Chương 612: Thiên tài và Bug!
Ầm ầm!
Đại địa rơi xuống, nứt ra từng khe lớn, hình thành các khe rãnh hình cung, lúc này, các khe rãnh nối liền nhau, tạo thành hình dạng vô cùng to lớn!
Một giây sau, trong hình dạng này, đại địa dưới chân Huyễn Linh Thần Chủ chậm rãi bay lên, lộ ra bùn đất đen kịt, nhấc lên vô số gió bão!
Đại địa càng lên không càng run rẩy, bầu trời cũng bất ngờ thay đổi, trong nháy mắt, đại địa đã lên cao vạn mét, rồi vạn dặm, mười vạn dặm…
Thẳng đến một độ cao khó hình dung được!
Giống như một mảnh đại lục to lớn, giờ phút này bị cưỡng ép nâng từ mặt đất lên.
Lúc này, sắc mặt Huyễn Linh Thần Chủ trở nên tát nhợt, ánh mắt lộ ra rung động.
Bởi vì cô ta phát hiện dưới chân mình không phải là đại lục, mà là bàn tay của con người.
Bây giờ, cô ta đang đứng trong lòng bàn tay của một người!
Mang theo suy nghĩ kinh khủng này, Huyễn Linh Thần Chủ chậm rãi ngẩng đầu lên, sau đó, cô ta nhìn thấy một màn khiến cô ta rất hoảng sợ.
Chỉ thấy trong vũ trụ có một thân ảnh đỉnh thiên lập địa đang đứng, vô tận tinh hà hình thành thần văn lượn lờ xung quanh thân ảnh này, không biết thân ảnh này cao bao nhiêu, giống như vô tận vô hạn, cho dù là tinh cầu, ở trước mặt thân ảnh này cũng đều nhỏ bé như hạt bụi.
Đôi mắt hắn óng ánh hơn nhật nguyệt, khiến Huyễn Linh Thần Chủ cảm thấy ngạt thở!
“Cái này, cái này…”
Huyễn Linh Thần Chủ hoàn toàn ngây người, không phải cô ta đang ở quảng trường tầng thứ chín của Sinh Mệnh Thần Đình sao? Vì sao cô ta lại đến đây?
Nhưng mà, cô ta căn bản không có thời gian suy nghĩ. Trong chớp mắt, bàn tay to lớn đến không thể tưởng tượng nổi kia khép lại.
Thế giới của Huyễn Linh Thần Chủ lập tức rơi vào bóng tối.
Nhưng cảm giác bị hủy diệt không truyền đến, Huyễn Linh Thần Chủ từ từ mở mắt, phát hiện cảnh tượng xung quanh cô ta đã trở lại, cô ta vẫn đang ngồi trên quảng trường như cũ, giống như chưa từng rời đi.
Nhưng một màn kia lại chân thật như vậy!
“Đây chính là huyễn thuật của ngươi sao? Không chịu nổi một kích.”
Một giọng nói nhàn nhạt truyền đến, thân ảnh Phong Vân từ trong sương mù đi ra, từ trên cao nhìn xuống Huyễn Linh Thần Chủ.
Giờ phuát này, cô ta làm sao lại không biết, chuyện vừa rồi cô ta trải qua, đều là do Phong Vân tạo ra!
Điều này khiến cô ta cảm thấy vô cùng kinh hãi, luận huyễn thuận, cô ta tự nhận bản thân có cấp độ khá mạnh trong giới Thần Chủ, nhưng mà, cô ta lại thua Phong Vân.
Như vậy chẳng phải, cấp độ huyễn thuật của đối phương đã đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng được rồi sao?
Cái này, cái này làm sao có thể?
Huyễn Linh Thần Chủ không biết, sở dĩ Phong Vân mạnh như vậy, là vì hắn có thiên phú linh hồn cao, thật ra, luận huyễn thuật, đương nhiên hắn không bằng cô ta.
Huyễn Linh Thần Chủ có thiên phú huyễn thuật cao, nhưng thiên phú linh hồn thấp, đối mặt với thiên phú linh hồn của Phong Vân, đương nhiên sẽ bị nghiền ép.
Giờ phút này, Phong Vân đang nhìn Huyễn Linh Thần Chủ, ngoài mặt nhìn như lạnh lùng, nhưng thật ra hắn đang thầm lấy hình chiếu đối phương.
[Người hình chiếu] : Huyễn Linh Thần Chủ (Anna)
[Tuổi] : 1000w kỷ nguyên
[Cảnh giới] : Thần Chủ sơ kỳ
[Rơi xuống] : … Võ kỹ cấp Thần Chủ < Thủy Mộc Chi Mộ>… Võ kỹ cấp Thần Chủ < Sinh Mệnh Cứu Thục>… Công pháp hệ thủy cấp Thần Chủ < Thủy Hoàng Bí Điển>… Công pháp hệ mộc cấp Thần Chủ < Sinh Mệnh Thần Văn>… Công pháp dung hợp thủy mộc cấp Thần Chủ < Thủy Mộc Bí Sách>… Thiên phú hệ thủy cấp Thần Chủ…. Thiên phú hệ mộc cấp Thần Chủ… Thủy chi pháp tắc (mười thành)… Pháp tắc dung hợp thủy mộc (chín thành)… Thiên phú huyễn đạo cấp Thần Chủ…
Phong Vân quét mắt một vòng qua hình chiếu, trong lòng đắc ý, đây là lần đầu tiên hắn hình chiếu cấp Thần Chủ, quả nhiên không khiến hắn thất vọng.
Hơn nữa, nghe nói năm đó Huyễn Linh Thần Chủ cũng là thiên tài danh chấn một phương, số liệu trên bảng cũng hoa lệ hơn Thần Chủ bình thường rất nhiều.
“Dung hợp pháp tắc thủy mộc đạt được chín thành, đã rất cao, cộng thêm thiên phú huyễn đạo, khó trách chiến lực lại bằng với Thần Chủ hậu kỳ.” Trong lòng Phong Vân thầm nói.
Đáng tiếc, ở trước mặt hắn, vẫn phải cúi đầu như cũ.
Còn thủy mộc pháp tắc mười thành thì rất bình thường, sau khi đạt đến Thần Chủ, cơ bản sẽ không đột phá pháp tắc nữa.
Lúc này, Thần Chủ muốn làm là mở thế giới trong cơ thể, rót pháp tắc vào trong thế giới đó, dùng cái này để điều động lực lượng thế giới.
Nhưng Phong Vân nghĩ, vị Huyễn Linh Thần Chủ này hẳn là chưa mở thế giới trong cơ thể, hoặc là nói, vẫn ở trạng thái ban đầu.
Phải biết, mở thế giới trong cơ thể cũng không phải chuyện dễ dàng.
Cần dùng tài liệu quý hiếm như ‘Thạch giới’, bình thường chỉ có ở bí cảnh vũ trụ cấp cao trở nên mới có.
Mặc dù thương hội vũ trụ hay hội đấu giá cũng có, nhưng số lượng rất ít, giá cả thì trên trời.
Nói như vậy, Thần Chủ cảnh bình thường chỉ cần một viên ‘Giới thạch’ đã có thể mở thế giới trong cơ thể.
Lợi hại hơn một chút, giống như Huyễn Linh Thần Chủ, e rằng cần khoảng trăm viên.
Còn Vẫn Diệt Thần Chủ của Thú tộc, lúc trước cần năm nghìn viên ‘Giới thạch’ mới mở được thế giới trong cơ thể, gây nên một trận oanh động lớn.
“Không biết lúc mình mở thế giới trong cơ thể thì cần bao nhiêu viên ‘Giới thạch’.” Phong Vân có chút hiếu kỳ nói.
Mặc dù bây giờ hắn mới là Thần Vương sơ kỳ, đến Thần Vương đại viên mãn còn một khoảng cách dài nữa.
Nhưng đối với hắn, chỉ cần vài phút là có thể tăng đến cảnh giới này, mà không có gông cùm xiềng xích gì.
Chân chính khiến hắn để ý, là từ Thần Vương cảnh đột phá đến Thần Chủ cảnh mà thôi.
“Lần này ra ngoài, mình cũng phải chuẩn bị ‘Giới thạch’…”
Phòng ngừa chu đáo, sớm chuẩn bị tốt, tránh đến lúc đó cần dùng mà không có thì thật xấu hổ.
Những ý niệm này chợt lóe lên trong đầu Phong Vân, sau đó, hắn nhìn Huyễn Linh Thần Chủ đang thất hồn lạc phách, nói: “Còn muốn tiếp tục không?”
Huyễn Linh Thần Chủ đờ đẫn lắc đầu: “Không cần.”
Cô ta đã thất bại thảm hại, dường như đã bị nghiền ép trong lĩnh vực mà cô ta am hiểu nhất, cảm giác đả kích to lớn này, mặc dù là Thần Chủ cũng rất khó tiếp nhận.
Tâm cảnh cô ta sinh ra rung chuyển to lớn.
Huyễn Linh Thần Chủ chưa từng nghĩ, có một ngày, chính mình sẽ bị một thiên tài mới nổi nghiền ép, sự cường đại toát ra trên người đối phương khiến cô ta cảm thấy ngạt thở.
Đây là cảm giác cô ta chưa bao giờ có.
Cho dù là ở thời đại của cô ta lúc trước, đối mặt với thiên tài mạnh nhất lúc ấy, cô ta cũng chỉ cảm thấy người đó cường đại mà thôi.
Mà bây giờ đối mặt với Phong Vân, cô ta cảm thấy như đối mặt với sự cường đại không thể hình dung! Sự kinh khủng đó khiến cô ta không thể tưởng tượng được!
Phong Vân không để ý mình có lưu lại bóng ma tâm lý sâu đậm cho Huyễn Linh Thần Chủ hay không, lúc này, lực chú ý của hắn chỉ đặt trên người một người.