Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 632 - Chương 632: Tư Tưởng Huyết Mạch Mạnh Nhất!

Chương 632: Tư tưởng huyết mạch mạnh nhất! Chương 632: Tư tưởng huyết mạch mạnh nhất!

Chương 632: Tư tưởng huyết mạch mạnh nhất!

“Không có thiên phú thể chất sao?”

Phong Vân nhìn bảng rơi xuống của Nhung Chiến và Hoàng Liệt, phát hiện bọn họ không có thiên phú thể chất.

Nhưng nhục thân của bọn họ lại mạnh đến đáng sợ, chỉ yếu hơn hắn nửa bậc mà thôi.

“Xem ra là vì huyết mạch…”

Long tộc và Thiên Hoàng tộc đều có huyết mạch khác những sinh vật bình thường, Phong Vân nghĩ, chắc chắn là huyết mạch khiến bọn họ có nhục thân cường đại.

Nghiêm chỉnh mà nói, bọn họ mạnh không phải nhục thân, mà là huyết mạch.

Huyết mạch tuy mạnh, nhưng Phong Vân lại không có hứng thú, hắn không muốn lẫn vào huyết mạch của chủng tộc khác, khiến huyết mạch nhân loại của mình trở nên hỗn tạp.

Hơn nữa, trong lòng hắn, huyết mạch nhân tộc không hề kém với đám Thần Thú hoặc tộc đàn đặc thù này.

Chỉ cần không ngừng tiến hóa, không ngừng phá vỡ gông cùm xiềng xích của huyết mạch, cuối cùng cũng có một ngày, huyết mạch nhân tộc trong cơ thể hắn sẽ thuế biến đến trình độ rất đáng sợ.

Chưa biết chừng sẽ trở thành huyết mạch mạnh nhất!

“Các ngươi cứ chậm rãi đánh đi, ta đi trước.”

Sau đó, Phong Vân nhìn chiến trường càng lúc càng kịch liệt, trong lòng thầm nói, trực tiếp thuấn di rời đi.

Quả thật chiến lực của Nhung Chiến và Hoàng Liệt vô cùng nghịch thiên, chỉ là Thần Chủ sơ cấp, lại có chiến lực của cực hạn Thần Chủ, còn là cực hạn Thần Chủ rất mạnh nữa.

Tồn tại bực này, sợ là Chúa Tể bình thường cũng chưa chắc đã giết chết được bọn họ.

Phong Vân tự hỏi, đối đầu với bọn họ, hắn chỉ chiếm thượng phong một chút, thật sự muốn phân thắng bại, e rằng phải đánh mấy ngày mấy đêm.

“Không vội, chờ mình thành công mở ra thế giới Thần quốc, tiến vào Thần Chủ sơ cấp, lúc đó sẽ không nhất định.”

Phong Vân cũng không ngại, bây giờ hắn vẫn là Thần Vương, chờ hắn bước vào Thần Chủ, thực lực sẽ tăng vọt.

Đối với người khác, đây chỉ mà một cảnh giới thay đổi, nhưng đối với hắn lại là biến hóa kinh thế hãi tục!

Sau khi thuấn di trở về, Phong Vân quyết định tăng tốc độ thu thập, hắn và tiểu đội Phong Vân chia thành hai đường, tự mình chọn một phương hướng đi thu thập giới thạch, cũng chính là đánh cướp.

Bởi vì đây là phương pháp nhanh nhất, dựa vào bản thân đi tìm thì biết đến ngày tháng năm nào.

Dù sao những dị tộc này đều là kẻ địch với tộc quần nhân loại, Phong Vân có cướp, trong lòng cũng không áy náy, thậm chí còn rất vui vẻ.

Trong một hang động ở một dãy núi, trên một hòn đảo nào đó.

Nơi này tụ tập mười tên Thần Chủ, trong đó có sáu tên tuyệt đại Thần Chủ, bốn tên cực hạn Thần Chủ, đều đến từ Thú tộc.

Bọn họ đang bàn chuyện chiến đấu, đàm luận về cảm ngộ pháp tắc…

“Gần đây nghe nói xuất hiện một tên Thần Vương nhân loại, tên là ‘Đao Kiếm Vương’, suốt ngày đánh cướp, mặc dù cảnh giới Thần Vương, nhưng chiến lực lại vô cùng cường đại, sánh ngang với cực hạn Thần Chủ!”

Một vị tuyệt đại Thần Chủ của tộc Khổng Tước mở miệng nói.

“Ta cũng nghe nói việc này, không biết hắn từ đâu đến, chiến lực thật trâu bò!”

Một vị tuyệt đại Thần Chủ của tộc Sư Tử phụ họa.

“Đao Kiếm Vương, hừ!”

Một vị cực hạn Thần Chủ của tộc Sơn Lĩnh Cự Nhân hừ lạnh: “Chỉ là tin vỉa hè mà thôi, một Thần Vương, năng lực mạnh đến thế nào thì một thế giới hình chiếu cũng có thể đè bẹp hắn.”

“Không sai, tên ‘Đao Kiếm Vương’ này có vận khí tốt, không đụng phải chúng ta, nếu không thì, hắn nhất định phải chết!” Một vị cực hạn Thần Chủ tức giận nói.

Bỗng nhiên…

Oanh!

Vách núi bên cạnh ầm ầm vỡ vụn, vô số núi đá bắn ra, giống như thiên băng địa liệt.

Vô số tảng đã bay vào hang động, khiến mười vị Thần Chủ Thú tộc phẫn nộ, mỗi người đều phóng ra khí cơ cường đại, trực tiếp nghiền nát những viên đá vụn này.

Mà lúc này, bên trong sóng khí vô biện, một bóng người mơ hồ xuất hiện.

Theo bóng người càng lúc càng đến gần, đám Thần Chủ cũng dần thấy rõ khuôn mặt hắn.

Đó là một thanh niên, trên người mặc chiến giáp màu đen, chân đi giày chiến, trên lưng đeo một đao một kiếm, đôi mắt vô cùng lạnh lùng.

“Ngươi là ai?” Tuyệt đại Thần Chủ của tộc Khổng Tước dò hỏi.

“Đao Kiếm Vương.”

Lời này vừa ra, mười tên Thần Chủ lập tức biến sắc, cảm nhận được một cỗ áp lực.

Mặc dù vừa rồi bọn họ nói không để ý lắm, nhưng đây chỉ là lời khoác lác mà thôi.

Bây giờ chính thức đối mặt, lại liên tưởng đến chiến tích kinh khủng của Phong Vân, bọn họ không thể không sợ hãi.

Cực hạn Thần Chủ của Sơn Lĩnh Cự Nhân tộc lúc trước cường thế nhìn Phong Vân chằm chằm: “Đao Kiếm Vương, chúng ta không muốn đối địch với ngươi, nếu mười tên Thần Chủ chúng ta liên thủ, cũng không sợ ngươi, mời ngươi lập tức rời đi.”

“Đúng, mời ngươi rời đi, chúng ta sẽ bỏ qua chuyện cũ.”

Đám Thần Chủ còn lại cũng nhao nhao mở miệng.

Phong Vân đứng giữa sân, nhìn xung quanh một vòng, giễu cợt nói: “Để ta rời đi? Chúng ta không phải kẻ địch sao? Không phải thù sâu như biển sao? Thế mà các ngươi lại để ta rời đi, xem ra các ngươi rất sợ ta, không sao, đã sợ ta thì thành thật giao Giới Thạch ra là được, không chừng ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.”

“Cuồng vọng!”

“Muốn chết!”

“Thật sự cho mình là vô địch sao? Mười vị Thần Chủ như chúng ta còn sợ một mình ngươi?”

Mười tên Thần Chủ Thú tộc lập tức nổi giận, bọn họ quý vì Thần Chủ, cũng có kiêu ngạo của mình, ở trước mặt Phong Vân, bọn họ kiêng kị nên lựa chọn tránh lui, nhưng không có nghĩa là bọn họ có thể chịu khi phụ.

“Giết!”

Mười tên Thần Chủ Thú tộc nổi giận gầm lên một tiếng, vọt thẳng về phía Phong Vân.

Ong!

Trong nháy mắt, mười loại công kích xuất hiện, có công kích vật chất, cũng có công kích linh hồn.

Nhưng những công kích này không hề tổn thương đến Phong Vân.

Phong Vân đứng tại chỗ, như hóa thạch kiên cố, hắn cười lạnh nói: “Chỉ có trình độ này sao?”

“Ngươi…”

Mười tên Thần Chủ nhìn thấy cảnh này, đều kinh ngạc đến ngây người, đây là quái vật gì, giống như đã miễn dịch với tất cả công kích của bọn họ!

“Các ngươi đã đánh xong, đến lượt ta, tiếp cho tốt.”

Xoẹt!

Một giây sau, đao kiếm ra khỏi vỏ, âm thanh quanh quẩn bốn phía, kiếm quang chói lọi và đao quang thuần túy đan xen một chỗ, hình thành chữ ‘Thập’, những nơi đi qua, không gì không phá, không gì không trảm!

Không gì là địch của nó!

Phốc phốc phốc…

Quang mang đi qua, hang động trống không, cả dãy núi cũng trống không, trực tiếp bị san bằng.

Mà trước mặt Phong Vân, chỉ còn mười viên Thần Cách và mười cái không gian giới chỉ.

Mười tên Thần Chủ, diệt!

Gương mặt Phong Vân không biểu tình, trong lòng thầm động, mười viên Thần Cách và mười cái không gian giới chỉ bay đến.

Hắn thu hồi Thần Cách, thuận tiện xem xét số lượng Giới Thạch trong mười cái không gian giới chỉ.

“Tổng cộng có năm nghìn một trăm mười viên.”

Số lượng này vẫn được, thậm chí còn vượt ngoài mong muốn của Phong Vân.

Hắn tiện tay lấy những viên Giới Thạch này ra, ném vào một cái không gian giới chỉ khác.

Đây là không gian giới chỉ hắn dùng để đựng Giới Thạch, lúc này, số lượng trong đó đã hơn 300w viên!

Tất cả đều là thu hoạch củaPhong Vân trong thời gian này.

Bình Luận (0)
Comment