Chương 763: Thiên kiêu thế hệ trẻ tuổi của Phong gia!
Chính là vì bức hình ngoài ý muốn này, mới nhấc lên gợn sóng không nhỏ trong tầng lớp Chúa Tể.
Bởi vì, từ thân hình đến trang phục này, thật sự rất giống Phong Vân.
Nhưng vấn đề là Phong Vân chỉ là một Chúa Tể, mặc dù mạnh, nhưng đối diện với hắn là Vũ Trụ Chí Tôn!
Tại cảnh giới Chí Tôn, Chúa Tể đánh nhau không khác gì một tổ kiến đánh nhau.
Mặc dù Phong Vân vô địch ở cảnh giới Chúa Tể, nhưng trước mặt Chí Tôn, nhiều lắm cũng chỉ là một con kiến cường tráng mà thôi, kết cục cuối cùng sẽ bị nghiền ép.
Chính vì vậy, cho nên tấm ảnh này mới gây nên tranh luận to lớn.
Có người cho rằng đó là Phong Vân, càng nhiều người cho rằng chỉ giống hắn mà thôi, căn bản không thể là Phong Vân!
Hai phe tranh chấp không ngớt, không ai phục ai.
Cuối cùng đã truyền đến Trụ Vực, đến tai thập lão.
Đối với chuyện này, thập lão cũng rất nghi hoặc, lúc trước bọn họ tận mắt nhìn thấy Phong Vân bị tên thiên kiêu từ bên ngoài kia thu vào hồ lô, đưa đến hỗn độn thế giới, chuyện sau đó cũng không rõ ràng.
Mà sau khi Hằng Vũ Chí Tôn trở về, không nói một chữ, chỉ là cả ngày nhìn sâu vào vũ trụ, suy nghĩ xuất thần, không biết đang nghĩ cái gì.
Thập lão có lòng muốn hỏi, nhưng lại không dám.
Một ngày này, thập lão tụ tập một chỗ, không ngừng nghị luận bức ảnh hư hư thực thực của Phong Vân kia.
Bỗng nhiên, một giọng nói uy nghiêm giáng lâm xuống.
“Các người đi toàn bộ vũ trụ một chuyến, tìm kiếm thiên kiêu, nhìn xem có người nào đặc biệt xuất sắc, có phong thái Chí Tôn không.”
“Vâng! Lão sư!”
Thập lão đột nhiên phản ứng lại, cung kính gật đầu.
Mà lúc này, Thương Dực Chúa Tể không nhịn được hỏi: “Lão sư, vì sao phải tìm thiên kiêu nữa, Phong Vân không có tư cách tấn thăng Chí Tôn sao?”
Chín người còn lại cũng lộ ra nghi hoặc, trong lòng bọn họ đều rất tò mò.
Bọn họ biết rõ thiên phú yêu nghiệt của Phong Vân, trong vũ trụ này, ai có thể sánh vai với hắn?
Sau trầm mặc ngắn ngủi, giọng nói của Hằng Vũ Chí Tôn lại lần nữa truyền đến: “Nói tư cách tấn thăng cái gì, Phong Vân, đã là.”
Sau khi nói xong, ý chí khổng lồ liền thối lui.
Lưu lại thập lão ngốc trệ tại chỗ, bọn họ vừa nghe thấy cái gì?
Phong Vân, đã là!
Câu nói này của Hằng Vũ Chí Tôn rất rõ ràng, Phong Vân, đã là Chí Tôn! Cho nên, có đủ tư cách Chí Tôn hay không, đã không có ý nghĩa nữa!
Tê!
Không biết qua bao lâu, thập lão mới lấy lại tinh thần, sau đó hít vào một hơi, toàn thân chấn động mãnh liệt, tin tức này, không thua gì vũ trụ thế giới nổ tung!
Khiến bọn họ rung động hơn việc Vũ Trụ Chí Tôn từ bên ngoài đến xâm lấn!
Hồi lâu sau, Thương Dực Chúa Tể cười khổ một tiếng: “Ta nghĩ, cuộc tranh luận về tấm hình kia đã có kết quả.”
Chín người còn lại trầm mặc, đúng vậy, chính miệng Hằng Vũ Chí Tôn đã nói Phong Vân là Chí Tôn, vậy thân phận của người mặc trang phục bạch kim kia, đã rõ ràng!
Trừ Phong Vân, còn có thể là ai!
...
Địa cầu.
Lúc thập lão xuất phát đến vũ trụ thế giới, tìm kiếm thiên kiêu mới, thì ở Phong gia cũng sinh ra một vị thiên kiêu khiến cả gia tộc chấn động.
Vừa mới xuất thể, trên trời truyền xuống thải quang, có địa phong thủy hỏa diễn hóa, còn có quang minh và hắc ám đi theo, xuất hiện dị tượng!
Chuyện này truyền đến tai Phong Vân, khiến hắn rất vui mừng.
Nhiều năm như vậy, Phong gia tích lũy phát triển, cuối cùng đã sinh ra một vị thiên kiêu, không cô phụ hắn hao phí nhiều tài nguyên như vậy để phát triển gia tộc.
Trong biệt thự, Phong Điềm ôm một cô bé, hơn một tháng tuổi, mũm mĩm trắng hồng, tay ôm bình sữa, bẹp bẹp ăn.
“Oa, thật đáng yêu!”
Phong Tiểu Lan nổi lên tình thương của mẹ, lập tức nghênh đón, cười nói.
Phong Điềm cười khẽ: “Tiểu Lan tỷ, tiểu gia hỏa này tên là Phong Lạc Linh, là cháu đời thứ mười bốn của ta, đến từ phân gia ở tinh vực Long Đằng.”
Hiện tại, Phong gia coi như là đại gia nghiệp, thành viên sớm không chỉ ở hệ ngân hà, mà còn ở những tinh vực tinh hệ khác.
“Nào, để ta ôm một cái.”
Phong Tiểu Lan tiếp nhận đứa bé tên ‘Phong Lạc Linh ‘ này, không ngừng chơi đùa.
“Tiểu Vân, Tiểu Long, hai người nhìn đi, đứa bé này thậy đáng yêu, rất linh tính.”
Lúc này, Phong Vân và đám người Phong Long từ bên ngoài đi đến, Phong Tiểu Lan lập tức ôm đứa bé đi đến.
“Ôm một cái.” Bé gái nói vẫn còn bập bẹ, cười lên rất đáng yêu, không sợ người lạ, cười với mấy người họ.
Phong Vân đi lên trước, nhìn bé gái này, thuận tiện chiếu hình chiếu đối phương.
[Đối tượng hình chiếu] : Phong Lạc Linh
[Tuổi] : Một tháng
[Cảnh giới] : Tông sư
[Rơi xuống] : Thiên phú hệ thổ cấp Chúa Tể, thiên phú hệ hỏa cấp Chúa Tể, thiên phú hệ phong cấp Chúa Tể, thiên phú hệ thủy cấp Chúa Tể, thiên phú hệ hắc ám cấp Chúa Tể, thiên phú hệ quang minh cấp Chúa Tể, thiên phú thương đạo cấp Chúa Tể.
“Thế nào? Thiên phú của Tiểu Lạc Linh thế nào?” Đám người Phong Long chăm chú nhìn Phong Vân dò hỏi.
“Rất không tệ, sáu thiên phú thuộc tính cấp Chúa Tể, theo thứ tự là thổ, hỏa, phong, thủy, hắc ám, quang minh, còn một thiên phú đặc thù, thiên phú thương đạo cấp Chúa Tể.”
Mắt Phong Vân sáng ngời, kinh ngạc nói.
Hắn thật sự rất kinh ngạc, vốn dĩ cho rằng có hai, ba thiên phú thuộc tính cấp Chúa Tể đã không tệ rồi, không nghĩ lại có sáu cái, hơn nữa, còn có thiên phú đặc thù khó có được!
“Xem ra Phong gia tích lũy nhiều đời không sinh ra thiên kiêu, bây giờ toàn bộ tích lũy trên người đứa bé này.” Trong lòng Phong Vân cảm thán.
Thật ra, hắn không biết, đây không phải là tích lũy cái gì, mà là vũ trụ cảm ơn.
Bên này, đám người Phong Long nghe vậy, không bình tĩnh như Phong Vân, trên mặt mỗi người lộ ra vẻ mừng như điên, kích động đến toàn thân run rẩy.
“Quá tốt rồi! Nhiều đời như vậy, cuối cùng, cuối cùng cũng sinh ra thiên kiêu cái thế!”
“Thiên phú này, cái này, cái này...”
“Phong gia ta, cuối cùng sẽ sinh ra vị Chúa Tể thứ hai sao?”
“...”
Đám người Phong Long và Phong Điềm đều thất thố, một nhà hai vị Chúa Tể, đây là sự tình huy hoàng bực nào!
Phong Vân cũng rất vui vẻ, có vị Chúa Tể thứ hai tọa trấn Phong gia, hắn có thể yên tâm rời đi rồi.
Nghĩ đến đây, Phong Vân liền mở miệng nói: “Sau này để Tiểu Lạc Linh ở chỗ ta đi, ta có thể tùy lúc dạy bảo nó.”
“Như vậy rất tốt.”
Đương nhiên đám người Phong Long đều giơ hai tay hai chân tán thành, toàn bộ Phong gia, ngoại trừ Phong Vân, không ai có tư cách dạy bảo Phong Lạc Linh.
Cứ như vậy, trong biệt thự có thêm một thành viên mới, có thể nói là toàn sủng, không chỉ bởi vô cùng đáng yêu, nhiều hơn nữa, là vì cô bé đại biểu cho hi vọng tương lai của Phong gia.
Phong Vân đã sớm nói cho đám người biết, tương lai hắn sẽ rời nơi này, rời vũ trụ này, không thể ở lại đây lâu.
Bởi vậy, Phong Lạc Linh sinh ra, chính là trụ cột tương lai của Phong gia!