “Xem ra lại có chuyện xảy ra rồi.”

Lúc trước hắn đã nói với Ma Vân, nếu không có chuyện gì thì đừng quấy rầy hắn.

Bây giờ Ma Vân đến tìm hắn, hiển nhiên là đã có chuyện xảy ra.

Nghĩ đến đây, Phong Vân không về phòng nữa, mà đứng trong đại sảnh chờ Ma Vân vào.

Một lát sau, người chưa đến, giọng nói đã truyền đến rồi.

“Lão đại, vừa rồi người của tổng bộ đến, khai thông trùng động từ đại lục Tiềm Long đến vị trí của những thiên tài trong đại lục khác, chúng ta có thể đến những đại lục khác tham quan!”

Lời nói vừa dứt, Ma Vân đã chạy vào đại sảnh.

Phong Vân nghe vậy, ánh mắt lập tức sáng lên, đối với hắn mà nói, đây quả thật là tin tốt.

Bởi vì như vậy, hắn có thể lấy được một lượng lớn hình chiếu của những thiên tài khác!

“Xác định sao?” Phong Vân nhìn Ma Vân hỏi.

“Thiên chân vạn xác, trùng động đã mở ra, không ít thiên tài đã khởi hành rồi.” Ma Vân hưng phấn nói.

“Lão đại, chúng ta cũng đi xem một chút, ta cảm thấy rất hứng thú với những thiên tài khác.”

Thật ra hắn ta đã ở đại lục Tiềm Long quá lâu, muốn đổi chỗ mà thôi.

Nhưng đối với Phong Vân, chuyện này không chỉ đơn giản là đi ngắm phong cảnh như vậy.

Đây chính là bảo tàng di động nha!

“Được, đi, lập tức xuất phát!” Phong Vân không muốn chậm trễ một giây nào, trực tiếp đi ra ngoài, dọa Ma Vân nhảy dựng lên, hắn ta còn tưởng Phong Vân sẽ cự tuyệt.

Trong ấn tượng của Ma Vân, Phong Vân là người không giờ khắc nào không tu hành, hoặc chuẩn bị tu hành.

Đối với chuyện rảnh rỗi như du ngoạn, đến bây giờ cũng không có hứng thú.

Nhưng mà không ngờ, Phong Vân còn tích cực hơn hắn ta.

“Xem ra lão đại cấp bách muốn kiến thức những đại thiên tài kia.” Trong lòng Ma vân thầm nghĩ.

Thật ra hắn ta đoán cũng không sai, chỉ là ‘kiến thức’ trong miệng hắn ta không phải ‘kiến thức’ của Phong Vân.

Từ Huyền Cực Sơn đi xuống, Phong Vân một đường hấp dẫn sự chú ý của vô số thiên tài.

Đã nhiều năm trôi qua, kể từ khi thiên tài chiến kết thúc, đây là lần thứ hai chúng thiên tài nhìn thấy Phong Vân ở thế giới hiện thực.

“Phong Vân đến!”

“Nghe nói hắn đi chấp hành thế giới nhiệm vụ, còn là cấp nguy hiểm, tỷ lệ tử vong cao đến 60%, cuối cùng đã thành công!”

“Có lẽ đây chính là lão đại, nếu là ta đi, đoán chừng sẽ chết đến mức không còn bã.”

“Lão đại cái gì, chỉ lợi hại trên đại lục Tiềm Long của chúng ta mà thôi, ra ngoài đại lục Tiềm Long, chỉ là đệ đệ.”

Đương nhiên câu nói này bọn họ không dám nói ra, chỉ bí mật truyền âm với nhau.

Phong Vân đi trên đường, cho dù là bốn phía truyền âm với nhau hay là thấp giọng nói, hắn đều nghe được.

Tốt hay xấu, khẳng định hay chất vấn, đều không ảnh hưởng gì đến hắn, hắn chỉ xem như gió thổi qua tai mà thôi.

Rất nhanh, Phong Vân đã đi đến biên giới đại lục Tiềm Long, vị trí trùng động.

Ở đó có một người trông coi, chính là người thủ hộ đại lục Tiềm Long, người trung niên bụng phệ.

Ông ta nhìn thấy Phong Vân, ánh mắt phức tạp, hiển nhiển vẫn không quên được chấn kinh lúc trước Phong Vân mang đến.

“Ngươi cũng muốn đến các đại lục khác sao?” Người trung niên hỏi Phong Vân.

Phong Vân gật đầu: “Muốn đi kiến thức một chút.”

Người trung niên nghe vậy cũng không ngoài ý muốn, phần lớn thiên tài đến đây đều nghĩ như vậy.

Thiên tài luôn có kiêu ngạo, mặc dù ở công hội võ giả vũ trụ một thời gian ngắn, khiến những thiên tài này đã thu liễm rất nhiều, nhưng sâu trong lòng vẫn có ngạo khí.

Muốn nhìn xem đám thiên tài ở các đại kỳ trước mạnh thế nào.

Người trung niên cho rằng Phong Vân cũng nghĩ như vậy.

“Phong Vân, ngươi rất mạnh, theo ta được biết, trong vạn kỷ này, ngươi là người tiến bộ nhanh nhất trong đám thiên tài, nhưng mà, thời gian tu hành của ngươi quá ngắn, những thiên tài kia đều tu hành vạn năm, thậm chí mười vạn năm, trăm vạn năm rồi.”

“Thời gian tu hành của bọn họ dài, có thể tích tụ ra thành tựu cao, cho nên ngươi không cần để ý, nếu lần này không được, thì sau này vẫn có cơ hội.”

Hiển nhiên người trung niên sợ Phong Vân gặp những thiên tài này, trong lòng bị đả kích không gượng dậy nổi, cho nên mới nói như vậy.

Phong Vân giật mình, mặc dù hắn không để ý những chuyện này, nhưng người ta có lòng tốt nhắc nhở, hắn cũng không nói gì, gật đầu.

“Yên tâm.”

Lúc này Ma Vân đã chạy đến.

Người trung niên cũng không nói tiếp nữa, mở không gian trùng động ra, đưa Phong Vân và Ma Vân vào.

Đưa mắt nhìn thân ảnh hai người biến mất trong trùng động, người trung niên nhẹ nhàng lắc đầu: “Tự thu xếp cho tốt, hi vọng ngươi có thể chịu được thất bại.”

Mặc dù thiên phú của Phong Vân mạnh, tiến bộ thần tốc, nhưng người trung niên vẫn không coi trọng.

Phong Vân là thiên tài, nhưng những người khác cũng như vậy, hơn nữa còn tu hành mấy chục vạn năm, thậm chí là mấy trăm vạn năm rồi.

Giữa người tu hành không đủ ngàn năm và người tu hành trăm vạn năm, ngươi nói xem, làm sao so được?

Bên trong trùng động.

Ma Vân nói với Phong Vân: “Lão đại, chúng ta đến đại lục Đằng Long, nơi đó là thiên tài mười vạn kỷ trước, mạnh nhất trong đó là thiên tài xếp ở vị trí thứ năm trong ngũ đại danh sách, cường giả Olidoia!”

“Ngũ đại danh sách?” Lần đầu tiên Phong Vân nghe thấy cái này, hiếu kỳ hỏi.

“Lão đại, cái này ngươi cũng không biết à? Xem ra ngươi thật sự một lòng tu hành, không để ý đến chuyện bên ngoài.”

Ma Vân lắc đầu nói, sau đó phổ cấp khoa học cho hắn: “Cái gọi là ngũ đại danh sách, tức là năm vị mạnh nhất trong đám thiên tài đại kỳ trước.”

“Theo thứ tự là thiên tài ba thuộc tính Divie kỷ nguyên thứ hai; ‘Huyễn thuật đại sư’ Dokje kỷ nguyên thứ một trăm; ‘Thánh thương’ Mông Trạch kỷ nguyên thứ một nghìn lẻ một; ‘Tiểu thú hoàng’ Allu kỷ nguyên thứ năm nghìn ba trăm và ‘Vô địch niệm hồn sư’ ta mới nói, tên là Olidoia.”

“Năm người bọn họ được tất cả các thiên tài trong công hội võ giả vũ trụ công nhận là người mạnh nhất, nghe nói đều có chiến lực có thể so với Thần Vương.”

Ngũ đại danh sách, chiến lực có thể so với Thần Vương.

Phong Vân nhắm mắt, trong lòng kích động.

Cái này mẹ nó đâu phải ngũ đại danh sách, đây rõ ràng là ngũ đại dê béo, là dê béo chờ hắn đến lấy hình chiếu!

Ma Vân nhìn Phong Vân im lặng không nói, còn nghĩ hắn bị đả kích, liền an ủi nói.

“Lão đại, ngươi cũng không kém bọn họ, chỉ là thời gian ngươi tu luyện quá ngắn, nếu ở điều kiện tương đương nhau, chắc chắn ngươi không kém hơn bọn họ, thậm chí là mạnh hơn!”

Phong Vân đè xuống kích động trong lòng, nhẹ nhàng cười một tiếng.

“Không có, ta đang vui vẻ đến mức không nói ra lời, vừa nghĩ lập tức sẽ nhìn thấy bọn họ, ta đã cảm thấy hưng phấn không thôi.”

A!

Ma Vân nghe vậy há to miệng, hoàn toàn không hiểu mạch não của Phong Vân. Trong lòng thầm chửi bậy, chẳng lẽ lão đại tu hành đến ngốc rồi?

Bình Luận (0)
Comment