Chương 603: Thiên địa, thất sắc!
Đám thiên tài mạnh nhất của tam đại thế lực đỉnh phong đi vào tổng bộ công hội võ giả, tự nhiên khiến tất cả các thiên tài trong tổng bộ bàn tán nhiệt tình.
Mặc dù tứ đại thế lực đỉnh phong đều là tộc quần nhân loại, nhưng đám cao tầng lại cạnh tranh với nhau, nến đám thiên tài của tứ đại thế lực đều muốn phân cao thấp, áp đảo đối phương.
Đại lục Ngọc Hải.
Đây là chỗ ở của đám thiên tài đến từ Vũ Trụ Thánh Sơn, vì tổng bộ công hội võ giả vũ trụ muốn thể hiện hào khí, dứt khoát phân đại lục Ngọc Hải này cho bọn họ ở lại, bên trên có đầy đủ mọi thứ, bất kỳ thứ gì mà ngươi có thể nghĩ đến, đều có thể tìm thấy trên đại lục này.
Trong một biệt thự xa hoa, hơn mười bóng dáng hoặc ngồi hoặc đứng, đều có khí chất bất phàm, vượt xa người thường.
Lúc này, ánh mắt bọn họ đều tập trung trên người một thanh niên ngồi ngay ngắn ở trung tâm.
Người thanh niên này có tóc màu hoàng kim, đôi mắt cũng vậy, cả người sáng chói giống như mặt trời, nhìn như Thần Thái Dương hàng thế.
Người này, chính là đệ nhất thiên tài của Vũ Trụ Thánh Sơn, Nhất Dương, nghe đồn hắn ta đồng tu hệ hỏa và hệ quang minh, được xưng là Thần Thái Dương.
Tu vi đã đạt đến Thần Vương đại viên mãn, nghe nói chiến lực ngập trời, có thể ganh đua cao thấp với Thần Chủ bình thường, khiến chúng sinh kinh diễm.
“Những năm nay, quả nhiên tổng bộ công hội võ giả vũ trụ đã xuống dốc, không có vị thiên tài cấp Thần Vương nào nhìn được, nghe nói có duy nhất một tên được xưng là thiên tài kinh diễm, nhưng bây giờ mới là thượng vị Thần mà thôi.”
“Thượng vị Thần? Đùa gì vậy? Đại hội lần này, bọn họ sẽ không phái một tên thượng vị Thần đến tham gia chứ, như vậy quá mất mặt.”
“Đừng có xem thường tên thượng vị Thần này, nghe nói chiến lực của hắn có thể so với Thần Vương, thậm chí là Thần Vương hậu kỳ, không thể khinh thường.”
“Đừng nói Thần Vương hậu kỳ, cho dù là Thần Vương đại viên mãn thì thế nào, lão đại của chúng ta có thể sánh ngang với Thần Chủ bình thường đấy, một ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn!”
“Nghe nói tên Phong Vân này đã bế quan một vạn năm rồi, cố gắng đột phá đến Thần Vương, nếu hắn thành công, thực lực của hắn tất nhiên sẽ tăng vọt.”
Nhất Dương vẫn ngồi ngay ngắn ở trung tâm vẫn không mở miệng, bỗng nhiên lại nói: “Tên Phong Vân kia bế quan ở đâu?”
“Ở phía nam đại lục Thần Vương, cách nơi này không xa.” Một vị thiên tài vội vàng đáp.
“Đi, đi xem một chút.”
Nhất Dương lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Đám thiên tài trong đại sảnh hai mặt nhìn nhau, mặc dù trong lòng có nghi hoặc, nhưng vẫn đi theo.
Nhất Dương đi đến truyền trận, trong lòng thầm nghĩ: Sư phụ nói công hội võ giả vũ trụ xuất hiện một thiên tài khó lường, tên là Phong Vân, mình đã hỏi Phong Vân khó lường ở chỗ nào, sư phụ chỉ lắc đầu không nói câu nào.
“Hừ! Chỉ là một tên thượng vị Thần mà thôi, cho dù đột phá cũng chỉ là Thần Vương sơ kỳ, có mạnh hơn thì mạnh đến mức nào, mình ngược lại muốn xem.”
Nhất Dương vẫn luôn cho rằng mình là thiên tài mạnh nhất thế hệ này, những thế lực đỉnh phong khác, nhiều nhất cũng chỉ ngang với hắn ta mà thôi.
Nhưng ý của sư phụ chính là, tên Phong Vân này còn ưu tú hơn hắn ta, điều này khiến hắn ta làm sao cam tâm được. Đây chính là văn không có đệ nhất, võ không có đệ nhị!
Ong!
Lúc Nhất Dương dẫn đầu một đám thiên tài đi đến trang viên của Phong Vân, đột nhiên phát hiện đã có hai đội ngũ đứng đấy rồi.
Mà hai người dẫn đầu kia, là hai người mà hắn ta biết.
Một bóng người linh động phiêu dật xinh đẹp, đeo khăn che mặt, trên tay cầm cung tiễn, có tư thế hiên ngang, một người khác thân thể cao lớn, cơ thể trong suốt, phía trên còn có bảo huy nhàn nhạt quấn quanh, nhìn vừa uy mãnh lại thần thánh.
Theo thứ tự là đệ nhất thiên tài của Sinh Mệnh Thần Đình, Thần Nữ Thanh Linh và đệ nhất thiên tài của Linh Minh, Andrea.
Hai người này, một người trời sinh có thuộc tính mộc và thiên phú dị bẩm tiễn đạo, tương lai sẽ là Nữ Thần Tự Nhiên, một người trời sinh có thân thể sinh linh, mặc dù thiên phú thuộc tính không xuất sắc, nhưng thiên phú thể chất vì vô cùng cao, nghe nói sắp tiếp cận Thần Chủ.
Nhất Dương nhìn thấy hai người này, thản nhiên nói: “Không ngờ hai người cũng đến.”
“Cũng vậy thôi, đến mở mang kiến thức về ‘Thiên tài mạnh nhất’ của tổng bộ công hội võ giả vũ trụ một chút.”
Andrea cố ý nhấn mạnh hai từ ‘Kiến thức’ và ‘Thiên tài mạnh nhất’, thái độ và giọng điệu tràn ngập trêu tức.
Bọn họ đều là thiên chi kiêu tử trong thiên chi kiêu tử, đương nhiên không để ý đến một người chỉ là thượng vị Thần.
Cho dù Phong Vân đột phá, cũng chỉ là Thần Vương sơ kỳ mà thôi, không ai biết sẽ mạnh như thế nào.
Thiên tài, không phải đều vượt cấp mà chiến sao?
Nhưng càng đến cảnh giới về sau, càng khó vượt cấp.
Những cảnh giới phía trước có chênh lệch không lớn, nên đối với đám thiên tài, vượt cấp chỉ đơn giản dễ dàng như ăn cơm uống nước.
Nhưng bắt đầu từ Thần Vương, rồi đến Thần Chủ, Chúa Tể, ba cảnh giới này, chênh lệch giữa mỗi cảnh giới giống như trời và đất, căn bản không thể so sánh được, chuyện vượt cấp đương nhiên cũng rất khó khăn.
Trong tình huống này, có thể vượt qua một cảnh giới nhỏ, đã là thiên tài hiếm có rồi.
Còn vượt qua cảnh giới lớn, chính là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt, ví dụ như ba vị thiên tài mạnh nhất của ba thế lực đỉnh phong này.
Tu vi của bọn họ đều là Thần Vương, nhưng quyết đấu với Thần Chủ đều không bại, mặc dù là Thần Chủ bình thường, nhưng cũng rất đáng sợ rồi.
Cho nên, bọn họ mới khịt mũi coi thường Phong Vân, cảnh giới thấp vượt cấp mà chiến, theo bọn họ nghĩ, căn bản không là cái gì.
Lúc này, Corey dẫn một đám hộ vệ đi đến, nhìn thấy nhiều Thần Vương như vậy, thân thể không nhịn được run rẩy, nhưng nhớ đến địa vị của chủ nhân nhà mình, vẫn giả bộ trấn tĩnh nói: “Chư vị, chủ nhân nhà ta đang bế quan, từng phân phó, bất kỳ ai đến cũng đừng quấy nhiễu, xin tha lỗi.”
Thần Nữ Thanh Linh đến từ Sinh Mệnh Thần Đình bật cười, đang muốn nói chuyện, đột nhiên thiên địa ảm đạm.
Bầu trời vốn sáng như ban ngày, giờ phút này đã lâm vào bóng tối, giống như có một bàn tay trong cõi u minh bắt được Thái Dương, khiến thiên địa thất sắc!
Ầm ầm!
Một giây sau, đột nhiên có vô số quang quang từ trên vũ trụ giáng lâm, bao phủ toàn bộ tổng bộ công hội võ giả vũ trụ, tràn ngập cả những nơi hẻo lánh!
“Cái gì? Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Đây, đây là… Pháp tắc hải dương và thần lực hải dương giáng lâm? Có người đột phá Thần Vương cảnh?”
“Nhưng, mới bước vào Thần Vương cảnh có thể gây nên cảnh tượng này sao? Cho dù bước vào Thần Chủ cảnh, động tĩnh cũng không bằng một phần trăm cái này đâu!”
Vô số cường giả bừng tỉnh, ngửa đầu nhìn cảnh tượng trên bầu trời, kinh hãi đến tột đỉnh!
Cảnh tượng này, đừng nói gặp, đến nghe cũng chưa từng nghe qua!