Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 721 - Chương 721: Một Đao Ra, Vẫn Lạc!

Chương 721: Một đao ra, vẫn lạc! Chương 721: Một đao ra, vẫn lạc!

Chương 721: Một đao ra, vẫn lạc!

Trên sương mù hỗn độn, Phong Vân cầm đao đứng đó, hùng vỹ siêu nhiên, không giống phàm tục.

“Đi!”

“Đi nhanh lên!”

“Phong Vân đến rồi, đi chậm, chắc chắn phải chết!”

Những lời này đều do các Chúa Tể tam tộc nói, tam tộc bọn họ với nhân tộc không chết không thôi, bây giờ đám Chúa Tể tam tộc gặp Phong Vân, giống như chuột gặp mèo, không dám ở lại.

Lúc này, cả đám đều lặng lẽ rút lui.

Ngay cả Kim Thạch Chúa Tể và Thiên Hãn Chúa Tể đều lui lại cách xa chiến trường, không dám tranh phong với Phong Vân.

Đây là mãnh nhân tuyệt thế!

Phong Vân vừa xuất hiện, còn chưa nói bất cứ điều gì, chỉ hiện thân mà thôi, đã khiến rất nhiều Chúa Tể tránh lui, không dám tranh phong, hung uy cỡ nào!

Ở tại chỗ, chỉ còn lại ‘Ma Lang Chúa Tể’ có thể so với vô địch Chúa Tể đứng sừng sững giữa không trung, căm tức nhìn Phong Vân.

“Nhân tộc Phong Vân, ngươi dám đoạt chí bảo của ta ?” Ma Lang Chúa Tể gầm lên.

Phong Vân không nói gì, lạnh lùng nhìn hắn ta.

Ma Lang Chúa Tể bị kinh thị như vậy, càng thêm giận dữ, trong đôi mắt đỏ lừ dâng lên chút ngang ngược: “Tốt, tốt, đám phế vật kia sợ ngươi, nhưng ta không sợ ngươi!”

Quả thật hắn ta không sợ Phong Vân, hắn ta có thiên phú thần thông, chiến lực có thể so sánh với vô địch Chúa Tể, Phong Vân mạnh hơn cũng chỉ ngang với hắn ta mà thôi, hơn nữa, hắn ta có huyết mạch thần thú, khi thôi động, nhục thân tăng lên, dũng mãnh vô biên.

Cho dù Phong Vân có thiên phú thể chất cấp Chúa Tể, hắn ta cũng không sợ!

So sánh như vậy, Ma Lang Chúa Tể mới dám nói những lời này.

“Thật sao?”

Chỉ hai chữ truyền đến, vô cùng lạnh nhạt.

Tay phải Phong Vân cầm đao, tay trái khẽ vuốt sống đao, nhẹ giọng nói: “Ta từng giết đặc cấp Chúa Tể, cự đầu Chúa Tể, nhưng chưa từng giết vô địch Chúa Tể, nghe nói chiến lực của ngươi có thể so với vô địch Chúa Tể, ta, rất muốn thử.”

“Ngươi, ngươi muốn giết ta?” Ma Lang Chúa Tể nghe nói như thế, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó giống như nghe được cái gì đó vô cùng buồn cười.

“Đúng.”

Tay Phong Vân cầm đao, chỉ về phía Ma Lang Chúa Tể: “Giết ngươi.”

Giọng nói cuồn cuộn, trong nháy mắt truyền khắp nơi.

Đám Chúa Tể dị tộc đang muốn chạy trốn nghe vậy lập tức ngừng động tác, bao gồm cả Kim Thạch Chúa Tể và Thiên Hãn Chúa Tể, đều giật mình nhìn Phong Vân.

Giống như bọn họ nghe nhầm!

“Ha ha, thật sự buồn cười, giết mấy cái cự đầu Chúa Tể đã dám nói muốn giết ta, cho dù một vị vô địch Chúa Tể cũng không dám nói như thế, huống chi là ngươi?”

Sắc mặt Ma Lang Chúa Tể vô cùng dữ tợn, bỗng nhiên quát to: “Nhân loại Phong Vân, ta sẽ cho ngươi biết, chân chính vô địch cường đại cỡ nào!”

Hai tay hắn ta cầm thần chùy, dậm chân trên hư không, rầm rầm phóng về phía Phong Vân.

Trong quá trình này, Ma Lang Chúa Tể thôi động hỏa hệ quy tắc đại thành trong cơ thể, cũng thôi động huyết mạch Thần Thú, tăng chiến lực đến cấp tuyệt đỉnh, công kích che đậy thiên địa xông đến!

Nhưng Phong Vân vẫn lạnh nhạt đứng đó, không hề động đậy.

Đợi đến khi Ma Lang Chúa Tể đến gần, hắn mới khẽ động, như tia chớp lao nhanh, đối mặt với lực lượng thiên địa của Ma Lang Chúa Tể, chém ra một đao.

Ầm ầm!

Cả hai giao kích, âm thanh nặng nề trầm đục truyền đến, sương mù hỗn độn bao phủ thập phương.

Đông! Đông!

Phong Vân vẫn đứng bất động, ngược lại, Ma Lang Chúa Tể lui lại ba bước lớn, nhưng chỉ như vậy mà thôi, toàn thân không có một vết thương nào.

“Không hổ là thiên kiêu số một của vũ trụ, ta thừa nhận ngươi mạnh hơn ta, nhưng mạnh cũng có hạn, ngươi không thể hoàn toàn áp chế ta được!”

Trong lòng Ma Lang Chúa Tể đã sớm đoán được Phong Vân mạnh hơn hắn ta, dù sao đối phương đã từng đối mặt với ba vị vô địch Chúa Tể tập sát mà vẫn không sao, điểm này, hắn ta không làm được.

Từ lần giao thủ này, hắn ta đã đánh giá được, mặc dù Phong Vân mạnh, nhưng chỉ mạnh hơn hắn ta một chút mà thôi.

“Thật sao?”

Sắc mặt Phong Vân bình thản nói.

Vừa rồi hắn không vận dụng bất cứ lực lượng nào, chỉ dựa vào lực lượng của nhục thân và Thần Đao sắc bén mà thôi.

Nói cách khác, vừa rồi hắn chỉ thuần túy thử đao.

“Ha ha, còn muốn giao thủ? Bao nhiêu lần ta cũng phụng bồi!”

Ma Lang Chúa Tể nhanh chân vọt đến, ngoài mặt bừng bừng sát khí, nhưng đã ngầm truyền âm cho mấy tên Thú tộc nơi xa, để bọn họ tìm cường giả trong tộc đến, tuyệt sát Phong Vân ở đây!

Dựa vào lực linh hồn cường hoành của Phong Vân, đương nhiên đã nhìn ra linh hồn truyền âm của Ma Lang Chúa Tể, nhưng hắn không thèm để ý.

Không có gì khác, một đám tôm tép nhãi nhép mà thôi!

Trên hư không.

Phong Vân nhìn Ma Lang Chúa Tể xông lại, trong mắt tràn ngập lãnh ý.

Vừa rồi hắn chỉ thử đao, còn chưa tính là làm nóng người.

“Vậy lấy ngươi thử chiến lực mạnh nhất của ta bây giờ đi!” Trong lòng Phong Vân thầm nói.

Cùng lúc đó, trang bị bạch kim trên người hắn bắt đầu lóe lên.

Tăng lực lượng gấp một trăm lần, mở!

Tăng tốc độ gấp một nghìn lần, mở!

...

Nơi xa, Kim Thạch Chúa Tể và Thiên Hãn Chúa Tể cẩn thận quan chiến.

Lúc này, Kim Thạch Chúa Tể nói: “Huyết mạch của Ma Lang Chúa Tể cường đại, thực lực có thể so sánh với vô địch Chúa Tể, nhiều nhất Phong Vân chỉ chiếm thượng phong mà thôi, nếu như tiếp tục chém giết, Phong Vân sẽ bại...”

Lời này còn chưa nói hết, hắn ta đã im bặt!

Vẻ mặt Kim Thạch Chúa Tể cứng đờ!

Thiên Hãn Chúa Tể bên cạnh cũng cứng đờ!

Thậm chí, đông đảo Chúa Tể dị tộc nơi xa cũng đều ngẩn người, trong mắt tràn ngập vẻ không tin!

Bên này, Phong Vân vẫn dùng động tác cũ, nhẹ nhàng vung lên một đao về phía Ma Lang Chúa Tể đang nhào đến.

Ma Lang Chúa Tể thấy thế, khóe miệng nở nụ cười dữ tợn, quyết định muốn cho Phong Vân một bài học.

Nhưng lúc song chùy của hắn ta chạm đến lưỡi đao của Phong Vân, một cỗ uy năng khủng bố không từ ngữ nào có thể hình dung lập tức bạo phát.

Tốc độ quá nhanh, bạo phát quá nhanh!

Vừa đối mặt, song chùy của Ma Lang Chúa Tể đã trực tiếp phân thành hai, khí thế vẫn không giảm.

Trong nháy mắt, đao quang trùng kích trên Thần Thể hắn ta, áo giáp chí bảo cấp Chúa Tể trung cấp trên người hắn ta giống như giấy mỏng, không ngăn được một chút đã vỡ nát.

Đao quang còn lại, lấy tư thái tuyệt thế bễ nghễ, chém lên thân thể hắn ta!

“Sao lại mạnh như thế!” Lúc này, trong đôi mắt ngang ngược của Ma Lang Chúa Tể đã tràn ngập rung động và kinh hãi.

Phốc!

Một vòng sáng màu xanh lam lóe lên, trong nháy mắt, thân thể Phong Vân xuất hiện phía sau Ma Lang Chúa Tể vạn mét, lúc này, vẻ mặt của Ma Lang Chúa Tể đã ngưng kết lại.

Sắc mặt Phong Vân vẫn bình thản như cũ, hắn lấy tay gảy nhẹ thân đao, một tiếng kêu thanh thúy truyền ra.

Một giây sau, Ma Lang Chúa Tể không nhúc nhích trên không trung ngã xuống.

Có Chúa Tể tinh mắt nhìn thấy trên mi tâm Ma Lang Chúa Tể có một vòng đao quang, hiển nhiên, một đao kia của Phong Vân đã trực tiếp chém chết sinh cơ và linh hồn của Ma Lang Chúa Tể!

Một đao, khiến Ma Lang Chúa Tể có thể so với vô địch Chúa Tể, vẫn lạc!

Tê!

Xung quanh chiến trường lập tức rơi vào yên tĩnh giống như chết!

Bình Luận (0)
Comment