Chương 530: Trực chỉ bản tâm!
Mấy vạn Thần Vương này, Thiên Thần Vương cũng có mặt.
Hắn nhìn Phong Vân trong màn hình, mở miệng nói: "Phong Vân mặc dù có được Thượng Vị Thần Thể, nhưng cũng là người đồng tu năm hệ, ta từng muốn hắn từ bỏ các hệ khác chỉ chuyên tâm tu luyện một hệ, nhưng hắn đã cự tuyệt."
Xung quanh Thần Vương nghe hắn nói như thế, thần sắc rất là kinh ngạc.
"Đồng tu năm hệ? Cái này rất khó mà, hắn nghĩ như thế nào vậy, Divine kia lúc trước không nghe lời khuyên của chúng ta, nhất định phải tu cả ba hệ, kết quả trăm ngàn tỷ năm đi qua, hắn vẫn còn kẹt tại Thượng Vị Thần đại viên mãn, thật lâu không thể tấn thăng, thiên tài khác cùng cấp bậc với hắn, đã sớm lên tới Thần Vương cảnh!"
"Bây giờ Divine cuối cùng cũng nghĩ thoáng, dự định trước chuyên tu một hệ, đáng tiếc hắn đã lãng phí trăm ngàn tỷ năm thời gian."
Trong mắt chúng Thần Vương, ba hệ đều khó tu như thế, khiến Divine mắc kẹt không chỉ trăm ngàn tỷ năm.
Phong Vân lựa chọn đồng tu năm hệ, trời mới biết đến lúc nào mới có thể đột phá, thật không cách nào tưởng tượng!
"Yên tâm, những tuyệt thế thiên tài luôn tự phụ như vậy, chỉ cần gặp khó, thì sẽ thay đổi thôi, lúc trước Divine cũng là như thế mà, hiện tại đang phải chịu hậu quả do chính mình gây ra!"
Tuyệt thế thiên tài bình thường đều rất tự cao tự đại, đối với con đường mình lựa chọn cực kì tin tưởng.
Từ khi tu luyện có thành tựu, xung quanh rất nhiều cường giả cũng không thông minh bằng bọn họ.
Nhưng mà, người cho bọn hắn lời khuyên, đều là một đám Thần Vương.
Những Thần Vương này đã sống không biết bao nhiêu kỷ nguyên, thấy không biết bao nhiêu thiên tài, ánh mắt cao bậc nào, lời khuyên của các Thần Vương, đều được rút ra sau vô số sai lầm!
Sự thật chứng minh, lời khuyên của họ là đúng, dù cho là mạnh như Divine, cuối cùng cũng không thể không lựa chọn thay đổi, bằng không hắn sớm muộn cũng sẽ bị một đời lại một đời thiên tài vượt qua.
Trong mắt những Thần Vương này, Phong Vân cũng thế.
Đáng tiếc, họ chú định phải thất vọng.
Thế giới giả tưởng, sân thí luyện.
Phong Vân nhẹ nhõm đi ngang qua toàn bộ Mê Vụ Sâm Lâm, đi vào bộ phận thứ hai tư cách chiến.
Xuất hiện trước mắt hắn là một pho tượng hình người to lớn nhưng nhìn không ra đường nét trên gương mặt, thậm chí là nam hay nữ cũng không cách nào phân biệt, mông lung giống như bị che đậy bằng một tầng mạng che mặt, ngăn cách hết thảy ánh mắt thăm dò.
Khi ánh mắt Phong Vân rơi vào phía trên pho tượng, hắn bất chợt cảm thấy đầu óc choáng váng.
Chờ hắn lấy lại tinh thần liền phát hiện mình đã đi vào một không gian tối tăm mờ mịt.
Trước mặt vẫn là pho tượng hình người to lớn này, nhưng giờ khắc này, pho tượng kia phảng phất có được sinh mệnh, một đôi mắt nở rộ thần quang, chăm chú quan sát hắn.
Tiếp theo, có tiếng nói ầm ầm như sấm rền truyền vào tai Phong Vân.
"Đặt câu hỏi: Nguyện vọng của ngươi."
Đây chính là cửa thứ hai khảo nghiệm vấn tâm ư.
Phong Vân trong lòng tự nhủ, ngoài mặt không chút nghĩ ngợi nói: "Trở thành người mạnh nhất vũ trụ."
Đây là câu trả lời trực chỉ bản tâm, Phong Vân không có định giấu diếm.
"Đặt câu hỏi: Ngươi cho là hạn mức cao nhất của mình ở đâu."
Phong Vân chợt giật mình, sau đó lắc đầu nói: "Không có hạn mức cao nhất."
Dù là thực lực, hay là thiên phú, hoặc cái khác cũng vậy, Phong Vân đều không đặt ra hạn mức cao nhất, chỉ cần cho hắn hình chiếu, hắn có thể một mực mạnh lên.
Hạn mức cao nhất ư? Không tồn tại!
Câu trả lời này quá mức bá đạo khí phách, ngay cả pho tượng hình người kia đều có chút sửng sốt.
Nó từng đặt câu hỏi cho vô số thiên tài, nhưng trước giờ không có một ai nói ra đáp án như vậy. Dù cho là thiên tài tự tin tự phụ đến mức nào, cũng không dám nói mình không có hạn mức cao nhất, nào có giống Phong Vân như vậy.
Phải biết, dù cho là vũ trụ, đều có hạn mức cao nhất!
Đây cũng không phải là cuồng vọng!
Một hồi lâu sau.
Tiếng nói kia mới lần nữa truyền đến.
"Đặt câu hỏi: Nếu để cho ngươi lựa chọn giết chết một thân nhân bằng hữu cực kỳ quan trọng đối với mình, ngươi chọn ai?"
"Ta sẽ giết chết kẻ đã đưa cho ta lựa chọn này."
Phong Vân bình tĩnh nói.
Pho tượng hình người tiếp tục đặt câu hỏi.
Từng câu hỏi hoặc đơn giản, hoặc xảo trá, không ngừng vang lên bên tai Phong Vân.
Phong Vân đều tuần tự trả lời, nghe theo trái tim mình, không quan tâm là tốt hay xấu, luôn kiên định không thay đổi.
Không biết qua bao lâu.
Đến khi chính Phong Vân cũng không biết mình đã trả lời bao nhiêu vấn đề.
Pho tượng hình người kia lại lần nữa cất lời, một lần này không còn là đặt câu hỏi.
"Thông qua thí luyện bộ phận thứ hai!"
Rầm!
Vừa nói xong, Phong Vân liền bị vô tận hào quang bao phủ, sau một khắc, lần nữa biến mất tại chỗ.
Cùng lúc đó.
Các thiên tài khác cũng đều trả lời xong các vấn đề, bị truyền tống rời đi.
Cửa này cũng không loại đi bao nhiêu người.
Chỉ loại bỏ mấy người bản tâm không kiên định, hoặc là tâm tính thiếu hụt rất rõ ràng.
Cửa khảo nghiệm này mấu chốt chính là ở đây, cũng không có liên quan quá nhiều tới đáp án mà ngươi trả lời, mấu chốt là xem xem tâm tính ngươi như thế nào.
Tâm tính không thể hoàn mỹ vô khuyết, nhưng ít nhất cũng phải trực chỉ bản tâm, đây là điều kiện cơ bản nhất để trở thành cường giả.
Nếu như ngay cả cái này đều làm không được, mặc dù có tuyệt thế thiên phú, cũng rất khó đi đến đỉnh cao!
Cửa thứ ba khảo nghiệm.
Đây là giai đoạn quyết chiến cuối cùng của tư cách chiến.
Đến nơi đây, số thiên tài còn lại, chí ít cũng có ngàn tỷ người!
Vẫn như cũ là số lượng cực kỳ đáng sợ!
Sau khi Phong Vân lấy lại tinh thần, liền phát hiện mình đi vào một mảnh cương vực mênh mông, nơi này vô cùng rộng lớn, nhưng ngoại trừ tảng đá vẫn là tảng đá.
Mà lực cảm ứng của linh hồn cũng khôi phục lại.
Trong chớp nhoáng này, Phong Vân liền cảm ứng được vô số luồng khí tức từ các phương hướng truyền đến, có mạnh có yếu, thậm chí có nhiều chỗ còn truyền đến chấn động của thần lực, hiển nhiên đã khai chiến.
"Chém giết bây giờ mới bắt đầu đây."
Phong Vân lẩm bẩm.
Kỳ thật nghiêm chỉnh mà nói, tư cách chiến hiện tại mới chính thức bắt đầu, hai cửa ải phía trước chỉ là làm nóng người mà thôi.
"Cuối cùng vẫn phải dùng chiến lực nói chuyện mà."
Phong Vân sải bước, trực tiếp đi sâu vào trong cương vực.
Ngàn tỷ thiên tài cùng tụ tập lại, hỗn loạn cỡ nào, kịch liệt cỡ nào chứ!
Người nào có thể trổ hết tài năng, tất nhiên sẽ trở thành thiên tài ưu tú nhất tổng bộ công hội võ giả vũ trụ lúc này!
Truyền đi, cũng sẽ làm dấy lên cơn sóng thần trong toàn bộ vũ trụ!
"Vị trí đệ nhất thiên tài này, ta cũng muốn tranh giành một phen."
Tiện tay nghiền nát mấy Thượng Vị Thần xông về phía hắn, Phong Vân ngóng nhìn chỗ sâu nhất trong cương vực, hai mắt sáng lên.
Nơi đó, sẽ là chiến trường cuối cùng!
Cùng lúc đó, khu vực công cộng giả lập.
Trên bầu trời, xuất hiện một cái màn hình khổng lồ, đang chiếu cảnh tượng diễn ra trong tư cách chiến.
Mà phía dưới là một bảng danh sách khổng lồ, mỗi một phút mỗi một giây, bảng danh sách này đều sẽ đổi mới, thứ tự không ngừng thay đổi, biểu hiện ra tình hình chiến đấu kịch liệt.
Vân Dịch lúc này sắc mặt rất khó nhìn.
Bởi vì cho tới bây giờ, bóng dáng Phong Vân cũng chưa từng xuất hiện.
Điều này chứng tỏ cái gì hắn biết rõ.
Phong Vân, đã xông đến trận quyết chiến cuối cùng!
"Không có khả năng! Hắn không thể có bản lĩnh này!"
Vân Dịch căn bản không tin, chuyện này, quá ảo!"