Chương 724: Tuyệt sát chi cục?
Một vầng sáng mịt mờ âm u ngăn cách Hỗn Độn thiên địa, được gia trì thêm lực phá hoại vô biên, lượn lờ lấp lóe, trực chỉ thẳng vào chỗ yếu hại của Phong Vân!
Tập kích xảy ra bất ngờ, dù là ai cũng không dự liệu được.
Lần tập sát này, nắm bắt thời cơ vô cùng chuẩn xác, lực lượng phóng thích cũng cực kì khủng bố, dù cho là một tôn Vô Địch Chúa Tể, cũng không đủ sức né tránh.
Đây là, chiêu tất sát!
Phía sau Chiếu Thiên Kính, Thiên Bằng Chúa Tể nhìn thấy Hồng Hải Thủy Tổ ẩn nấp trong chỗ tối rốt cục ra tay, trong lòng thở ra một hơi.
Có trời mới biết, lúc hắn đối mặt với Phong Vân, uy áp và sức đe dọa ngập trời kia, cơ hồ khiến hắn ngạt thở.
Chuyện này nếu truyền ra ngoài, sợ là muốn làm bao người kinh hãi đến há hốc mồm.
Đường đường là một tôn Vô Địch Chúa Tể cao quý nhất Thần Thú tộc, lại bị một tên nhân tài mới nổi hù cho sợ hãi!
Nhưng mà sự thật chính là như vậy, giờ khắc này, chiến lực của Phong Vân, cùng mười năm trước, hoàn toàn là hai người khác nhau!
"Nhưng dù mạnh hơn cũng là có hạn, đối mặt một vị Vô Địch Chúa Tể không tiếc đại giới mà tiến hành tập sát, không chết cũng phải trọng thương!"
Thiên Bằng Chúa Tể nghĩ như vậy, nhịn không được thò đầu ra quan sát.
Nhưng một giây sau, đôi mắt hắn bỗng nhiên trợn tròn, "Làm sao có thể. . ."
Trên hư không.
Hồng Hải Thủy Tổ hao hết nửa phần thần lực cùng nửa phần quy tắc tạo thành một kích tất sát, chốc lát đã đi tới gần Phong Vân, mắt thấy đã phải chém vào mi tâm nơi có biển linh hồn của Phong Vân.
Nhưng đúng lúc này, đã thấy Phong Vân nắm tay trái thành quyền, không làm ra bất kỳ động tác gì quá sức tưởng tượng, chỉ có một quyền, đấm ra!
Lực lượng tăng gấp 100 lần!
"Ầm!"
Lực quyền đi tới đâu, ức vạn dặm Hỗn Độn Thế Giới phía trước trực tiếp hóa thành bột mịn, mà một kích tất sát kia càng là kịch liệt chấn động, phát ra tiếng rung lắc chấn động, giống như không chịu nổi gánh nặng.
Cường hãn! Ngang ngược! Hung bạo!
Rắc!
Một giây sau, trong ánh mắt kinh hãi của các vị Chúa Tể, một kích tất sát kia sụp đổ, hóa thành vô số mảnh vỡ, tản ra khắp phía bốn phương tám hướng.
Mà số mảnh vỡ tản ra kia, chạm tới chỗ các Đặc Cấp Chúa Tể, Cự Đầu Chúa Tể nơi xa, lập tức khiến bọn hắn thậm chí không có thốt lên một tiếng, trực tiếp hóa thành tro bụi!
Trời đất ơi ——! !
Các Chúa Tể còn lại thấy cảnh này, da mặt điên cuồng co rúm, không nói hai lời, vội vã điên cuồng chạy khỏi nơi này, liên tục lui ra xa.
Thiên Hãn Chúa Tể cùng Kim Thạch Chúa Tể tận mắt thấy một vị Cự Đầu Chúa Tể rất có uy danh đứng cách họ không xa, trong khoảnh khắc bị mảnh vỡ xuyên qua, linh hồn cùng Thần Thể đều bị chôn vùi!
Chuyện này khiến hai người bọn họ vô cùng kinh dị, đồng thời cũng cực độ kinh hoàng với sự cường đại của Phong Vân.
Mảnh vỡ này cũng có thể trong nháy mắt tiêu diệt một vị Cự Đầu Chúa Tể, lực lượng toàn thịnh của nó, thực sự không dám tưởng tượng, có thể chớp mắt phá hủy toàn bộ mọi thứ!
Nhưng mà, vẫn như cũ bị Phong Vân dùng một quyền đánh nát, dễ như trở bàn tay!
Trên thực tế, Phong Vân cũng không phải không tổn hao gì, hắn chỉ tăng cường lực lượng, nhưng cường độ thân thể lại không được gia tăng.
Một kích làm hao phí hơn phân nửa nội tình của Hồng Hải Thủy Tổ này, vẫn xuyên thủng huyết nhục của hắn.
Chỉ là Phong Vân vốn ó Chúa Tể cấp Mộc Hệ cùng Thủy Hệ thiên phú, có được cả Mộc Hệ quy tắc cùng Thủy Hệ quy tắc, đừng nói là xuyên thủng huyết nhục, cho dù linh hồn hắn chỉ còn lại có một tia mỏng manh, đều có thể trong nháy mắt chữa trị.
Đổi lại là các Chúa Tể khác, mặc dù cũng sẽ không chết, nhưng nếu muốn khôi phục, chỉ sợ cũng muốn hao phí không biết bao nhiêu vạn năm.
. . .
"Làm sao có thể mạnh như thế. . ."
Tại vùng không gian hỗn độn cực xa xôi, Hồng Hải Thủy Tổ toàn thân bao phủ trong mê vụ thấy cảnh này, thần sắc hoảng sợ.
Hắn có thể nói là 'Đối thủ cũ' của Phong Vân, gần như là tận mắt 'nhìn’ Phong Vân trưởng thành.
Tưởng tượng vài ngàn năm trước, Phong Vân dùng Thần Chủ chi thân sánh vai Chúa Tể, chém chết Chúa Tể hóa thân của hắn, lúc đó, hắn mặc dù chấn động với thiên phú của Phong Vân, nhưng cũng còn trong phạm vi có thể tiếp nhận.
Lại về sau, Phong Vân vẻn vẹn hao phí mấy ngàn năm thời gian, liền từ Thần Chủ cảnh bước vào Chúa Tể, còn có thể sánh vai với Vô Địch Chúa Tể, chuyện này lập tức khiến hắn đứng ngồi không yên, cảm nhận được áp lực ngạt thở đến từ Phong Vân trong tương lai, liền đồng ý kế hoạch ám sát của ba tộc kia.
Nhưng bây giờ, hắn hao phí đại giới cực lớn tạo thành một kích vô song, đừng nói trọng thương hay giết chết Phong Vân, thậm chí cả việc để lại vết thương trên người đối phương đều không làm được!
"Vẻn vẹn mười năm thời gian, tại sao hắn lại trở nên đáng sợ như thế, hay là trước đây hắn đã che giấu!"
Hồng Hải Thủy Tổ chưa từng gặp qua người nào khủng bố như vậy, mỗi lần gặp nhau, chiến lực trước sau chênh lệch cực lớn, khiến người ta nghi ngờ nhân sinh!
"Chỉ có thể gửi hi vọng ở Hi Thánh Chúa Tể, hi vọng nàng có thể thành công. . ."
Tuy nói trong suy nghĩ của Hồng Hải Thủy Tổ, Phong Vân nhất định không cản nổi công kích linh hồn của Hi Thánh Chúa Tể, nhưng rõ ràng Phong Vân không thể đánh giá theo lẽ thường được.
Một kích tất thắng này, hắn hiện tại căn bản không có chút lòng tin nào. . . . .
. . .
Mà bên trên hư không.
Cơ hồ ngay sau khi Phong Vân nâng quyền đánh nát một kích tất sát kia của Hồng Hải Thủy Tổ, bỗng nhiên, ở trước mặt hắn, một bóng người uyển chuyển bất ngờ xuất hiện!
Một ngón tay tinh tế tuyệt mỹ, tựa như Bảo Ngọc điêu khắc mà thành lộ ra, thản nhiển điểm ra một điểm như muốn quét ngang vạn vật, trong đó xen lẫn cả lực lượng linh hồn khiến thiên địa đều run rẩy!
Tận đến giờ phút này, Phong Vân mới cảm ứng được không gian ba động.
Cực kỳ hiển nhiên, bóng dáng uyển chuyển này là được không gian truyền tống tới.
Có thể làm cho người có được Thần Chủ cấp Không Gian thiên phú là hắn đều không phát giác được không gian ba động, chỉ có người sở hữu Không Gian thiên phú cao hơn hắn, cùng Linh Hồn thiên phú cường đại mới có thể làm được!
Mà ở đây, có được điều kiện này, chỉ có hai người.
Thiên Bằng Chúa Tể, cùng bóng dáng uyển chuyển trước mắt!
Tập hợp đủ lực lượng của hai vị Vô Địch Chúa Tể, cuối cùng mới hình thành một đợt tập sát này.
So sánh với một kích tất sát của Hồng Hải Thủy Tổ, hiển nhiên, chiêu này mới là chiêu tuyệt sát cuối cùng!
"Lần này xem ngươi còn có thể không chết không! !"
Phía sau Chiếu Thiên Kính, trên thân thể to lớn của Thiên Bằng Chúa Tể tràn đầy vết rách, kim sắc huyết dịch như tương dịch phun ra, khí tức hỗn loạn không chịu nổi.
Hiển nhiên, hắn vì thôi động Không Gian năng lực, đã phải trả một cái giá đắt.
Keng!
Ngón tay ngọc của Hi Thánh Chúa Tể điểm lên mi tâm Phong Vân, không chút trắc trở.
Một giây sau, hồn lực mênh mông tuôn ra!
"Hầy, cuối cùng vẫn là không địch lại sao."
Tại chỗ rất xa, Kim Thạch Chúa Tể cùng Thiên Hãn Chúa Tể mắt thấy hết thảy, trong lòng than thở, mặc dù Phong Vân nghịch thiên thì thế nào, cuối cùng cũng không địch lại cục diện chết chóc do ba vị Vô Địch Chúa Tể tỉ mỉ bày ra.
Bây giờ đụng phải công kích linh hồn của Trùng tộc đệ nhất Mẫu Hoàng tại khoảng cách gần, trên đời này trừ Chí Tôn, không người nào có thể may mắn thoát khỏi!
"Phù, cuối cùng cũng kết thúc!"
Không gian Bỉ Ngạn nơi xa, Hồng Hải Thủy Tổ nhẹ nhàng thở ra một ngụm khí, xem ra là hắn lo xa rồi.
Cũng đúng, mặc dù Phong Vân chiến lực ngập trời, nhưng đối mặt hồn lực công kích của Hi Thánh Chúa Tể, cũng là hẳn phải chết không nghi ngờ.
Nghĩ đến sắp trừ khử được một mối uy hiếp lớn, trên mặt hắn liền lộ ra nụ cười.
Đồng thời lộ ra nụ cười, còn có Thiên Bằng Chúa Tể, cho rằng đại cục đã định.
Nhưng mà, thân là người xuất thủ Hi Thánh Chúa Tể, lúc này sắc mặt lại đột ngột biến đổi!