Chương 734: Ta lên, một chỉ miểu!
Bắc Cương Liên Minh, trước cổng chính cung điện trung tâm.
Thần Thạch Chúa Tể, Vạn Hồng Chúa Tể, Tâm Đồng Chúa Tể, Thiên Ma Chúa Tể, bốn vị cao tầng đều tụ tập ở đây, mong mỏi trông mong, cùng nhau chờ đợi Phong Vân giáng lâm.
Mà ở phía xa, thì tụ tập vô số bóng người.
Những người này đều đến từ ba mươi bảy tộc đàn của Bắc Cương Liên Minh, đến đây là để có thể nhìn thấy phong thái của Phong Vân.
Dù sao, đây chính là nam nhân hot nhất toàn vũ trụ bây giờ!
. . .
Trong loại không khí chờ đợi này, cũng không lâu lắm, hư không nơi xa bỗng nhiên nhộn nhạo lên, một vòng gợn sóng theo đó khuếch tán ra.
Tiếp theo, một chiếc phi thuyền to lớn mà hoa mỹ từ đó bay ra, sau mấy nhịp thời gian, liền đi tới gần.
Cửa máy mở ra, một nhóm người chậm rãi đi ra.
Bốn vị cao tầng Thần Thạch Chúa Tể lập tức bước lại gần Phong Vân đứng hàng đầu, lập tức đi lên phía trước, chào hỏi.
Trừ Thần Thạch Chúa Tể, ba vị cao tầng còn lại đều khẽ khom người, lấy đó làm lễ nghi, cũng mở miệng hô, "Xin chào Đao Kiếm Chúa Tể các hạ."
"Không cần khách khí."
Phong Vân nhẹ nhàng khoát tay, ra hiệu tùy ý.
Mà đồng thời, ánh mắt của hắn cũng âm thầm đảo qua bốn vị cao tầng trước mắt, thành công lấy hình chiếu của bọn hắn.
Mặc dù Phong Vân tới đây chủ yếu là để lấy hình chiếu Thiên Ma Chúa Tể, nhưng nếu ba vị Chúa Tể khác đã tự đưa tới cửa, vậy hắn sao có thể bỏ lỡ được.
【 hình chiếu đối tượng 】: Thiên Ma Chúa Tể
【 tuổi tác 】: 594 vạn kỷ
【 cảnh giới 】: Chúa Tể cao cấp
【 rơi xuống 】: Chúa Tể cấp võ kỹ 《 Cực Hạn Băng Diệt 》, Chúa Tể cấp võ kỹ 《 Vạn Lôi Càn Nguyên Chưởng 》, Chúa Tể cấp võ kỹ 《 Lôi Ngân 》, Chúa Tể cấp Lôi Hệ công pháp 《 Thiên Ma Lôi Kinh 》, Chúa Tể cấp Thể Chất thiên phú, Lôi Hệ quy tắc (tám tầng), Cao cấp Chúa Tể cấp chí bảo (Bôn Lôi Quyền Sáo), Thiên phú thần thông Thiên Ma Giải Thể. . .
. . .
【 hình chiếu đối tượng 】: Thần Thạch Chúa Tể
【 tuổi tác 】: 6367 vạn kỷ
【 cảnh giới 】: Chúa Tể đại viên mãn
【 rơi xuống 】: Chúa Tể cấp võ kỹ 《 Thạch Hóa Quang Tuyến 》, Chúa Tể cấp võ kỹ 《 Thiên Bi Chiến Pháp 》, Chúa Tể cấp Thổ Hệ công pháp 《 Hậu Thổ Ngưng Chân Quyết 》, Chúa Tể cấp Quang Minh công pháp 《 Sí Minh Chân Điển 》, Chúa Tể cấp Thổ Hệ thiên phú, Chúa Tể cấp Quang Minh thiên phú, Thổ Hệ quy tắc (mười tầng), Quang Minh quy tắc (mười tầng), Quang Thổ dung hợp quy tắc (sáu thành). . .
. . .
Phong Vân quét mắt một vòng, bốn vị cao tầng Chúa Tể của Bắc Cương Liên Minh này, chỉ có Thiên Ma Chúa Tể cùng Thần Thạch Chúa Tể được xưng tụng là siêu nhất lưu, còn lại hai người khác, chỉ có thể phân vào hạng chất lượng tốt mà thôi.
Nhưng với hắn mà nói, càng nhiều càng tốt, ai đến cũng không có từ chối.
Sau đó.
Thần Thạch Chúa Tể liền mời Phong Vân tiến vào trung tâm cung điện, muốn chiêu đãi hắn thật long trọng.
Phong Vân không tiện từ chối, liền đi theo đám bọn hắn cùng nhau đi vào.
Mà trong quá trình đi vào này, ven đường gần như đứng chật ních người.
Bọn họ đều chăm chú nhìn Phong Vân, trong mắt tràn ngập hiếu kỳ, kính nể, ước ao, ngưỡng mộ, nóng bỏng các loại sắc thái.
"Oa, người kia chính là Đao Kiếm Chúa Tể Phong Vân đại nhân ư, so với trong ảnh còn đẹp trai hơn nhiều."
"Thần thái quá, chúng ta đời này đều khó mà với tới nửa phần. . ."
"Nửa phần? Có một phần ức vạn cũng đã là không tệ rồi."
". . ."
Tiếng nghị luận liên tiếp, từ hai bên không ngừng truyền đến.
Mặc cho họ đã ghìm lại rất nhỏ, nhưng với lực cảm giác của Phong Vân, tự nhiên có thể nghe được rõ ràng.
Nhưng hắn sớm đã thành thói quen, cũng không thèm để ý, tâm cảnh không nổi một gợn sóng, ánh mắt bình thản như nước.
Chuyện này khiến Thần Thạch Chúa Tể đứng một bên quan sát Phong Vân thầm cảm khái, thiên phú tuyệt thế, chiến lực vô cùng, tâm cảnh cũng hoàn mỹ không một tì vết, đây quả thực là tồn tại hoàn mỹ không có kẽ hở!
Tồn tại giống như vậy, hoặc là chết nửa đường, hoặc là sẽ trở thành cường giả tuyệt thế.
Mà Phong Vân, không thể nghi ngờ chính là loại sau.
Thần Thạch Chúa Tể vào thời khắc này đã thầm hạ quyết tâm, không được cùng Nhân tộc là địch, cùng Phong Vân là địch.
. . .
Tiếp theo.
Phong Vân ở lại trong cung điện Thần Thạch Chúa Tể mấy ngày. Cũng như long tộc, Bắc Cương Liên Minh cũng muốn lấy lòng Phong Vân cùng Nhân tộc, khiến hắn tuyệt đối yên tâm.
Phong Vân biết được chuyện này, trong lòng rất bất đắc dĩ, hắn rất muốn túm lấy mấy vị cao tầng Thần Thạch Chúa Tể mà hô, 'Các ngươi nghĩ quá nhiều rồi, ta chỉ là tới lấy cái hình chiếu mà thôi'!
Nhưng chuyện này dù có nói ra bọn họ cũng không hiểu, vẫn nên quên đi, tùy bọn hắn vậy.
Mà trong lúc này, cũng phát sinh một đoạn nhạc dạo ngắn.
Đó chính là Thiên Ma Chúa Tể chạy đến tìm Phong Vân, muốn cùng hắn tỷ thí một lần, không luận chiến lực, cũng không luận quy tắc gì, chỉ luận khí lực cao thấp. . . . .
Đối với loại khiêu chiến này, Phong Vân tự nhiên là vui vẻ tiếp nhận.
Hắn vừa mới dung hợp Chúa Tể cấp Thể Chất thiên phú, tấn thăng song Chúa Tể cấp, còn không thoải mái thí nghiệm lần nào.
Lần này có công cụ hình người tự mình đưa tới cửa cho hắn thử tay nghề, lại chả vui quá.
Thần Thạch Chúa Tể bọn họ nghe nói tới việc này, cũng đều chạy tới quan sát.
Mặc dù Phong Vân trong lòng bọn họ chiến lực vô địch, nhưng thật sự chỉ luận chiến lực, còn chưa nhất định là đối thủ của Thiên Ma Chúa Tể.
Bọn họ biết rõ vị đặc thù sinh mệnh thể này có được thân thể cường đại ra sao, chỉ sợ khắp thế gian cũng ít có địch thủ.
Nhưng kết quả nhưng lại làm cho bọn họ cảm thấy chấn kinh.
Đối mặt với Thiên Ma Chúa Tể hung hăng tấn công tới, Phong Vân chỉ lộ ra một ngón tay, sau đó, cũng không có sau đó nữa.
Thiên Ma Chúa Tể như một cây bóng da, không có chút lực phản kháng, trực tiếp bị đẩy lùi, bay thẳng ra mười vạn dặm bên ngoài, khó khăn lắm mới dừng lại.
Mà thân thể hắn, cũng như một bãi bùn nhão nằm bẹp xuống, thật lâu cũng không cách nào đứng lên.
Nghiền ép! !
Lần này, khiến Thần Thạch Chúa Tể bọn họ chấn kinh đến hoảng hồn, nhìn qua bóng lưng Phong Vân, giống như nhìn thấy viễn cổ Thần Ma, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Con mẹ nó này là quái vật gì hả!
Thiên Ma Chúa Tể càng là kinh hãi tới cực điểm, đồng thời sắc mặt nhợt nhạt vô cùng, Thể Chất thiên phú mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo cường đại, kết quả tại Phong Vân trước mặt lại chẳng là gì, bị Phong Vân dùng một ngón tay trấn áp.
Về phần Phong Vân.
Hắn lúc này đứng ở nơi đó, nói thực ra, trong lòng có chút xấu hổ.
"Ách, có vẻ như ra tay nặng quá rồi."
Hắn mới dung hợp, tấn thăng song Chúa Tể cấp Thể Chất thiên phú, còn chưa kịp hoàn toàn nắm giữ, nhất thời ra tay hơi không khống chế được, cho nên tạo thành cục diện như vậy.
Phong Vân lời này vốn chỉ là vô ý thức thốt lên, nhưng vấn đề là, Thần Thạch Chúa Tể ba người bọn hắn đang đứng ngay cách đó không xa.
Cho nên lời này, bọn họ tự nhiên cũng nghe thấy.
Lúc này, ba vị cao tầng da mặt co rút kịch liệt, con mẹ nó , ngươi đang khoe khoang đấy à!
Hiện tại, bọn họ hoàn toàn cảm nhận được tâm tình của Ngũ Hành Chúa Tể.
. . .
Sau đó, Phong Vân không ở lại Bắc Cương Liên Minh quá lâu, lấy lí do có chuyện quan trọng quấn thân, không tiện ở lâu mà rời đi.
Hình chiếu đã tới tay, ở lại nhiều cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, hắn cũng không phải thật sự đến kết minh.
Mà mục tiêu tiếp theo của Phong Vân, dĩ nhiên chính là gặp mặt tồn tại chí cao vô thượng, trên đời duy nhất của Trụ Vực, Hằng Vũ Chí Tôn! _