Chương 691: Muốn trách, thì trách ngươi quá yêu nghiệt!
Cuối cùng tin tức Phong Vân diệt bảy vị tinh anh Chúa Tể đã truyền khắp vũ trụ, không thể nghi ngờ, lại là một trận sóng to gió lớn.
Phản ứng đầu tiên của rất nhiều tộc đàn là không tin!
Nhưng sau khi nhìn thái độ quyết tuyệt của bảy đại dị tộc kia, hiển nhiên không giống như làm bộ.
Trong lúc nhất thời, những tộc đàn khác đều kinh hãi đến á khẩu.
Nếu bọn họ không nhớ lầm, Phong Vân chỉ là Thần Chủ cảnh, lại giết chết tinh anh Chúa Tể, hơn nữa còn liên tiếp bảy vị?
Mẹ nó, Đao Kiếm Thần Chủ cũng không biến thái như vậy!
“Mẹ nó, tên Phong Vân này là thế nào, Thần Chủ cảnh đã trảm thất đại tinh anh Chúa Tể?”
“Không thể tưởng tượng được, không thể tin được, đây là tinh anh Chúa Tể, không phải con chó con mèo đâu?”
“Ta dựa vào,vốn cho rằng Đao Kiếm Thần Chủ là đồ biến thái, không ngờ tên Phong Vân này mới biến thái nhất!”
“Nhân tộc thế nào vậy? Muốn quật khởi sao?”
“Khó trách thất đại dị tộc lại như vậy, xem ra sâu trong lòng bọn họ cũng cực kỳ sợ Phong Vân, sợ hắn trưởng thành.”
“A, đừng nói thất đại dị tộc, bây giờ, trong lòng chúng ta cũng đang phát hoảng.”
Đao Kiếm Thần Chủ đã đủ mạnh, hiện tại Phong Vân lại biến thái như vậy, thậm chí còn hơn Đao Kiếm Thần Chủ, đối với ngàn vạn tộc đàn trong vũ trụ cũng không phải chuyện tốt.
Tiếp tục như vậy, tương lai hắn chắc chắn sẽ là cự phách siêu cấp chấn nhiếp ngàn vạn tộc đàn, đánh vỡ thế cân bằng hiện nay, đây là chuyện mà không một tộc đàn nào trong vũ trụ nguyện ý.
Nhưng những tộc quần khác có lòng kiêng kị, lại không có ý nghĩ ra tay, tối thiểu là bây giờ không có.
Đa số đều ôm thái độ quan sát, tọa sơn quan hổ đấu, nhìn xem lần này Nhân tộc xử lý vấn đề tam tộc và thất đại dị tộc thế nào, nếu không xử lý thích đáng, sẽ thiệt thòi lớn, hoặc là bị tổn thất, vậy bọn họ sẽ chen vào một chân.
Mà lúc tam đại tộc biết Phong Vân chém giết bảy vị tinh anh Chúa Tể, tự nhiên cũng vô cùng kinh sợ.
Sau đó, trong lòng tràn ngập sát ý, Phong Vân, đã đi đến mức này rồi.
Cho dù Phong Vân tận lực ẩn giấu thực lực, hay là sự tiến bộ nhanh chóng của hắn đều khiến tam tộc cảm thấy như ngồi trên bàn chông, mồ hôi lạnh chảy dọc.
Giờ khắc này, chuyện đánh giết Phong Vân đã bị tam tộc xem là đại sự hàng đầu! Ưu tiên trên tất cả!
Mặc dù Phong Vân vốn là đại uy hiếp của bọn họ, nhưng còn không đến mức vì hắn mà tập trung tất cả tâm huyết và lực chú ý.
Nhưng bây giờ, tiêu diệt Phong Vân đã là đại sự lớn nhất trong tam tộc!
“Đây là một cơ hội, liên hiệp bảy tộc, bức bách nhân tộc giao Phong Vân ra, nếu bọn họ không giao, cho đại quân tiếp cận!”
“Ta sợ Ngũ Hành Chúa Tể...’
“Hừ! Sợ cái gì, ba tộc chúng ta, cộng thêm bảy tộc nữa, tổng cộng mười tộc, ông ta mạnh hơn thì thế nào?”
“Không sai, hơn nữa, ngươi cho rằng chỉ có mười tộc chúng ta ra tay sao, sợ rằng những tộc khác cũng rục rịch, để mình nhân tộc lớn mạnh, không thể nào!”
“Phong Vân, muốn trách, thì trách ngươi quá yêu nghiệt, trong vũ trụ, không cho phép yêu nghiệt như ngươi xuất thế, sợ phá vỡ cân bằng!”
...
Nhân tộc bên này, đám Lôi Đình Chúa Tể đã thức tỉnh tất cả hạ vị Thần, trung vị Thần, thượng vị Thần, Thần Vương, Thần Chủ đang bế quan, để bọn họ trang bị đầy đủ, đến biên cương nhân tộc, nghiêm phòng đại quân thập tộc đi vào.
Tất cả tộc đàn nhân loại đều tiến vào trạng thái tích cực chuẩn bị, cảm xúc của mỗi người đều cực kỳ sục sôi, cũng rất nhiệt huyết.
Đây là trận chiến vinh quang, cũng là trận chiến tôn nghiêm, càng là trận chiến sinh tồn!
Giờ phút này, đám cao tầng Nhân tộc đang trong phòng họp.
Đám Lôi Đình Chúa Tể chờ hơn mười vị Chúa Tể đến, rồi nhìn Ngũ Hành Chúa Tể trên màn hình giả lập, nói rõ những chuyện xảy ra gần đây cho ông ta biết.
Ngũ Hành Chúa Tể ngẩn ra một lúc lâu, hiển nhiên là bị chiến tích khủng bố của Phong Vân chấn kinh mà có chút ngốc trệ.
Nhưng bây giờ không phải là lúc chấn kinh, Ngũ Hành Chúa Tể mở miệng nói: “Các ngươi làm rất tốt, nhân tộc ta chưa từng sợ ai, bọn họ muốn chiến, vậy thì chiến, đừng nói nhảm nhiều như vậy!”
“Đúng rồi, bây giờ Phong Vân đang ở đâu?”
“Phong Vân vẫn còn ở trong Bí Cảnh Không Gian của Trụ Vực.” Lôi Đình Chúa Tể đáp.
“Được, vậy là được, toàn vũ trụ không có nơi nào an toàn hơn Trụ Vực, Phong Vân ở đó, ta cũng yên tâm, ngươi nói cho hắn biết, tạm thời cứ đợi ở Trụ Vực, đừng đi ra, đám dị tộc kia cũng không dám đánh vào trong Trụ Vực.”
Ngũ Hành Chúa Tể nói với Lôi Đình Chúa Tể.
Lôi Đình Chúa Tể gật đầu: “Yên tâm, đã sớm truyền đạt rồi.”
“Rất tốt, chân thân ta sắp trở về, đúng lúc món bí bảo ta mới có được kia cũng nên đi ra biểu diễn.”
Trong màn hình giả lập, giọng nói trầm thấp của Ngũ Hành Chúa Tể truyền ra.
Ánh mắt đám người Lôi Đình Chúa Tể sáng lên, vì Ngũ hành Chúa Tể trở về mà vui sướng, cũng vì bí bảo mà vui vẻ.
...
Hỗn độn thế giới.
Ngũ Hành Chúa Tể tắt dụng cụ truyền tin, ánh mắt xa xăm, mênh mông và thâm thúy, mà ở trên đỉnh đầu ông ta, có một trường hà vô cùng to lớn, mênh mông cuồn cuộn.
Nhìn kỹ, đó không phải là một dòng sông, mà là từng kiện chí bảo hội tụ một chỗ, hình thành dòng sông chí bảo!
Nhìn qua, ít nhất cũng có vài chục vạn cái!
“Vạn bảo trường hà, đến lúc đó phải xem biểu hiện của các ngươi rồi.” Ngũ Hành Chúa Tể lẩm bẩm nói.
Giống như nghe hiểu lời ông ta, tất cả chí bảo trong trường hà chí bảo vô cùng mênh mông kia cùng nhau gầm nhẹ, cảnh tượng rất hùng vĩ!
...
Bên ngoài hỗn loạn ầm ĩ, không khí giương cung bạt kiếm, thì trong Trụ Vực, bí cảnh cấp Chúa Tể.
Phong Vân vẫn đang tìm giới thạch như cũ, đương nhiên hắn cũng nhìn thấy tin tức Lôi Đình Chúa Tể gửi cho hắn, cũng thông qua hóa thân biết mọi chuyện xảy ra bên ngoài.
Nhưng trong tình huống này, muốn hắn trốn mãi ở đây, hiển nhiên không thể nào.
Chẳng qua, bây giờ chiến lực của Phong Vân là kinh thế vô song, nhưng nếu nhân tộc khai chiến với mười đại tộc đàn, cho dù hắn đi ra ngoài, cũng khó chi phối được cuộc chiến.
“Trừ phi, mình bước vào cảnh giới Chúa Tể!”
Chờ Phong Vân tấn thăng Chúa Tể, chiến lực của hắn sẽ tăng lên trên diện rộng, đến lúc đó, có thể so sánh với cấp cự đầu Chúa Tể.
Một vị Chúa Tể cấp cự đầu, đủ để ảnh hường đến diễn biến cuộc chiến!
Cho nên, mặc dù ngoại giờ thay đổi bất ngờ thế nào, Phong Vân vẫn bất động như cũ, rất chuyên chú tìm giới thạch.
Chỉ khi thu hoạch đủ giới thạch, bước vào cảnh giới Chúa Tể, mới có thể phá vỡ cục diện này!
“Linh hồn cảm giác thôi động đến cực hạn cho ta!”
“Thiên phú thuộc tính thổ, không ngừng vận chuyển!”
Phong Vân vượt qua cực hạn, giành giật từng giây, phát huy hai đại năng lực đến cực hạn trong cực hạn, không ngừng di động trong bí cảnh Chúa Tể, tìm kiếm giới thạch.
Ngày qua ngày, số lượng giới thạch hắn thu hoạch được cũng ngày càng tăng theo tốc độ khiến người ta líu lưỡi!